Thập Niên 70 Em Gái Ghẻ Trọng Sinh
Ngũ Diệp Đàm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 361: Chương 361
Hàn Đông Nguyên chọn cho cô một chiếc đồng hồ cơ hãng Seagull, kiểu dáng hơi cũ, hỏi quản lý cửa hàng thì biết nó giá một trăm hai mươi đồng.
Lại nói quay về bên công xã.
Chương 361: Chương 361
Chờ sau khi cải cách mở cửa bắt đầu mua bán nhà cửa, một căn nhà nhỏ có thể chỉ có một ngàn đồng, mà một cái đồng hồ tận bốn trăm năm mươi đồng, đắt như vậy sao?
Ngay trong ngày Hàn Đông Nguyên và Trình Ninh rời nông thôn, công xã đã kêu người đưa thư đưa thông báo tuyển dụng chính thức cho các đại đội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hàn Đông Nguyên nhìn bộ dạng rối rắm của cô, trực tiếp kêu quản lý đưa hóa đơn mua ngay.
Trình Ninh nhìn anh, cuối cùng vẫn không từ chối, cô muốn.
Quản lý cửa hàng cười "Ha ha" một tiếng.
Thông báo rằng, để cho các thôn dân hăng hái đăng ký vào đại đội, sau đó mời đại đội trưởng cùng bí thư đại đội sàng lọc để chọn ra ba mươi người từ trong số thôn dân đã đăng ký, đương nhiên, giống như có một số đại đội, ví dụ như đại đội Thượng Hàn, bởi vì có nhiều thôn dân có tay nghề làm mộc cơ bản nên được cho phép tăng số người được chọn lên năm mươi người, ba ngày sau mời bí thư các đại đội và đại đội trưởng cầm danh sách sàng lọc ra công xã để họp.
Trình Ninh: “…”
Nhưng mà chiếc đồng hồ này thật sự dùng rất tốt, một trăm hai mươi đồng…
Hàn Đông Nguyên phủ nhận: "Tôi luôn rất kiên nhẫn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân Mộng Hạ Vũ
Hàn Đông Nguyên vừa nghe đến chuyện của vị khách này sắc mặt lập tức có chút không tốt, nói: “Là người nào mà khiến em phải đích thân xuống nấu cơm cho anh ta?”
Cô cũng không nghĩ đến chuyện mua cái gì đó với giá rẻ để bán ra giá cao trong tương lai.
Quản lý cửa hàng cười tủm tỉm, nói: "Giá này còn thấy đắt sao? Cô có biết một chiếc đồng hồ Seagull trong cửa hàng bách hóa còn có giá bốn trăm năm mươi đồng, còn phải mua vé máy bay giao từ nước ngoài về. Chiếc này của chúng tôi là được người khác gửi bán, chúng tôi cần tiền nên mới bán rẻ như vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh nhìn những đồ nội thất đó, thầm nghĩ, thật ra mua mang về nông thôn cũng được
Hàn Đông Nguyên nhìn cô rất tự nhiên nắm tay mình, rất tự nhiên nói với anh "Hai năm nữa chúng ta quay lại mua một căn nhà nhỏ", cũng không nghĩ chuyện này cuối cùng có xảy ra hay không, nói thẳng: "Được"
Trình Ninh đi vào từ bên ngoài sân, nói: “Trời đã tối rồi, chúng ta quay về đi, hôm nay có khách tới, em về cùng hỗ trợ nấu cơm”
Nếu cô chịu gả cho anh, anh có lẽ sẽ cân nhắc làm vậy.
Bốn trăm năm mươi đồng!
Chỉ là hành động này có chút ngu xuẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô kéo tay Hàn Đông Nguyên nắm lấy, nói với anh: “Hai năm nữa chúng ta quay lại đây mua một căn nhà nhỏ đi, mỗi ngày em đều muốn tới đây”
Có rất nhiều cách kiếm tiền, chỉ có điều mấy năm nay cô thật sự đã mua được rất nhiều thứ tốt với giá rẻ rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một trăm hai, Trình Ninh cảm thấy hơi đắt.
Cô giận anh: "Toàn nói chuyện không đầu.
Cẩn thận hỏi lai lịch của từng đồ vật, Hàn Đông Nguyên cũng rất kiên nhẫn, cứ như vậy ngồi nhìn cô nói chuyện phiếm với quản lý cửa hàng, khiến quản lý cửa hàng quay đầu nhìn anh vài lần, chờ Trình Ninh đi rồi anh ta mới đến bên cạnh Hàn Đông Nguyên, cười nói: “Không nghĩ tới có một ngày còn có thể nhìn thấy lúc anh kiên nhẫn như vậy”
Cô không chỉ mua sắm mà còn nói chuyện với quản lý cửa hàng.
Trình Ninh thật sự mù mờ trong chuyện này.
Đại đa số đều là một ít đồ cũ không có gì nổi bật, dù sao lúc này tuy rằng đã là năm 1975, mọi người đã không còn quá gay gắt với phong trào phá bỏ tứ cựu như trước, nhưng rất nhiều đồ cũ vẫn sẽ không trực tiếp bày ra bán.
Lúc này tiền lương một tháng của công nhân bình thường cũng chỉ có ba mươi đồng
Sau đó bọn họ ngắm nghía những thứ khác trong cửa hàng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.