Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20


Vệ sinh cá nhân lại càng không cần phải nói, thanh niên An xem thanh niên Tiết là nguồn lây bệnh, chuyện này không cần Kiều Cô tới tận cửa, cô ấy sẽ trực tiếp mắng thanh niên Tiết đi tắt.

“Radio không có tác dụng nhiều, nhưng vẫn nên mua một cái. Con không được tiết kiệm thay Tiểu Tống, bốn điều lớn được thiếu cái nào, phải cố gắng mua trong khoảng một nghìn đồng, còn lại mua quần áo mới cho con, con đường lo về phiếu vải, Tiểu Tống đã chuẩn bị phiếu vải.”

Mẹ họ bình thường không đến tận cửa, nhưng Kiều Cô lại thực sự đến chỗ họ làm công tác tư tưởng, qua mấy lần thanh niên Tiết cũng không dám vứt rác bừa bãi nữa, đôi khi vẫn tiện tay vứt rác xuống đất nhưng sẽ nhanh chóng nhặt lên.

Cô đã nhắc nhở em gái, biết em gái không nói ra ngoài, chỉ phàn nàn trước mặt chị mà thôi.

Nếu đi vệ sinh trước khi đi ngủ thì về cơ bản có thể ngủ đến sáng, không cần chuẩn bị nhà vệ sinh riêng, đỡ phải dọn dẹp thêm một nhà vệ sinh.

“Được rồi, chị và anh rể là một đôi hoàn hảo, nếu là người khác chưa chắc sẽ chiều ý anh rể, chỉ cảm thấy anh rể bị bệnh.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thật ra cô ấy không bị thanh niên Sầm làm khó… Nên nói là không bị thầy giáo Sầm làm khó, nhưng thầy giáo Sầm rất nghiêm khắc với học sinh. Nếu không hoàn thành bài tập về nhà sẽ phải ở lại lớp, anh ta nói chuyện hơi khó nghe, ngày nào cũng mắng họ là bùn lầy, đầu gỗ,…

Tề Ngọc Trân: “Dù như nào cũng phải là thanh niên à? Không thể chọn những thành viên khác trong công xã của chúng ta sao?”

Tề Ngọc Trân đầu óc tỉnh táo:

Chỉ cần là thầy giáo Sầm thì em sẽ kịch liệt phản đối! Thà là thanh niên Tiết chứ không phải là thầy giáo Sầm.”

Tề Ngọc Liên đã học học kỳ hai cấp hai rồi, cấp hai ở công xã họ học ba năm, nghe nói một số nơi cấp hai học hai năm, cô ấy ghen tị cực kỳ.

Ba mẹ người khác có thể hại cô, nhưng ba mẹ cô sẽ không làm hại cô.

Tề Ngọc Trân: “Chiều ý không đúng lắm?”

Thanh niên Sầm nói gì cũng không có tác dụng, cô ấy cũng không phải học trò của thanh niên Sầm, tại sao cô ấy phải nghe lời anh ta mà nhặt rác do thanh niên Tiết vứt.

“Không phải là chịu đựng, chị không cảm thấy cách sống của anh ấy có vấn đề, anh ấy chỉ quản lý bản thân anh ấy, không khoa tay múa chân với người khác, rất khó có người như anh ấy.”

Cô ấy nhát gan không dám trực tiếp xin thầy giáo nghỉ nên sẽ nhờ mẹ giúp cô ấy gặp thầy giáo xin nghỉ.

Đâu cần cứng nhắc như vậy.

Nếu thực sự muốn nói thì chỉ nói trước mặt chị, chị sẽ nghe, đừng nói trước mặt anh ấy, được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Anh chị chưa kết hôn, anh ấy cũng không phải anh rể của em… Hẳn là anh ấy sẽ chọn một phòng có gian ngoài ở ngoài, anh ấy thích sạch sẽ, chị nghĩ để bồn cầu ở gian ngoài sẽ tốt hơn.”

Không cần chị gái nói tên họ, Tề Ngọc Liên đã nghĩ ngay đến thầy giáo Sầm.

Bề ngoài, Tống Tầm Chu ra vẻ không sao, nói gì cũng kệ nhưng cô cảm thấy mình nên quan tâm đến cảm xúc của anh.

Gặp người chỉ biết khoa tay múa chân như thanh niên Sầm, đau khổ biết bao.

Cấp hai mỗi tuần được nghỉ một ngày, cô ấy muốn ăn tiệc mừng nhưng lại không muốn xin nghỉ với thầy giáo Sầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không ai nguyện ý nhặt rác nên thanh niên Sầm giải quyết vấn đề từ tận gốc, quan sát thanh niên Tiết dọn dẹp, có vài chuyện nói hai lần nhưng anh ta vẫn không nhớ, anh ta sẽ đi tìm Kiều Cô hoặc mẹ của hai chị em.

Sau khi cuộc trò chuyện trong nhà chính kết thúc, Tống Tầm Chu rời đi, Viên Tú Thải liền bảo con gái lớn vào phòng trống nói chuyện với mình, con gái nhỏ muốn đi theo nhưng lại bị bà ấy đuổi về phòng, bảo đợi ở trong phòng.

Lần này Tề Ngọc Trân không mở miệng bảo em gái đừng nói bậy, ba cô làm đội trưởng cũng chẳng có ích lợi gì, vất vả mệt mỏi, em gái cô đã phàn nàn mấy lần.

“Chị, chị không tò mò ba mẹ và anh rể nói gì hả?”

“Thì là chịu đựng, không uổng phí em vất vả học hành, dùng từ rất chính xác.”

Viên Tú Thải dẫn con gái vào một căn phòng trống, bàn bạc sính lễ với cô.

