Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109: Chương 109

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Chương 109


Lưu Lệ Na nhìn bộ dạng Triệu Chi lại nghĩ đến lời nói của Cố Cạnh Văn, trong đầu cũng hiện lên bộ dạng của Tương San San gần đây.

“Thanh niên tri thức Cố". (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô ấy cũng không hoàn toàn tin tưởng Cố Cạnh Văn, nhất là lúc cô ấy còn chưa hiểu tính cách của Trình Ninh.

Trầm Thanh nhớ trước kia tính tình Tương San San không tốt, nhưng cũng không đến mức cực đoan như bây giờ.

Cố Cạnh Văn đi đến một chỗ tránh gió bên dòng suối vừa ngồi xuống, ngoài ý muốn bị người ta gọi một tiếng.

Ngày thường cô ấy không để ý tới việc này thì thôi, nhưng nếu để nghiêm túc so sánh, sẽ lập tức lật tất cả mọi chuyện ra, kéo tơ lột kén, nắm bắt trọng điểm.

Lưu Lệ Na há miệng một hồi lâu mới đưa tay kéo Trầm Thanh một chút, nói: "Chúng ta về ký túc xá đi, việc này quả thực có chút kỳ quặc, theo lý thuyết Chi Chi không thể thua Hứa Đông Mai được.

Rồi quay đầu nói với Trầm Thanh: "Chị Trầm Thanh, chị đừng để ý, em chỉ là có chút khổ sở. Về sau nếu chị có chuyện gì em có thể giúp thù hãy, nói với em, em nhất định giúp chị." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người đương nhiên không phải ngẫu nhiên gặp nhau.

Lúc hai người trở về ký túc xá Triệu Chi đã nằm xuống.

Nghe các cô ấy trở về thì cô ta lập tức ngồi dậy lên giường, đôi mắt có chút sưng đỏ, nhưng vẫn miễn cưỡng nở nụ cười với Trầm Thanh, nói: “Chúc mừng chị Trầm Thanh”.

Trong lòng anh ta vẫn buồn bực, thật sự không muốn trở về ký túc xá đối mặt với đám người Từ Kiến Quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng ban đầu có vui vẻ nhưng cũng bởi vì những lời nói của Cố Cạnh Văn mà vui vẻ đã bị bay đi không ít.

Anh ta nói xong rồi rời đi.

Trong lòng cô ấy cũng đã định điều tra chuyện này.

Trầm Thanh gật gật đầu, nói: "Được. Coi nghỉ ngơi cho tốt đi"

Nên đơn giản anh ta ra khỏi viện đi ra ngoài một chút.

Trầm Thanh cảm thấy không thoải mái.

Trên thực tế là Chu Hùng nghe nói hôm nay viện thanh niên tri thức tổ chức cuộc họp rồi mới thò đầu tìm hiểu, không nghĩ tới lại thấy Cố Cạnh Văn vẻ mặt âm trầm một mình đi ra nên lập tức đi theo. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Cạnh Văn còn nhắc tới Tương San San.

Trầm Thanh vẫn còn lạnh mặt cau mày.

Cố Cạnh Văn rời khỏi chỗ Triệu Chi quay lại túc xá.

Vân Mộng Hạ Vũ

Anh ta muốn yên tĩnh một chút nhưng không nghĩ tới lại gặp được Chu Hùng.

So với Cố Cạnh Văn và Triệu Chi, cho dù Triệu Chi là bạn cùng phòng của cô ấy, cô ấy cũng cảm thấy bọn họ giống loại người chuyên lén lút trong bóng tối hơn. Còn Trình Ninh lại là một người đứng dướ ánh mặt trời nhiệt liệt có sức cuốn hút kỳ lạ.

Triệu Chi nghe cô ấy nói như vậy trong lòng rất cảm kích, nói: “Không đói bụng, cảm ơn chị Lệ Na.”

Lúc trước cô ấy chỉ cho rằng cô ta là bởi vì gia đình và do cuộc hôn nhân với Lý Thắng nên tâm trạng cô ta mới có chút thất thường, hiện tại cô ấy nhìn Triệu Chi, nỗi bất đắc dĩ kia càng thêm mãnh liệt.

Nhưng cô ấy không nghĩ giống Trầm Thanh, đồng cảm của cô ấy đối với Triệu Chi nổi lên không ít, nói: "Chi Chi, cô đói không? Có muốn tôi làm chút gì cho cô ăn không?"

Những lời Tương San San nói với Trình Ninh chỉ sợ địch ý của cô ta không phải là chậm rãi chồng lên nhau trong vô số k*ch th*ch nhỏ như của Triệu Chi.

Cô ấy vốn muốn nói "Có thể cho tôi xem bài thi không", nhưng đáp án của bọn họ đều đã nộp lên hết rồi nên lời đến bên miệng lại nuốt trở về.

Chương 109: Chương 109

Nhưng trực giác của cô ấy cảm thấy Trình Chanh không phải là loại người như vậy.

“Thanh niên tri thức Cố". (đọc tại Qidian-VP.com)

Trầm Thanh là người rất tỉ mỉ.

Anh ta quay đầu lại thì nhìn thấy Chu Hùng, nhíu nhíu mày.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Chương 109