Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng Sinh
Ngũ Diệp Đàm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 338: Chương 338
Khi Hàn Nhất Mai nghe anh ta nhắc đến Trình Ninh, cô ấy lại nhìn anh ta một cái.
Chương 338: Chương 338
Cô ấy không có gì phải xấu hổ cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên Lưu Tồn Cương chỉ có thể quay đầu lại mà tùy ý gật đầu với Lương Hằng Châu và Phí Tự, sau đó thì cũng tự mình đạp xe theo sau.
Lưu Tồn Cương đang gọi cô ấy.
Sau đó thì liền nhìn thấy hai người trẻ tuổi đang đứng đó.
Vân Mộng Hạ Vũ (đọc tại Qidian-VP.com)
Phí Tự có đầu óc tốt và đặc biệt giỏi nắm bắt những điểm mấu chốt, cho nên anh ta liền nói: "Này, nếu cô ấy là em gái của Hàn Nhất Mai, vậy tại sao cô ấy lại họ Trình?"
Trên mặt người đàn ông này vẫn còn nụ cười, hiển nhiên vừa rồi chính anh ta là người không nhịn được cười.
Sau đó lại nghe Lương Hằng Châu nói: “Hàn đồng chí, vừa rồi nghe đồng chí nói về Trình Ninh, tôi nhớ lần trước đến thăm nhà đồng chí, nghe bà nội đồng chí nói bà, cô ấy đã về quê rồi mà, có phải hai ngày nay cô ấy mới trở về Bắc Thành rồi sao?"
Lưu Tồn Cương: "..."
Nói xong thì cô ấy liền nghi hoặc mà nhìn về anh, rồi nói: “Nhà anh thật sự không bị bệnh tâm thần chứ?"
Cô ấy nhìn anh ta, thế là Phí Tự lại làm lộ hàm răng to trắng trẻo ra mà cười với cô ấy, thế nhưng nó lại vô tình khiến Hàn Nhất Mai gần như trợn mắt.
Phi Tự đang nhìn bóng lưng của Hàn Nhất Mai và Lưu Tồn Cương đang đạp xe rời đi, sau đó còn cười và nói: "Hàn Nhất Mai này thật thú vị, haha, thư xin lỗi, haha, không hiểu sao cô ấy lại nghĩ tới cái này."
Hàn Nhất Mai và Lưu Tồn Cường đều giật mình, mà nhìn về phía khu rừng.
Cô ấy có thể nói to những gì cô ấy vừa nói ở bất cứ nơi nào mà cô ấy có thể. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta nghe lén một cặp đôi chia tay, hơn nữa còn bị bắt quả tang, thế mà anh ta có thể vui vẻ thành ra thế này, ngoài ra cả Lương Hằng Châu cũng không biết rốt cuộc chuyện này có gì mà buồn cười đến vây.
Họ cũng là nhân viên của nhà máy, một người tên là Lương Hằng Châu, và người còn lại là Phí Tự, cả hai đều là kỹ sư trong bộ phận thiết kế của xưởng đóng tàu.
Tuy nhiên, lời nói của Lương Hằng Châu rất chân thành, cho nên đã khiến mọi người khó có thể có ác cảm với anh ta.
"Này, Trình Ninh là ai? Là em gái của Hàn Nhất Mai sao?"
Đúng lúc này, một tràng cười đột nhiên truyền đến từ khu rừng nhỏ phía sau bờ sông.
Lưu Tồn Cương tức giận tới mức đầu óc choáng váng.
Cô ấy biết Lương Hằng Châu, người đã đến nhà họ nhiều lân.
Hàn Nhất Mai liền lại liếc nhìn Phí Tự bên cạnh.
Nhưng Hàn Nhất Mai đã nhảy lên xe đạp và đạp sao cho hai bánh xe phóng nhanh như bay mà đi mất rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi hai người đi ra, thì Hàn Nhất Mai có vẻ có chút không vui, nhưng cô ấy cũng đã nhanh chóng nâng cằm lên rồi.
Ngược lại là Lưu Tồn Cương, trên mặt anh đã đỏ bừng lên hết cả rồi.
Có vẻ như họ là họ hàng bên mẹ ruột của Trình Ninh, nhưng cô ấy lại không biết chính xác họ là họ hàng kiểu gì.
"Nhất Mai."
Hàn Nhất Mai không có hứng thú nói chuyện với người hâm mộ Trình Ninh, cho nên cô ấy chỉ tùy ý gật đầu với anh ta, sau đó thì quay đầu mà nhìn về phía của Lưu Tồn Cương đang đỏ mặt và im lặng, rồi nói: “Em đã nói rõ rồi, em đi đây, nhớ kỹ, sau này chúng ta không còn liên quan gì đến nhau nữa" (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người bước ra ngoài, sau đó Lương Hằng Châu liền chân thành xin lỗi Hàn Nhất Mai, và nói: "Chúng tôi đến đây để đo lường một số dữ liệu thực nghiệm, cho nên đã phát hiện ra cô đang ở đây trong lúc hai người đang nói chuyện, vốn dĩ là tôi định trực tiếp rời đi, nhưng khi tôi nghe cô nói đến Trình Ninh, thì không kiềm chế được nữa cho nên đành phải ở lại, thực sự xin lỗi cô."
"Thật sự thú vị."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.