Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 169: Chương 169

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Chương 169


Người xe đi hết, trên bậc thang còn loang lổ vết máu. A Hương bận rộn mang khăn ra nhanh nhẹn lau dọn. Lau chùi sạch sẽ rồi mới xem như thở phào một hơi.

Hàn Đông Nguyên muốn nói cái gì, Trình Ninh trợn mắt nhìn anh một cái.

Trình Ninh và bà nội Hàn về phòng ngủ, bà nội Hàn tuy còn canh cánh trong lòng nhưng bị dọa một trận nên tinh thần không tốt, nói chuyện với Trình Ninh một lát và rất nhanh đã ngủ rồi.

Trình Ninh nhịn không nổi, cúi đầu khóc thành tiếng.

Cô còn trừng anh cơ đấy.

Sau đó Trình Ninh tiếp tục trấn an bà nội Hàn, nói: "Nhưng mà bà ơi, chuyện này cũng không trách cháu được. Đều tại người kia vô liêm sỉ trước. Cháu bảo gã né né cháu giùm, đừng lan truyền mấy lời mờ ám ra bên ngoài bôi xấu thanh danh của cháu, gã nghe vậy liền động chân động tay với cháu, cháu điên lên được nên đá gã. Bà nội, bà đừng cho là sức cháu yếu, bà không nhớ cháu từng học Tán Đả mấy năm à, gã khiến cháu bực không chịu được nên cháu đá hơi mạnh, vả lại sau lưng còn có bậc thang, gã bị vấp té mới ngã đó thôi.

“Bà nội đừng gấp, chuyện này thật sự không liên quan đến anh ba, do con đá, là do con đá anh ta, anh ta đứng không vững nên té xuống cầu thang, mặt bị va chạm".

Cô phớt lờ anh, ngồi trên ghế sô pha ngẩn người đợi điện thoại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trình Ninh đỡ bà nội Hàn ngồi xuống ghế sô pha, thấy bà như vậy, nghĩ đến kiếp trước Hàn Đông Nguyên gặp toàn chuyện xui rủi, bà nội Hàn một đêm đầu bạc, sức khỏe cũng nhanh chóng lụi bại, nhớ dáng vẻ bà nằm trên giường bệnh, một chốc kêu “thằng ba”, một chốc lại kêu “Nguyên Tử”, mắt cô lập tức đỏ hoe, cắn môi kiềm chế không bật khóc thành tiếng, nghiêng ly giúp bà uống nước, vừa vuốt n.g.ự.c để bà hòa hoãn hơi thở vừa trấn an bà, nói:

Trình Ninh đỡ bà nội Hàn về nhà.

Hàn Đông Nguyên rốt cuộc phải im.

Tuy rằng Trình Ninh nói là cô đẩy nhưng bà nội Hàn sống mấy chục năm, thành tinh rồi, tin thế nào được?

Mấy lời này của cô bà nội Hàn không hề tin tưởng nhưng vẫn an ủi cô.

Bà nội Hàn nhìn Hàn Đông Nguyên cũng tức mà không biết làm gì cho thỏa, mắng anh: “Bà tưởng anh xuống quê làm nhà xưởng thì tính tình cũng thay đổi theo chiều hướng tốt hơn tí, sao mà vẫn hồ đồ l* m*ng y chang hồi trước vậy hả? Anh muốn bà tức c·h·ế·t, tức c.h.ế.t bà sao? To cái đầu rồi còn muốn ba anh lấy roi đánh anh phải không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh dựa tường nhìn cô.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Liên quan gì đến c..."

Trình Ninh lại rống anh một câu.

Bà nội Hàn tức đến mức ôm n.g.ự.c “ôi chao” không ngừng.

Bà nội Hàn xoa đầu cô, nhỏ giọng dỗ dành để cô “đừng sợ”.

Thật ra là vết thương hơi nặng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Đông Nguyên: “…”

Bà nội Hàn cũng thở gấp nói: "Muốn giữ lại cái mạng già này của bà thì dán miệng lại cho bà, để Ninh Ninh nói"

Không biết qua bao lâu, chuông điện thoại cuối cùng cũng vang lên, cô đứng lên nhận điện thoại, là Trình Tố Nhã gọi tới .

Lúc Trình Ninh quay về phòng khách, Hàn Đông Nguyên cũng ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Đông Nguyên nhìn bà cháu trước mặt, xoay người lên lầu trở về phòng của mình.

"Câm miệng!"

Chương 169: Chương 169 (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cháu im được rồi đấy"

Trình Tố Nhã nói: "Không sao hết Ninh Ninh, cậu ta có bị xây xát nhưng không quá nghiêm trọng, an dưỡng một khoảng thời gian là lành ngay. Con có thể nói cô biết tại sao lại ra cớ sự này không"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 169: Chương 169