Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 224

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 224


Việc làm ăn của Lý Thanh Vận cũng chỉ có thể coi là một công việc kinh doanh nhỏ.

Mãi cho đến khi Cố Đại Bảo gần như ngủ say, hai người họ mới thỏa mãn kết thúc cuộc hội đàm này, hẹn ba ngày sau gặp lại.

Một mình Lý Thanh Vận ở lại Quảng Châu tiếp đón một nhà ba người nhà họ Trình. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Con nói thật mà, năm đó lúc đến Hồng Kông với cha mẹ của con, không hiểu tiếng Quảng Châu và tiếng Anh, không tìm được việc làm, gia đình con kiếm được số tiền đầu tiên là nhờ vào món thịt nướng mẹ nuôi dạy mẹ con năm ấy. Cho nên tay nghề của mẹ chắc chắn là tốt nhất." Vẻ mặt của Mao Đầu rất chân thành, trong lời nói đều là biết ơn.

Hai bên thái dương của Trình Kiệt đã có tóc bạc, trên mặt Thu Cúc cũng đã xuất hiện nếp nhăn.

Đến lúc đó Trình Kiệt và Thu Cúc cũng đã từ Hồng Kông đến.

Hơn nữa, Mao Đầu lớn hơn con gái mình tận bảy tám tuổi, trâu già gặm cỏ con.

Mao Đầu rất bất ngờ, rất nhiều ý tưởng của mẹ nuôi đã tiết bộ vượt qua thời đại, lại rất có khả thi, mang lại cho anh ấy rất nhiều gợi ý.

Nhiều năm không gặp ba người đều đã già.

Để chuẩn bị cho lần gặp mặt lần này thậm chí Lý Thanh Vận còn đi uốn tóc.

"Anh cả Trình, hôm nay cuối cùng em cũng có thể trả một trăm đồng cho anh. Đây là số tiền năm đó mọi người bán gian nhà cũ kia đi, mấy năm nay em vẫn luôn mang theo bên người, nghĩ nếu có một ngày gặp lại sẽ trả lại cho mọi người." Lý Thanh Vận lấy mấy tờ tiền cũ kỹ từ trong túi ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người vội vàng an ủi cô ấy.

Mấy tờ tiền cũ đã đưa suy nghĩ của mấy người trở về năm đó, cái thời kỳ khó khăn kia.

Lần này một mình đến đại lục là để đầu tư mở nhà xưởng.

Mặc một bộ váy, đeo kính râm, tô môi đỏ mọng, cũng có vài phần giống một cô gái Hồng Kông. Hành trình của Cố Đại Bảo đã kết thúc nên đã trở về Kinh Thị trước.

Rất trùng hợp là thằng bé cũng chuẩn bị bị làm quần áo. Ngày mặc mặc ở đại lục bây giờ quả thực là một chiếc bánh lớn.

Thập niên tám mươi, Hồng Kông không hổ danh là một trong bốn con rồng châu Á, phát triển rất nhanh chóng, đã phồn hoa giống hệt Quảng Châu sau này.

Có thể sinh ra Mao Đầu đã là một kỳ tích, sau này chỉ sợ sẽ khó có khả năng sinh con.

May là định lực của Trình Kiệt tốt.

"Có thể giúp được mọi người là tốt rồi, nếu con muốn ăn, rảnh rỗi mẹ nuôi sẽ đặc biệt nấu cho con một bàn thức ăn.

Dáng vẻ của Hồng Kông những năm tám mươi như thế nào nhỉ? Lý Thanh Vận thật đúng là muốn đi xem.

Thế nhưng Trình Kiệt lại rất bình tĩnh tiếp nhận mọi chuyện.

Thì ra tiền thật có thể nuôi dưỡng con người.

"Đúng vậy, chúng ta đều đã già, năm đó lúc đi chị còn cho rằng qua mấy năm là có thể về nhà, không ngờ nháy mắt một cái đã hơn mười năm, cha mẹ của chị cũng đã rời đi từ lâu." Thu Cúc buồn bã khóc.