“Chị không muốn nghe, nếu chị ở đấy thì có một số chuyện ba mẹ không tiện nói ra, cứ để anh ấy một mình đối mặt với ba mẹ mình là được. Em cũng đừng nghĩ đến việc nghe lén. Ba mẹ lo lắng nhất là vấn đề là thành phần của anh ấy. Nhà chúng ta không tính là nhỏ, nhưng chỉ là nông dân thuần tuý, thành phần không có vấn đề, gả cho anh ấy thì sợ sẽ ảnh hưởng đến nhà chúng ta.”

Tề Ngọc Liên hơi sợ anh ta, mỗi lần giao nhiệm vụ viết chính tả thì cô ấy đều sẽ nghiêm túc hoàn thành, vì sợ bị nhốt trong lớp, không thể về nhà đúng giờ ăn tối.

...

Khi chị Phi Phi muốn vào thành phố, chị ấy sẽ hỏi thanh niên Canh có muốn đi thành phố cùng chị ấy không, hoặc là nếu cô ấy thiếu gì thì sẽ đưa cho, thanh niên Canh cũng giống vậy.

Cuộc trò chuyện diễn ra sau bữa tối, Tề Ngọc Liên ở trong phòng, cảm thấy tim gan cồn cào, hận không thể ghé vào cửa nghe lén.

Tề Ngọc Trân rất hài lòng khi thấy em gái mình học tập nghiêm túc ở cấp hai, nhưng nói chịu đựng thì có phần khoa trương.

“Chịu đựng?”

Khi Tống Tầm Chu lại mang theo tiền giấy tới cửa thì anh một mình nói chuyện với ba vợ và mẹ vợ tương lai.

“Vấn đề thành phần quả thực là một vấn đề lớn, cuối năm nay sẽ thay đại đội trưởng, không biết ba có tái đắc cử hay không, nhưng không được cũng không sao cả, trong lúc làm đại đội trưởng ba chúng ta cũng không nhẹ nhàng gì, không được cũng không sao.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ấy thật sự rất ghét thầy giáo Sầm, thật hơn trân châu.

Cũng may anh rể anh không xen vào chuyện của người khác, người bình thường không chịu nổi sự chỉ trích của anh.

“Được rồi, lúc đó em sẽ bảo mẹ. Nếu mẹ xem ngày hoàng đạo chọn ngày kết hôn và ngày mẹ chọn trùng với ngày em đi học thì em sẽ nhờ mẹ giúp em đến trường xin nghỉ học.”

Tề Ngọc Liên nói nói rồi nhắc đến tiệc cưới, muốn tiệc mừng của chị gái diễn ra vào ngày nghỉ, đừng vào ngày cô ấy đi học.

Tề Ngọc Trân không sửa cách gọi đúng cho em gái mình, thanh niên Tiết hiện tại khá hơn hai năm trước, không mất vệ sinh như vậy nữa, ít nhất vệ sinh công cộng có thanh niên An quản, anh ta sẽ không vứt rác lung tung nữa.

Không thể không nói rằng sau khi thanh niên Canh thân thiết với chị Phi Phi thì tính cách của cô ấy đã cứng rắn hơn một chút.

“Cũng đúng, cóc hai chân mới khó tìm, đàn ông hai chân ở đâu chẳng có.”

Cô không thích Tống Tầm Chu đến mức chống lại ba mẹ, ba mẹ cô kiên quyết không đồng ý thì cô sẽ không ngoan cố phản kháng lại họ.

Vì thái độ của con gái nên Viên Tú Thải không hỏi ý kiến của cô về cuộc hôn nhân này mà chỉ bàn bạc với chồng.

“Anh ấy thế nào thì cũng không sao, chị không ngại việc mỗi ngày anh ấy đều dọn giường, Ngọc Liên, nếu anh ấy thực sự kết hôn với chị, lúc ở nhà chúng ta thì đừng nói chuyện đó trước mặt anh ấy.

Thấy chị gái không trả lời, Tề Ngọc Liên càng cảm thấy từ chịu đựng thích hợp:

Trong nhà họ có một phòng vệ sinh chung, ngoại trừ phòng ba mẹ có một phòng vệ sinh riêng thì phòng của các con đều không có.

Không kịp về nhà ăn cơm sẽ tổn hại rất lớn cho tâm hồn trẻ thơ của cô ấy.

Thật không may thầy giáo Sầm vẫn là chủ nhiệm lớp cô ấy.

“Dù thế nào đi nữa thì cũng tốt hơn thầy giáo Sầm. May mắn là chị vừa mắt anh rể. Nếu chị mà quen thầy giáo Sầm, em không những phải gặp thầy giáo Sầm ở trường mà còn gặp thầy giáo Sầm ở nhà, nghĩ thôi đã sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong nhà còn hai phòng trống chưa có người ở, dù bốn anh em lấy chồng lấy vợ về nhà ở cũng vẫn đủ phòng.

Cả hai dường như đã trở thành bạn tốt, nói cho nhau hết phiền não, mối quan hệ không còn chỉ đơn thuần là đưa cơm nữa.

Hai vợ chồng suy nghĩ ba bốn ngày, cuối cùng cũng ra kết quả và đồng ý.

“Nếu ba mẹ đồng ý hôn sự, em hãy đi tìm mẹ rồi nói với mẹ đó, chị không thể quyết định ngày cưới.”

“Anh rể ở cùng phòng với thanh niên Tiết hơn hai năm, anh ấy để ý chuyện nhỏ như vậy?”

Mẹ nói chuyện thì chắc chắn tốt hơn cô ấy rất nhiều.

Thanh niên Canh đã học được cách giả câm giả điếc, không còn âm thầm nhặt rác nữa, không phải mình vứt thì sẽ không nhặt, ai vứt thì người đó nhặt.

Tề Ngọc Trân: …

Chương 20

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20