Thập Niên 60: Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu
Đại Nga Đạp Tuyết Nê
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 559: Chương 559
Sở Thấm đi tới phòng ngủ, ôm hai quả dưa hấu từ chỗ bóng mát ra, tiện tay cầm thêm hai quả quýt trên bàn sách.
Nhìn xong, anh lại đi xem thử trại gà đang xây, sau đó Kỷ Cánh Diêu cùng Sở Thấm đi về nhà cô.
Nghe giống như anh là người được lợi, nhưng thật ra thì lúc này phiếu còn đáng giá hơn cả tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấu chốt là vỏ quả cũng mỏng, hương vị nồng đậm, đặt vỏ quýt ở trong phòng ngủ, hương thơm thoang thoảng có thể bay lượn trong phòng cả một ngày.
Cô rất hạn chế cho ai đến nhà mình, bởi nó chỉ có thể qua mắt người trong thôn trước buổi đêm. Thậm chí ban ngày cô cũng không dám để cho người trong thôn vào nhà, chỉ sợ người ta nhìn thấy chỗ nào không ổn.
Về đến cổng nhà, Sở Thấm bỗng nhiên dừng lại.
Thôn Cao Thụ rõ ràng đã rất chăm chỉ.
Kỷ Cánh Diêu: "..."
Kỷ Cánh Diêu gật đầu.
Sở Thấm mang hai quả dưa hấu và hai quả quýt ra cửa, dùng chân để mở cửa ra, sau đó đặt hai quả dưa nặng tổng cộng ít nhất 12 cân vào tay anh, mỗi tay một quả.
Anh cũng nhận ra rất nhanh, tội lỗi quá, tiếp xúc nhiều với cô gái này thì quả thật rất khó để cho người ta có ác cảm.
Cân xong, quả nhiên 12 cân 3 lạng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh phát hiện lưới sắt bên ngoài sân cũng rào rất cao, đẩy đẩy một cái là thấy khá vững chắc.
Sở Thấm nói: "Đúng rồi, hai quả quýt này cho anh, nhờ anh giúp tôi đưa hai quả dưa hấu đến nhà dì cả tôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 559: Chương 559
Cảm nhận sức nặng của dưa hấu, Kỷ Cánh Diêu có chút không biết làm sao: "Có thể cho tôi thêm một cái bao bố hay không?"
Sở Thấm đang móc quýt từ trong túi ra, nghe anh nói liền quay lại lấy bao bố, suy nghĩ một chút, cô lại cầm hai quả dưa hấu, lấy cân sắt trong nhà ra.
Dù sao mục đích chủ yếu của anh cũng chỉ là mua dưa.
Sở Thấm hưng phấn nói: "Thấy anh cũng là người quen, nên tôi không lấy tiền của anh đâu, anh cứ đưa tôi mấy tờ phiếu đi."
Sở Thấm xoay người lại nói: "Phiền xưởng trưởng Kỷ cứ đứng chơi ở bên ngoài, đừng cử động, tôi đi lấy quýt cho anh, à không đúng, lấy dưa."
Thế nhưng cô làm như vậy không tính là đột ngột, dẫu sao cô và Kỷ Cánh Diêu cũng còn là trai gái độc thân, lấy cớ sợ ảnh hưởng tới danh tiếng thì anh cũng sẽ không nói được gì.
"Có." Kỷ Cánh Diêu đặt bao bố xuống, lấy hai phiếu công nghiệp từ trong túi ra đưa cho cô: "Được rồi, hai quả dưa của cô cũng bỏ vào bao này luôn đi."
Thật ra thì cô cũng có thể ước lượng được hai quả dưa hấu này đại khái nặng chừng 12 cân.
Sở Thấm mở cửa, đi vào trong sân, cô đóng cửa nhà lại ngay sau đó, không để cho anh thấy được cảnh tượng bên trong.
Nghe nói lúc trước Kỷ Cánh Diêu đi lính, Sở Thấm không thể nào tùy tiện để cho anh vào nhà mình.
Ngay khi Kỷ Cánh Diêu vừa chạm vào dưa hấu, phản ứng đầu tiên của anh không phải là lớp vỏ dưa lạnh như băng kia, mà là xúc cảm từ da thịt hơi mỏng manh của cô.
Sở Thấm để anh bỏ dưa hấu vào bao, sau đó tự cân ký.
Chuồng heo này không chỉ rất lớn mà còn cao. Bốn bên đều có cửa sổ, hai bên mặt tường lại làm thêm 8 cánh cửa sổ lớn, lại còn dùng cửa sổ thủy tinh.
Nhà anh hai của thím Sở có trồng một cây quýt, nghe bảo là giống quýt trồng ngắn ngày, vỏ rất xanh, đôi chỗ có điểm chút màu vàng. Thế nhưng quả lại không quá chua, có thể nói là ba phần chua bảy phần ngọt, Sở Thấm rất là yêu thích loại quýt chua chua ngọt ngọt này.
Cô còn nói thêm: "Anh xem thử coi có phiếu công nghiệp gì đó không, tôi đang thiếu phiếu công nghiệp."
Cô nói xong, Kỷ Cánh Diêu ngạc nhiên trong khoảnh khắc, hiếm khi thấy anh giật mình như vậy, anh chỉ gật đầu một cái: "Được."
Kỷ Cánh Diêu: "..."
Suốt đường đi, Sở Thấm chỉ lo xách túi, còn Kỷ Cánh Diêu từ sau khi bước lên sườn núi đã âm thầm quan sát nhà cô.
Kỷ Cánh Diêu thật sự kinh ngạc: "Chẳng lẽ quýt này cũng là do cô tự trồng?"
Giờ mà để quân nhân giải ngũ, người rất giỏi phát hiện tiểu tiết vào nhà, nhất định là treo ngược ông thọ, tự tìm cái c·h·ế·t.
"Anh mới vừa nói là 'bán' cho anh hai quả dưa đúng chứ ?" Sở Thấm xác nhận lại lần nữa.
"Cái đó thì không phải, quýt này là nhà anh của thím tôi cho. Mà anh quan tâm chuyện này làm gì, anh có phiếu công nghiệp không?" Sở Thấm cau mày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng người ta đã nói là "bán" mà, vậy chính là làm ăn. Làm ăn thì sao có thể chỉ ước lượng sức nặng dựa vào tay người bán, Sở Thấm cảm thấy mình là một người bán hàng rất có đạo đức, cho nên không thể làm những chuyện hủy danh tiếng như vậy được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.