Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 278: Chương 278

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 278: Chương 278


“Phỉ phui!” Thím Sở vội vàng đứng ở trên tảng đá nhìn ra xa, cau mày nói: “Đều mang theo s·ú·n·g, sao xảy ra chuyện gì được.”

“Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.” Thím Tú Hoa vội nói, chồng bà ấy cũng ở trong đội đi săn mùa đông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn họ xuất hiện ở con đường của thôn, các thôn dân đã sớm chờ đợi trên sân đập lúa đã nhìn thấy bọn họ từ xa xa.

Chương 278: Chương 278

Bầu trời tràn ngập ráng chiều, có chim chóc vỗ cánh tung bay trên không trung, thỉnh thoảng kêu to vài tiếng, khiến núi rừng càng thêm yên tĩnh.

Hàn Định Quốc cũng đi ở phía trước, sau khi ông ấy để bao bố mình xách theo xuống thì vẫy tay vui mừng nói: “Nhà ăn đun nước lên đi, hôm nay e là g.i.ế.c heo đã tay lắm đây.”

Trở về theo đường cũ, xuống núi nhanh hơn lên núi, nhưng bởi vì khiêng heo rừng, đoàn người mãi cho đến gần năm giờ rưỡi mới đến cửa thôn.

Sở Thấm cầm trong tay công cụ, những thứ này cầm cũng khá nhẹ nhàng, cho nên cô đi ở phía trước.

Tiếp theo đi vào bên trong, dọc theo đường đi đều không có thu hoạch gì, đợi đến khi sắp xuống núi, Tần Giang bất ngờ phát hiện thỏ động, vì vậy bọn họ lại thu hoạch được hai ổ tổng cộng 9 con thỏ.

Đám người Sở Thấm ra khỏi vòng bên trong, đi tới bên ngoài thì đã bốn giờ chiều.

Sở Thấm không tiến vào trong đám người, ngược lại đi theo Tần Giang đến nhà Từ Lão Đồ lấy cân.

Sau khi nhìn thấy người thì không khỏi đứng dậy, chỉ vào xa xa: “Có phải bọn họ đã trở về rồi không?”

Ông cố Từ đi theo phía sau bọn họ, cùng nhau đi đến sân đạp lúa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông cố Từ vội vàng đi lấy cân, Sở Thấm nhân tiện lấy ghế làm heo của nhà ông ta đi luôn.

“Đốt đuốc lên!” Sở Thấm vừa tới sân đập lúa chợt nghe bí thư chi bộ thôn mỉm cười hô lên: “Đốt hai hàng, cách xa một chút, trông chừng trẻ em nhà mình, đừng để chúng đụng phải đuốc.”

Thật sự cỡ đó, con heo rừng này là lớn nhất, Sở Thấm suy đoán cũng phải tầm 300 cân.

Tất cả mọi người đều trở nên kích động.

Giờ đây ông cố Từ đang ở trong nhà, ông ta nghe được động tĩnh, muốn ra ngoài xem thử.

“Cái gì? Còn có con nhỏ!”

Từ trên núi xuống còn có thể mang cái gì?

“Không chỉ vậy, trong bao bố còn trói ba con nhỏ nữa.”

Trên sân lúa vang lên tiếng mọi người lại gần nói “Wow”, lúc này phía sau khiêng hai con heo rừng lớn đi tới.

Thím Tú Hoa là người phát hiện đầu tiên, bên hông bà ấy còn đeo tạp dề, rõ ràng là mới từ nhà ăn đi ra.

Nhưng thím Sở vẫn trừng to mắt tìm kiếm Sở Thấm, chờ bọn họ đến gần hơn, có thể nhìn thấy người cụ thể, thím Sở mới hoàn toàn yên tâm.

Điều này thật sự làm cho người đi săn mùa đông có chút đắc ý, cuối cùng cũng không phụ lòng mong đợi của các thôn dân.

Cây đuốc cắm trên cây trúc, chặt đứt cây trúc, cán gỗ của cây đuốc vừa vặn có thể c.ắm vào trong cây trúc, mà cây trúc thì c.ắm vào trong đất.

Nhìn xem, hôm nay thu hoạch của bọn họ rất phong phú.

Dụng cụ của gia đình chuyên g.i.ế.c heo dùng tiện hơn, Sở Thấm nhìn loại ghế làm heo này mấy lần, quyết định về sau phải làm theo kiểu của nhà ông ta.

“Ơ, đây là vợ chồng đều bị bắt à.”

Hơn nữa cho dù cách rất xa, cũng có thể nhìn thấy bọn họ không chút hoang mang. Nếu có người bị thương, đã sớm phái người chạy về thông báo rồi.

Rừng cây rậm rạp, tối hơn vài phần so với bên ngoài.

Suy nghĩ như vậy, trong lòng bỗng chốc đã thấy yên tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hôm nay có thể nói là bắt đầu với thỏ, cũng kết thúc với thỏ.

Thím Tú Hoa thán phục: “Heo rừng lớn như vậy! Ít nhất cũng phải 280 cân đúng không?”

Lúc này trời đã tối, nhưng heo lại phải g·i·ế·t, tuy rằng hôm nay thời tiết dần lạnh, nhưng vẫn không thể thả tới ngày mai.

Nhìn thấy Sở Thấm và Tần Giang thì vội hỏi: “Đã về rồi à, lần này lên núi có xảy ra chuyện gì không?”

Mọi người vốn đang nản lòng, nhìn sự chờ mong của người trong thôn đối với bọn họ thì trong lòng bỗng chốc sục sôi.

Nhưng cũng may tất cả mọi người đều bình an, ngoại trừ có hai người trong quá trình săn heo rừng không cẩn thận ngã bị thương do đụng phải heo con, đụng đến chân đều bầm tím thì những người khác đều không có bị thương.

Con nhóc Sở Thấm đi ở phía trước, trông có vẻ không bị gì cả.

Rất nhanh, một đám người đã tới sân đập lúa.

Cũng không biết là ai đáp lại, dù sao không bao lâu sau đã có rất nhiều người lấy đuốc ra.

“Vâng!”

Tần Nhân Tâm đi về phía trước vài bước, cười nói: “Đúng rồi, mau tới xem bọn họ thử, hình như có mang đồ gì đó về.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người líu ríu nói chuyện, hận không thể nhanh chóng lấy cân ra cân thử.

Tần Giang cười cười: “Không có, đều bình an cả. Còn săn được cả nhà heo rừng, nên mới tới mượn cân của ông đây.”

Vì thế toàn bộ 30 cây đuốc, chia làm hai hàng, đặt ở hai bên trái phải ghế mổ heo.

Ngoại trừ con mồi thì chỉ có người thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 278: Chương 278