"Anh cả Trình, chị Thu Cúc." Ba người xúc động ôm nhau.

Trò hề của người có tiền.

Thậm chí còn có rất nhiều đối tác trực tiếp đưa phụ nữ lên giường.

Nhưng mấy việc này không tránh khỏi sẽ làm Thu Cúc cảm thấy có chịu, khóc thầm.

"Em thích cũng không làm gì được, đây là con gái nhà người ta. Trừ khi em bảo con trai của em cố gắng một chút, nói không chừng còn có hi vọng, ha ha ha." Trình Kiệt nửa thật nửa đùa nói.

May mắn là bây giờ tất cả mọi người đều đã tốt hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế nhưng bác sĩ nói hình dạng t* c*ng của cô ấy khác với người bình thường.

Thời gian không khiến họ trở nên xa lạ.

"Vậy thì con cảm ơn mẹ nuôi!"

"Chị Thu Cúc, chị đừng nói đùa nữa, em cũng không phải yêu quái có thể trẻ mãi không già.

Trình Kiệt Là một người đàn ông tốt, có lẽ trong giây phút nào đó anh ấy muốn buông thả bản thân mình, nhưng từ nhỏ anh ấy đã tiếp nhận nền giáo d·ụ·c truyền thống của Hoa Hạ, không cho phép anh ấy làm sao bất cứ điều gì có lỗi với vợ mình.

Mặc dù thời đại đó ở nơi như Hồng Kông, việc đàn ông có nhiều vợ bé cũng không phải là điều gì mới mẻ.

Tuy nhiên chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc Lý Thanh Vận cảm thấy hứng thú với việc đầu tư của thằng bé, hai người trò chuyện rất nhiều về triển vọng phát triển và phương hướng của ngành may mặc.

Cô ấy vốn tưởng rằng đời này cả hai người họ đều không có duyên với con gái.

Tại sao cậu lại cảm giác hai người bọn họ còn giống mẹ con thật hơn vậy. Sau khi ba người ăn xong bữa tối thì cũng đã trao đổi ngắn gọn tình huống của mọi người những năm qua.

Tình cảm xa cách hơn mười năm, giờ phút này thỏa thích mà thể hiện ra ngoài. Ba người đều cảm động đến mức rơi nước mắt.

Mấy năm nay bởi vì cách nhau khá xa, không có thông tin liên lạc và các loại lý do.

Đang tha hương ở đất khách quê người, nếu như Trình Kiệt thật sự thay lòng đổi dạ, hoặc là say đắm cơ thể của những người phụ nữ trẻ tuổi, cô ấy cũng không thể làm gì được.

Bây giờ thằng bé đã có thể một mình gánh vác một phương.

Trình Kiệt trực tiếp đưa thẻ căn cước của cô cho cấp dưới của mình, rất nhanh đã giúp cô làm xong thủ tục quá cảnh tạm thời.

Sau khi ba người gặp lại nhau họ nói không hết chuyện, từ con cái đến gia đình rồi lại đến công việc kinh doanh.

Cô không đồng ý, nhất quyết không đồng ý.

Ba người họ cùng nhau trở về Hồng Kông.

Đây quả thật là con gái trong mộng của cô ấy.

“Thanh Vận."

Đáng tiếc Cố Đình Chu không thể đến được, nhưng mà chỉ cần hai nhà có liên lạc sau này sẽ có rất nhiều cơ hội gặp nhau.

So với số tiền mà Mao Đầu muốn đầu tư.

Từ làm đồ ăn đã kiếm được số tiền đầu tiên, tiếp sau đó là đầu từ vào nhiều ngành khác như bất động sản, tài chính, quần áo, điện ảnh và truyền hình.

