Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 250

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 250


Bọn họ có cả ngày để chuẩn bị bữa tối. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn nhỏ sẽ tới ăn vào buổi chiều tối. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những đứa cháu khác cũng tương tự, có đứa thích thanh đạm, có đứa chú trọng về hương vi.

Đặc biệt là thịt kho tàu là món ngon nhất, ngay cả nước sốt cũng hận không thể trộn ăn chung với cơm.

Đây cũng là tình thú đặc thù thuộc về hai người.

Sáng sớm hôm sau, Lý Thanh Vận dậy sớm đi tới chợ mua thức ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại Cố Nhị Bảo đang phụ trách mảng buôn bán ra quốc tế của nhà máy này, Hoa Anh cũng là con gái của Tiểu Đan, phù sa không chảy ruộng ngoài.

Những năm qua công ty đó cũng được điều hành bởi Lý Thanh Duyệt, bản thân bà ăn hoa hồng nhiêu năm như vậy là đủ rồi. Bà đưa hai cổ phần của hai công ty cho hai đứa con trai, Tam Tam không có phần, Lý Thanh Vận cũng có suy tính của bản thân.

Bà chỉ muốn dùng khoảng thời gian cuối cùng để làm bạn với ông.

Trước kia bà xây dựng cửa hàng này với Bạch Ngọc, bây giờ để lại cho Giang Vãn cũng tốt.

Sườn heo hầm khoai tây, thịt heo hai lần, thịt kho tàu, chân gà muối tiêu, tôm luộc, tôm hùm hấp tỏi, cua hoàng đế hấp, ghẹ xào hành gừng, tôm tít hấp, bào ngư hấp tỏi, hàu nướng tỏi, cá chẽm hấp, rau xào.

Chương 250 (đọc tại Qidian-VP.com)

Em cũng muốn dẫn theo anh mọi chỗ em đi, nhưng nếu em không có ở tương lai thì sao?

Về cổ phần của công ty gia đình thì bà quyết định để lại cho Thanh Duyệt xử lý, lúc đầu công ty này sáng lập để cạnh tranh với công ty của Dư Quý, hiện tại xem như là vật về chủ cũ.

Giang Vãn, Tam Tam và Hàng Chi có khẩu vị thanh đạm, thích ăn hải sản.

Bà liên tục dặn dò đồ trong nhà được đặt ở nơi nào, tiền tiết kiệm gửi ở ngân hàng nào, mua bữa sáng mà ông thích ở nơi nào...

Người đàn ông này đến cả cái vớ còn phải hỏi bà đã để ở đâu, sau này không có bà thì ông ấy sống một mình như thế nào đây...

Dường như Cố Đình Chu phát hiện ra điều gì, ngay cả khi đi ngủ đều ôm vợ thật chặt.

"Em dặn dò anh nhiều như vậy làm gì, em không đi xa nhà, cho dù có đi ra ngoài thì anh cũng phải đi theo."

Đủ loại nguyên liệu nấu ăn tươi mới, cho đến khi mua đầy giỏ mua sắm thì hai người mới về nhà.

Mỗi lần bọn nhỏ tới, Cố Đình Chu và Lý Thanh Vận đều sẽ tự chuẩn bị cơm canh, không mượn danh nghĩa bảo mẫu.

Hai ngày nay, Lý Thanh Vận gân như thỏa mãn mọi yêu cầu của Cố Đình Chu, còn nấu cho ông bún thịt hầm giò heo mà anh thích nhất.

Bà nhìn lời nhắc nhở "đếm ngược một ngày" ở trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông già trẻ con này, càng già càng không đứng đắn.

Cuối cùng chính là tất cả tiên tiết kiệm của bà.

Đại Bảo, Nhị Bảo và Hoa Anh có khẩu vị nặng, thích đồ chiên nhiều dầu nhiều muối.

Lý Thanh Vận đưa lưng về phía ông nở một nụ cười khổ, một giọt nước mắt rơi xuống trên chiếc khăn phủ gối tơ tằm, nhanh chóng ẩm ướt một mảnh.

Hai người bàn bạc hôm nay sẽ làm món nào cho bọn trẻ ăn.

Bà suy nghĩ rồi nhìn chồng mình.

Những năm gần đây dưới sự dạy dỗ của Lý Thanh Vận thì Cố Đình Chu cũng có vài món ăn sở trường.

Bà quyết định chuyển nhượng bốn mươi tám phần trăm cổ phần nhà máy tương ớt Đan Muội Nhi cho Cố Nhị Bảo và Trần Hoa Anh.

Nhà họ Trình là gia đình lớn có doanh nghiệp lớn, bà đưa những thứ nhỏ nhặt như vậy bọn họ cũng không quan tâm, Cố Tam Tam cũng không có chí hướng ở phần này nên bà không đưa cho con bé.

Lý Thanh Vận chia ra bốn phần đều nhau, để lại phần sinh hoạt cho Cố Đình Chu, ba phần còn lại chia cho ba đứa con.

Hai người lập ra danh sách để mua.

Bà còn lấy ra một phần chia cho mấy đứa cháu trai và cháu ngoại.

Cố Đình Chu cũng hấp tấp mang giỏ mua đồ ở phía sau.

Bà không đành lòng rời đi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 250