Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117: Chương 117

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Chương 117


Thầy Diêu nghe xong cũng vui thay cho cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trình Ninh lúc này đã đại để nhìn ra ý của thư ký Từ.

Nói đến cùng, thành lập xưởng vào lúc này, mặc kệ là ở đại đội, hay là ở công xã, thì cũng đều không phải xưởng của mình.

Sau khi hẹn thầy Diêu ngày mốt khởi hành đến đây, cô lại nói: "Thầy Diêu, còn một chuyện còn muốn mời thầy hỗ trợ."

Trò chuyện trong chốc lát thư ký Từ để hai người đi gọi điện thoại, còn tri kỷ nói: "Tiểu Trình cô rời nhà đến đây, trong nhà nhất định rất nhớ mong, cũng gọi một cuộc điện thoại về nhà báo bình an đi" (đọc tại Qidian-VP.com)

Qua cuộc nói chuyện vừa rồi, ấn tượng của ông ấy với Trình Ninh rất tốt,cảm thấy cô gái nhỏ này rất trung thực, làm việc cũng nghiêm túc.

Nhưng chuyện nhà máy của bọn họ cũng không có gì cần phải gạt công xã.

"Là như thế này, không phải chúng cháu định xây xưởng sao ạ? Cho nên cháu nghĩ lần này mời thầy lại đây, thuận tiện cũng mời một thầy làm công trình kiến trúc sang đây, giúp chúng cháu nhìn xem nhà xưởng phải xây như thế nào, dự toán nhiều ít"

Ông ấy nói: "Được, đến lúc đó mọi người mời thầy Diêu đến đây, cũng mời ông ấy đến công xã của chúng tôi ngồi một lát, chúng tôi cũng xin ông ấy chỉ bảo cho một chút, khi nào rảnh thì gọi Đông Nguyên sang đây tâm sự." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người đi văn phòng lớn gọi điện thoại.

Đại đội Thượng Hàn nghèo.

“Vẫn ổn ạ”. Trình Ninh cười nói: “Nơi này non xanh nước biếc, phong cảnh rất đẹp, đồng hương cũng rất thuần phác thiện lương, lúc đầu còn lo lắng xuống nông thôn trồng trọt vất vả, kết quả vừa mới đến anh ba của cháu liền mở nhà máy, thầy xem, hiện tại đất cũng không dùng hết, thầy Diêu, thầy qua đây nhìn là biết, không khó khăn như vậy đâu"

Chương 117: Chương 117

Nhà thầy Diêu không có điện thoại.

Tương tụ công xã Thạch Kiều cũng nghèo.

Trình Ninh khen nơi này như vậy đương nhiên là sẽ có phần sau.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng khó khăn của nó cũng không ít, không có tiền, không có kỹ thuật, thời gian huấn luyện nghề mộc của giai đoạn trước lại dài, sản phẩm làm ra cũng bán không được mấy đồng, mà cây lấy gỗ còn phát triển chậm, còn không bằng trồng cây lương thực nữa, ít nhất có thu hoạch còn có thứ để ăn.

"Có chuyện gì, cứ việc nói."

Trong đầu cô thậm chí nghĩ rằng, nếu bởi vì công xã có hứng thú với việc thành lập xưởng, mà điều cả Hàn Đông Nguyên và Liêu Thịnh tới công xã, vậy tất nhiên sẽ giải được kiếp nạn ở trận lũ kia của bọn họ, Hàn Đông Nguyên hẳn là cũng có thể tránh chuyện đi tù phía sau.

Trước đó Hàn Đông Nguyên đã hẹn với ông ấy hôm nay đến phòng thu phát của xưởng nội thất nhận điện thoại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mở xưởng không phải chuyện đơn giản, cái gì cũng cần tiền, mà công xã thật sự không có tiền, cho nên ông ấy đứng quan sát, xem Hàn Đông Nguyên có thể làm ra được thành quả hay không.

Vừa nghe thấy tiếng Trình Ninh, thầy Diêu rất vui vẻ, nói: "Tiểu Trình à, nghe nói cháu cũng xuống nông thôn, nơi đó hoàn cảnh gian khổ, có quen không?"

Trình Ninh cười tủm tỉm đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Liêu Thịnh cười nhìn về phía Trình Ninh, nói: “Nếu hỏi tôi tôi chỉ có thể nói đại khái, cụ thể thì không rõ lắm, nhưng thanh niên trí thức Trình lại biết rõ nhất, em ấy là chủ nhiệm phòng làm việc của nhà máy của chúng tôi, thiết kế sản phẩm đều là do em ấy làm"

"Việc này thì hôm nay ngài hỏi đúng người rồi“.

Thư ký Từ thấy đầu óc Hàn Đông Nguyên linh hoạt, thật sự động tâm.

Nhưng Hàn Đông Nguyên có năng lực, có thể làm lại nhiều lần, thư ký Từ lại nhịn không được muốn nghe.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Chương 117