Thu Cúc dẫn Lý Thanh Vận đi dạo quanh Hồng Kông, sống trong biệt thự lớn nhà họ Trình, ra ngoài thì đi hàng loạt xe hơi sang trọng, ăn các loại mỹ thực ở Hồng Kông, hưởng thụ cuộc sống của người giàu giống như trong phim. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng vậy, sao em không nghĩ tới nhỉ?" Thu Cúc cũng phối hợp nói.

Sau khi đến Hồng Kông, Thu Cúc cũng định đến bệnh viện lớn kiểm tra xem cô ấy có thể sinh thêm cho nhà họ Trình một đứa con nữa không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đó là kiểu tóc sóng to thời thượng nhất.

Khi cô ấy nhìn thấy bức ảnh gia đình trong ví của Lý Thanh Vận, dáng vẻ yêu kiều của cô bé nhỏ kia làm cô ấy vừa nhìn đã thích.

Trình Kiệt cũng mời Lý Thanh Vận đến Hồng Kông chơi.

Thu Cúc biết sau này Lý Thanh Vận lại có một cô con gái.

Mao Đầu đã học xong đại học ở Hồng Kông, đến công ty của nhà mình làm việc.

Nhà họ Trình bây giờ xưa không bằng nay, khắp nơi ở Hồng Kông đều có sản nghiệp của nhà họ, là phú hào danh xứng với thực.

Lúc đó Thu Cúc còn rất thất vọng.

Mấy năm nay Trình Kiệt có sóng gió gì mà chưa gặp qua, lúc nhận lấy một trăm đồng tiền, tay của anh ấy run lên.

Nhưng mà danh tiếng sợ vợ lại giúp anh ấy nổi tiếng và nhận được sự tin tưởng của rất nhiều đối tác, không ai có thể từ chối một người đàn ông chung thủy như vậy, một cộng sự xuất sắc.

Chương 224

Mấy năm nay hai vợ chồng đã cùng nhau cố gắng rất nhiều, tình nghĩa đồng cam cộng khổ không phải là điều mà người bình thường có thể hiểu được. Sau khi Trình Kiệt phát tài, được rất nhiều những người phụ nữ trẻ tuổi yêu thương nhớ nhung, nhưng anh ấy đã từ chối không chút do dự.

Vì vậy trong lúc nhất thời Trình Kiệt đã trở thành một thê nô nổi tiếng trong giới.

Sau này, anh ấy lại thẳng thắn nói rõ với những người xung quanh mình rằng đời này anh ấy sẽ chỉ có một người vợ này, sau này những chuyện trăng hoa này đừng tìm anh ấy.

Lý Thanh Vận biết được mấy năm nay nhà họ Trình ở Hồng Kông phát triển rất tốt.

Không ngờ lâm vấn tô lại có thể sinh được một cô con gái.

Dù sao nhà họ Trình đã ở Hồng Kông nhiều năm, tích lũy được một khối tài sản khổng lồ, động một cái là đầu tư hàng trăm triệu.

Cô ấy ngạc nhiên đến mức gần như nhảy dựng lên.

Thấy hai vợ chồng nghiễm nhiên đã để ý đến con gái của mình, Lý Thanh Vận cũng không nói gì, tuy rằng cô cũng rất thích đứa bé Mao Đầu này, thế nhưng hai vợ chồng nhà này lại muốn b·ắ·t· ·c·ó·c con gái nhà họ một cách trắng trợn, họ đã hỏi ý kiến cô chưa.

"Thanh Vận, nháy mắt đã hơn mười năm, bọn chị đều đã già cả mà em còn trẻ như vậy." Thu Cúc nhìn Lý Thanh Vận từ trên xuống dưới.

Quần áo trên người hai người họ rất tinh tế, khí chất khác lúc trước một trời một vực.

Tài sản cũng giống như quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.

Cố Đại Bảo nghe cuộc trò chuyện sến sẩm của họ thì cảm thấy cả người nổi da gà.

Những năm nay, Trình Kiệt và Thu Cúc chỉ có một đứa con trai là Mao Đầu.

Nên gia đình hai bên đã rất nhiều năm không gặp mặt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 224