Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 396: Chương 396

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 396: Chương 396


Cho dù là chú ý tới, e là cũng sẽ không có ai chú ý tới Sở Thấm đâu. Bọn họ chỉ cho rằng kẻ trộm mang theo đồ vật đi từ con đường nhỏ chạy sang hướng bên kia của thôn mà thôi.

Sở Thấm đã lên kế hoạch, cô biết lúc bản thân đi trộm đồ cũng chỉ có thể trộm đaih khái thôi, không thể trộm lại đúng số lượng lương thực mà nhà của Trương Phi Yến bị lấy đi được.

Ừm, lượng nước vẫn đang giảm dần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng, ánh trăng đã xuất hiện một lần nữa, ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt đất một lần nữa.

Chương 396: Chương 396

Bà ấy đổ thêm nước vào trong nồi bởi vì lát nữa mẹ chồng của bà ấy sẽ đích thân chưng canh trứng.

Ừm, quả nhiên là Sở Thấm vô cùng cẩn thận!

Sau khi Sở Thấm cân xong, cân nhắc mấy thứ này gần như là đủ để bù đắp số lương thực đã bị lấy đi.

Tới trước cửa thôn, cô rất cẩn thận đi từ con đường nhỏ ở cửa thôn quay về nhà của mình.

Sau khi chạm vào hoa màu, trên lá cây không có một giọt sương nào, đội trưởng Hàn than thở ở trong lòng, nghĩ rằng còn phải gom nước trong một thời gian nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sức lực của cô rất lớn, dù có khiêng bao tải và ôm hũ mỡ heo bình thì cô cũng không cảm thấy khó đi.

Hạ chí sắp đến, ngày và đêm gần như dài bằng nhau.

Trương Phi Yến đã nói qua rằng trước đó Trương lão đại và bà nội của cô ấy đã lấy hai cân bột mì và tám cân gạo từ nhà của cô ấy.

Tiểu Bạch đang canh nhà bị cô đánh thức, Sở Thấm đặt đồ đạc xuống rồi kiểm tra qua thang gỗ rồi cất lại trong sân sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơn nữa, còn có khoai lang, cô ấy nói là bị lấy đi một bao khoai lang, thịt cũng lấy đi một cân và cả một cân đường đỏ và nửa cân trứng gà nữa.

Dù sao bọn họ cũng không thể tưởng được là Sở Thấm làm vậy vì muốn trút giận thôi.

Tiếp theo, cô đóng cửa lại, vào nhà lần nữa.

Cô ấy dời cái bàn về lại vị trí cũ, lúc đang định quay về phòng, cô ấy mới nhớ tới lời dặn dò của Sở Thấm là phải quay lại chân tường xử lý dấu vết của bốn góc bàn để lại ở đó.

Ông ấy thức dậy sớm, ngay cả cơm cũng còn chưa kịp ăn, ông ấy đã tới mấy dòng suối nhỏ ở và con mương để đi quan sát lượng nước.

Cô quay lại nhà chính, đóng cửa nhà chính lại, lấy cân ra rồi cân số lương thực mới lấy được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp theo, ông ấy lại đến ruộng nhìn một cái.

Sở Thấm vẫy tay ý bảo cô ấy đi về trước đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bị cơn gió đêm thổi qua, Sở Thấm chỉ thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Rời khỏi nhà họ Trương, cô nhanh chóng đi con đường nhỏ dẫn vào cửa thôn trước. Chờ sau khi rời khỏi khu dân cư, Sở Thấm mới giấu cái thang gỗ vào trong một không gian còn trống khác.

Một là cô sợ đang đi ở trên đường gặp phải ai đó.

Người thức dậy sớm nhất chính là bác cả gái Trương. Như thường lệ, bác cả gái Trương mở khóa cửa phòng bếp trước, sau đó mới đi nhóm lửa.

Ở nhà của Trương lão đại.

Mặt khác, Trương Phi Yến đang ngồi canh chừng ở bên kia bức tường cực kỳ vui vẻ, Sở Thấm đã thành công rồi!

Lúc này chẳng qua mới có năm giờ rưỡi sáng, nhưng sắc trời đã sắp tối mịt.

Tuy nhiên, Sở Thấm bận rộn suốt nửa đêm vẫn còn nằm ở trên giường ngủ say.

Sau khi hiểu ra, Trương Phi Yến cũng không ở lại lâu, cô ấy giẫm lên trên bàn, hai chân nhẹ nhàng tiếp đất.

Sáng sớm hôm sau.

Vì sao cô lại không trực tiếp quay về nhà sao?

Sau khi về đến nhà, cô đẩy cửa bước vào. Cửa nhà cô là do hệ thống làm ra nên tất nhiên sẽ không phát ra âm thanh.

Khoảng sáu phút sau, Sở Thấm về đến nhà.


Trương Phi Yến vừa lòng rời đi. Sau khi quay trở lại phòng, cô ấy lên giường ngủ. Chưa đầy ba phút, cô ấy đã ngủ say.

Cũng không biết ngày mai khi tỉnh lại, Trương lão đại sẽ có biểu cảm như thế nào, Sở Thấm nghĩ đến mà không khỏi nhếch môi cười toe toét.

Nếu Sở Thấm đang vừa khiêng vừa ôm đồ mà biết chuyện này thì chắc chắn là cô sẽ chửi thầm: Người này thật sự vô tâm mà.

Suy cho cùng, Sở Thấm là “Phú bà” được toàn bộ người ở trong thôn biết đến, không thiếu ăn, không thiếu uống, vậy thì cô đi trộm đồ của người khác để làm gì chứ?

Đã nhiều ngày thời tiết khô ráo không có mưa, thật ra trên con đường nhỏ dẫn vào làng cũng sẽ không để lại dấu vết rõ ràng gì cả.

Cất xong đồ đạc, cô thay quần áo xong leo lên giường ngủ.

Hai là chỉ cần đi qua đều sẽ để lại dấu vết, còn cô để lại dấu vết dẫn tới cửa thôn, hầu hết mọi người đều không chú ý đến con đường nhỏ ở cửa thôn dẫn vào thôn.

Hôm nay, trong núi xuất hiện sương mù hiếm thấy. Đội trưởng Hàn đã lâu không nhìn thấy nước, ánh mắt của ông ấy sáng lên, có phải sắp tới trời sẽ mưa hay không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 396: Chương 396