Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 768

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 768


Lâm Thiệu Hoa, người cả đời đều kiên trì theo chủ nghĩa duy vật trầm mặc một lát, rồi sau đó khẽ ừ một tiếng: "Nhớ kỹ."

Nghe vậy mấy linh hồn lập tức lui ra, để hai người họ cùng nhau đi qua cầu.

Nói xong một hồi, cũng không thấy giấy được đưa qua, mẹ Triệu lập tức nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ ông lão này vậy mà không nghe lời mình, đây là điềm báo của việc muốn tạo phản đây mà!

Ban đêm, khi Lâm Thiệu Hoa sắp ngủ thì liền cảm giác được bàn tay của mình bị người bên cạnh túm lấy, sau đó... Liền đưa lên miệng cắt một miếng lớn.

Trao tay con gái vào tay con rể của mình xong, cha mẹ Triệu đều thở ra một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười vui vẻ hạnh phúc.

Ngay khi vừa quay đầu lại, bà liền nhìn thấy ông lão đang giữ góc áo của mình rồi lau ở khóe mắt, vẻ mặt vô cùng đáng thương.

"Chúng ta đi dạo trên bãi biển một chút đi!" Triệu Uyển Thanh tháo đồ trang sức rồi thay một bộ quần áo đơn giản, chờ mong nhìn bầu trời trong xanh cùng bờ cát trắng bên ngoài khách sạn kia.

Buổi chiều trên bờ cát được chiếu sáng bởi ánh mắt trời, Triệu Uyển Thanh đi chân trần trên cát, trong phút chốc bị nắng chiếu cho không chịu nổi.

Triệu Uyển Thanh chắc chắn gật đầu: "Đúng vậy, giấc mộng so với đời thực thì sẽ tương phản với nhau!"

Mơ thấy nơi này, cô lập tức liền tỉnh lại.

Giờ phút này, ngay cả chính anh cũng không hề phát hiện ra, khóe miệng của mình đã nâng lên một nụ cười tươi tắn từ bao giờ rồi.

Cha Triệu nghẹn ngào lau nước mắt: "Đây là tôi vui vẻ! Tôi hạnh phúc!"

Lâm Thiệu Hoa nhướng mày nhìn cô.

Mãi cho đến chiều thì bữa tiệc mới kết thúc, rốt cuộc Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa mới có thể được nghỉ ngơi.

Sau khi bước xuống dưới đài, mẹ Triệu duỗi tay lau nước mắt sau đó nói: "Ông lão, cho tôi tờ giấy."

"Có phải nghe vô cùng buồn cười không, ha ha ha?" Triệu Uyển Thanh đem việc này nói cho Lâm Thiệu Hoa nghe, sau đó bản thân cô tự mình cười đến ngã nghiêng trái nghiêng phải qua bên khác.

Chỉ là lúc này, cậu cũng không bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của cha mình nữa - Bởi vì cha cậu hiện giờ căn bản không có thời gian để chú ý đến cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Lúc con tôi c·h·ế·t, tôi đã cắn lên tay nó! Đây chính là con trai tôi!"

Triệu Uyển Thanh nói xong câu chuyện này thì lại cầm bàn tay của người đàn ông lên, cắn thêm một miếng lưu lại ở đó một dấu răng thật sâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chờ khi cô tỉnh lại thì cũng vừa lúc nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa đang chăm chú nhìn cô không chớp mắt,"Tỉnh rồi, về nhà nghỉ ngơi thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghi thức kết thúc thì cũng đã đến trưa, lúc này yến tiệc được bắt đầu, khách mời cũng vô cùng hân hoan.

Mẹ Triệu tự mình lấy giấy, đưa cho ông rồi ghét bỏ nói: "Ông còn chút tiền đồ nào không! Cũng không phải là lần đầu tiên gả con gái mà! Khóc cái gì, thật đúng là không có chút mặt mũi nào..."

Cô nhìn thấy người quản lý phụ trách sổ sách vô trách nghiệm kia, người đó nói là đã đưa sai kịch bản cho cô.

Lâm Thiệu Hoa không nói hai lời liền nắm tay cô đi ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bằng cách này, đến kiếp sau bọn họ vẫn có thể được ở bên nhau.

Người đàn ông duỗi tay muốn bế cô lên thì liền bị cô đầy ra.

Cứ dựa vào nhau như vậy trong chốc lát, Triệu Uyển Thanh liền đi vào giấc ngủ.

Không giống như người trung niên, cho dù có yêu sâu đậm đến mức nào thì cũng không thể nào dễ dàng nói ra ba chữ "anh yêu em" ở bên miệng nữa.

"Ha ha ha ha!"

"Làm gì vậy?" Người đàn ông xoay người đè lên người phụ nữ đang cắn anh.

Lâm Thiệu Hoa nhíu mày: "Giấc mơ thì luôn ngược lại với hiện thực."

Triệu Uyển Thanh mơ hồ xoa nhẹ đôi mắt của mình rồi đột nhiên nở một nụ cười: "Lâm Thiệu Hoa, vừa rồi em mơ một giấc mơ, mơ thấy cảnh bản thân mình đã từng đến nơi này..."

Một vài linh hồn muốn đi đến kéo người mẹ đang gây chuyện này ra, lúc đó em chỉ thấy người mẹ đem cánh tay của người con trai kéo ra rồi chỉ lên một hàng dấu răng trên đó.

Tới rồi tới giữa đài thì dừng lại, hôn lễ cũng được tiếp tục tiến hành theo trình tự.

Khán giả dưới khán đài nhìn thấy hành động vội vàng này của anh thì lập tức bật cười.

Triệu Uyển Thanh cô sao có thể lấy sai kịch bản được!

DTV

Triệu Uyển Thanh bị cảnh đẹp này làm cho say mê, cô dựa đầu vào bả vai Lâm Thiệu Hoa khẽ thở dài: "Thật tốt quá..."

"Ai nha, anh cái người này sao lại như vậy, mau đứng lên! Đè c.h.ế.t em rồi!" Triệu Uyển Thanh thở phì phì nói.

Ồ, sao có thể như vậy được?

Cô mơ mình trở lại nơi cô chuẩn bị được trọng sinh trước kia.

Cô nắm lấy bàn tay có vết cắn kia của người đàn ông, từ từ nói,"Em nhớ lại, lúc đưa em đến nơi trọng sinh thì em có nhìn thấy hai mẹ con, người mẹ kia nhất quyết khẳng định cậu bé đó là con trai của mình, một hai phải lôi cậu cùng đi qua cầu..."

Người đàn ông dịch ra một chút, lúc này Triệu Uyển Thanh mới hít một hơi thở hổn hển.

Hành động này khiến cho anh nhịn không được mà trực tiếp vươn tay nắm lấy bàn tay cô.

Lâm Thiệu Hoa đem áo khoác trải xuống gốc cây, hai người ngồi dưới gốc cây nhìn cảnh biển vô tận lại xinh đẹp trước mắt.

Trên đài, hai hoa đồng cũng đi theo ở phía sau, sau đó từng chút từng chút theo đuôi cô dâu chú rể để rải hoa.

"Nhớ chưa? Sau này chúng ta cũng sẽ như vậy!"

Chương 768

"Chú rể vô cùng sốt ruột nha!" Lâm Huy lại bắt đầu trêu đùa.

Ngay khi Triệu Uyển Thanh đi đến trước mặt anh, anh liền nhìn thấy vợ mình còn nhìn chăm chú vào mặt mình rồi lại chậm rãi chớp chớp mắt, như là cô gái nhỏ linh động hoạt bát của năm đó vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 768