Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 74: Chương 74
Triệu Uyển Thanh gói hai cuốn sushi lại, đưa cho Đổng Hiểu Phương. hôm qua lúc cô đang sắp xếp lại đồ trong không gian thì nhìn thấy chiếu để cuộn sushi liền quyết định lấy ra làm thử xem sao.
Nói vừa mới dứt câu, cậu liền nhìn thấy Triệu Uyển Thanh đã bưng sushi đến trước mặt, miếng rong biển cuộn bên ngoài cơm trắng, bên trong gói đủ thứ đồ ăn với đủ màu sắc.
"Sao em lại tới đây" Triệu Uyển Thanh dọn dẹp đồ trên ghế dài kêu Triệu Đại Đệ ngồi xuống.
Triệu Đại Đệ ngờ nghệch gãi đầu,"Vậy em ăn nha..."
Triệu Uyển Thanh nghĩ thầm, lí do nguyên chủ dở mấy việc may vá thủ công thì ra là từ mẹ truyền sang.
Lúc từ thành phố trở về, Triệu Uyển Thanh lại đi tìm Đổng Hiểu Phương thuê cô bé giặc quần áo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhanh đã hết thời gian đưa cơm, lúc thu dọn thấy canh rong biển còn thừa lại một ít Triệu Uyển Thanh cũng lười mang về nhà, đơn giản chia thành 2 phần, một phần cô mang sang cho chỗ Đổng Hiểu Hà, phần còn lại thì sai Tiểu Lâm đi mang sang chỗ của hai chị em Đổng Hiểu Phương.
Trong lòng Đổng Hiểu Phương vô cùng biết ơn cô, mỗi lần cô nhóc giặt đồ cũng càng ra sức nghiêm túc hết mình, mỗi lần giặt xong đống quần áo còn mang xuống nhà trả cô, rồi giúp cô quét sân, quét mạng nhện, lâu lâu còn kêu Đổng Hiểu Binh mang củi tới nhà cho cô.
"Ăn đi ăn đi"
"Đừng có ngại, em cứ cầm về đi" cô một bên đẩy Đổng Hiểu Phương về nhà, bên kia đón em trai Triệu vào nhà.
Triệu Đại Đệ đơ người ra, bên tai còn văng vẳng lời dặn dò của mẹ Triệu trước khi đến, xua tay liên tục nói: "Chị hai, em không có đói bụng, chị không cần mang đồ ăn cho em đâu".
Đồng Hiểu Hà nhận được canh, mang trở về chia cho ba mẹ với anh em trai trong nhà uống, tuy mỗi người đều chỉ uống được mấy ngụm nhỏ, nhưng ai cũng khen món canh không ngừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vải thì không có điểm để chê, chỉ là tay nghề còn kém.
Lúc vào trong thành thị giao gà cho mấy chỗ khách hàng cũ, bà cụ Trần thế mà còn giới thiệu cho cô vài người khách hàng mới, nhưng đều bị Triệu UYển Thanh khéo léo tạm thời chối.
Triệu Uyển Thanh vừa nghe đã biết là Triệu Đại Đệ tới, trên lưng còn cõng theo một cái bao.
Đổng Hiểu Phương đang muốn từ chối, liền nghe thấy sau lưng có người gọi. .
Thời tiết bây giờ đang ngày càng ấp áp hơn, nước trong sông cũng không còn lạnh nữa, nhưng bụng cô theo tháng cứ ngày một lớn hơn, lên xuống giặt đồ không tiện cho lắm, cho nên cô vẫn đi tìm Đổng Hiểu Phương giặt hộ.
Một cái áo yếm nhỏ màu xanh, thêm một cái yếm màu hồng nhạt, đều được làm bằng vải tơ tốt nhất.
"Chị hai" (đọc tại Qidian-VP.com)
Trước mắt cô không có cách nào tìm ra nhiều gà như vậy để mang vào trong thành phố bán, điều quan trọng hàng đầu bây giờ là tìm cách kiếm đủ số điểm tích lũy, đảm bảo có thể đúng thời gian trả hết số tiền nợ để mua thuốc.
Ăn hết một cuộn sushi, Triệu Đại Đệ bảo cần phải về ngay.
"Đây gọi là không có đói bụng của em sao?"
Triệu Đại Đệ mở dây cột bao ra,"Mẹ ở nhà làm mấy đồ nhỏ, kêu em mang tới đây cho chị.
Mẹ Lâm với Tiểu Lâm ăn đều khen là ăn rất ngon.
Bụng của Triệu Đại Đệ đúng lúc này lên tiếng phản đối.
"Đồ nhỏ?" Triệu Uyển Thanh nhận lấy bao đồ xem thử, thì ra là đồ cho đứa con trong bụng cô.
"Chị Thanh, cái này..."
Đổng Hiểu Phương đành phải cầm theo sushi trở về nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
DTV
Đổng Hiểu Phương cầm theo tô canh đi về nhà tìm em trai cùng ăn, hai người ăn hết sạch một tô, ngay buổi chiều liền mang cho Triệu Uyển Thanh một bó củi, Triệu Uyển Thanh đứng phân vân một hồi, cuối cùng vẫn không đành lòng từ chối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 74: Chương 74
Bắt mấy đàn gà trong không gian dồn vào một chuồng mang đi bán, điểm thưởng của Triệu Uyển Thanh lại tăng lên không ít.
"Hôm nay trong nhà chị làm cơm nắm, em mang hai cái về ăn thử"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.