Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 163: Vẫn Muốn Giống Như Lúc Trước Sao

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Vẫn Muốn Giống Như Lúc Trước Sao


Triệu Tú Hoa nghe thấy nội dung bàn bạc của họ, có chút lo lắng nói: “Đến tháng 10, con con còn chưa được 2 tháng, con bé cần b.ú sữa, con đi bằng cách nào?”

Tháng 4 năm nay cuối cùng họ lấy được đơn hàng hai trăm hai mươi sáu vạn, muốn duy trì số tiền giao dịch này chắc cũng không phải là vấn đề lớn, nếu như muốn làm tốt hơn tháng 4 quả thực cần phải sớm chuẩn bị một vài kế hoạch.

Vốn dĩ hôm qua Quách Ngọc Liên đã muốn đến bệnh viện, nhưng bây giờ việc ở xưởng quả thực rất là bận, cho nên chỉ có thể dời sang hôm nay, vừa nghe trong lời nói của Ôn Như Ý có chút lo lắng, cô ấy vội vàng nói: “Ở xưởng không có chuyện gì cả, tôi chỉ là muốn đến thăm cô, tiện thể nói cho cô nghe chuyện hôm qua phó xưởng trưởng Hạ gọi điện thoại đến tìm cô.”

Nói xong, cô đưa cái thùng nhỏ mà mình mang đến cho Ôn Như Ý: “Đây là đồ mà phó xưởng trưởng Hạ bên kia gửi đến, nói là quà cho em bé.”

Quách Ngọc Liên đáp: “Anh ấy hỏi cô sắp xếp như thế nào, ý của anh ấy là tốt nhất lần này chúng ta có thể sắp xếp sớm, đến lúc đó cố gắng làm giống như đợt tháng 4, hoặc là làm tốt hơn đợt tháng 4.”

Bây giờ nói quả thực cũng còn hơi sớm, Ôn Như Ý cũng không tiếp lời nữa, cô về phòng ngủ một lúc, đến giờ tan tầm, cô thức dậy, cô cho con b.ú sữa xong thì bế con đến phòng khách cùng hít thở không khí trong lành, đứa bé này cũng rất ngoan, ăn xong thì ngủ, ngủ dậy thì ăn, cũng không quấy người, cho dù quấy một chút, cũng có Tần Trí Viễn dỗ, vô cùng dễ chăm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 163: Vẫn Muốn Giống Như Lúc Trước Sao (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Như Ý ngây người một lát, quả nhiên, rất nhanh lại đến Hội chợ Canton: “Anh ấy nói như thế nào? Vẫn muốn giống như lúc trước sao?”

Ôn Như Ý ngây người: “Anh ấy tìm tôi có phải có chuyện không?”

Ôn Như Ý suy nghĩ một lát rồi nói: “Thế lần này chọn người, cô sắp xếp thêm 2 người ở nhà máy chi nhánh, sau khi chọn người xong, từ tháng 9 sẽ bắt đầu đào tạo dần dần, cũng đừng đợi đến 3 ngày cuối cùng mới bắt đầu đào tạo như bên xưởng chính, về ngoại ngữ thì đừng chỉ giới hạn ở tiếng Anh, có thể chọn thêm một vài ngoại ngữ như tiếng Nhật, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ả Rập, về sản phẩm cô xem xưởng chính bên kia sắp xếp như thế nào, hoặc là đến lúc đó cô bàn bạc thêm với Ngọc Phân.”

Triệu Tú Hoa còn định nói gì đó, Tần Trí Viễn đã mở miệng nói: “Mẹ, đến lúc đó con sẽ nghỉ phép để đi cùng với Như Ý, con sẽ chăm con bé.”

Ôn Như Ý cũng hết cách, cô phải đi 10 ngày đấy, không mang theo con cũng không được, con không b.ú được sữa, cô cũng sẽ căng tức sữa, cô không đi lại càng không được: “Đến lúc đó con con được 2 tháng rồi, ra ngoài cùng tụi con chắc không vấn đề gì.”

Ôn Như Ý tính một hồi, Hội chợ Canton lần tới có lẽ là vào tầm ngày 20 tháng 10, con cô cũng tầm 2 tháng, có thể ra ngoài, đến lúc đó mang con bé theo chắc không phải vấn đề: “Thế thì dẫn con bé đi cùng vậy.”

Đúng là công chúa bé bỏng của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ôn Như Ý kinh ngạc, không ngờ Hạ Chí Cương lại chuẩn bị quà cho em bé: “Thế đến lúc đó cô giúp tôi báo với anh ấy là tôi đã nhận được quà, đầy tháng mời anh ấy đến uống rượu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Ngọc Liên cười cười, sau đó cũng đưa quà của mình và những người hậu cần cho cô rồi mới quay về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Ngọc Liên cười một tiếng, nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ là muốn thảo luận với cô về chuyện Hội chợ Canton vào tháng 10, tôi đã nói với anh ấy gần đây cô vào viện.”

Triệu Tú Hoa khẽ ngây người, nếu như Tần Trí Viễn đi cùng cũng không phải là không có thể suy xét: “Thế đến lúc đó xem tình hình rồi tính.”

Triệu Tú Hoa sững người: “Cháu nó còn quá nhỏ?”

Quách Ngọc Liên đã tham gia 3 lần Hội chợ Canton, 2 lần trước trong xưởng không đạt được mục tiêu, nhưng kể từ sau tháng 4 năm nay, cô ấy bắt đầu hiểu ra tại sao lúc trước họ không hoàn thành được nhiệm vụ, cho nên bây giờ cô ấy cũng có suy nghĩ giống như Ôn Như Ý: “Được, đến lúc đó tôi sẽ nói với bên xưởng chính, sau khi sắp xếp người xong sẽ báo cho cô.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 163: Vẫn Muốn Giống Như Lúc Trước Sao