Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 115: Chương 115

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Chương 115


"Ừm." Tống Chi ra sức gật đầu: "Em biết.”

"Cũng tạm, nhưng mà chưa bàn chuyện giá cả." Tống Chi cười vẫy tay với Phong Ngọc Lan, lập tức rời đi với chồng.

Một tháng năm đồng, một năm chính là sáu mươi đồng, không thể nói đắt nhưng chắc chắn không rẻ.

Nguyên Khang qua Tết xong liền cao thêm một đoạn, nhìn không béo như trước, cho nên Phong Ngọc Lan cũng thay đổi các phương pháp cho nó ăn, khiến cho một nhà ba người đều béo.

Lúc này mới nói cảm ơn sau đó nhanh chóng đạp xe rời đi.

“Mười đồng.” Bác Ngô lắc đầu, thấy vẻ mặt Tống Chi kinh ngạc, lại chặn đầu nói: “Vẫn không có ai thuê, giá quá đắt, trong phòng cũng không có gì, giường c*̃ng dọn hết cả rồi, cho nên sau đó vẫn giống như người khác, một tháng năm đồng, nhưng phải trả cả một năm.”

Dù sao, phòng chỉ có một gian như vậy, không có ngăn cách nên liếc mắt một cái liền nhìn từ đầu đến cuối, cũng không đẹp đẽ gì, vì thế Tống Chi liền đi theo Phong Ngọc Lan. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đủ rồi mẹ.”

“Vậy phiền mọi người.” Tống Chi vừa nghe có thể bàn bạc, vậy quả thật tốt hơn rất nhiều: “Nếu họ thấy không được, cháu sẽ đi xem nhà khác.”

Phong Ngọc Lan nhíu mày hỏi.

Lúc đun nước tắm, thuận tay Phong Ngọc Lan có nấu cả nước sôi, rót vào phích nước nóng, lúc này bỏ vào cốc tráng men, lại thêm một chút đường, dùng muỗng gỗ khuấy đều rồi đưa cho Tống Chi.

Chị dâu Tiêu cười khi nhìn thấy Phong Ngọc Lan: "Lâu lắm rồi tôi chưa gặp cô, nhưng nghe được không ít chuyện về gia đình cô đấy."

Mắt Phong Ngọc Lan nhìn sọt sắp không chứa nổi nữa, vội vàng nói.

Sáng sớm hôm sau, hai người ở nhà ăn cơm, chuẩn bị đồ ăn trưa mang theo rồi đạp xe đến nhà máy sản xuất giấy.

Mặt khác, bên nhà mẹ đẻ đòi lấy số tiền này của cô ấy cho em gái, Tống Chi không cho đã bị chỉ vào mặt mắng là sói mắt trắng, những cái đó cô ấy không nói cho Phong Ngọc Lan, suy cho cùng cũng là chuyện xấu của nhà mình.

"Căn phòng kia của bà ta không có gì cả, đòi người ta tới năm đồng một tháng thì hơi quá đáng." Chị dâu Triệu lắc đầu: "Nếu không muốn thì chờ đi, để chị xem khi nào bọn họ có thể lấy được tiền, căn phòng đó bị bỏ trống vài tháng, nếu cho thuê ba đồng, vậy năm tháng cũng được mười lăm đồng đấy, kết quả bây giờ một đồng cũng không có."

Nói đến cũng khéo, người này lại là Tống Chi, cũng chính cô gái lúc trước gặp được ở đội vận tải.

"Đúng vậy." Phong Ngọc Lan gật đầu.

"Hy vọng có thể thương lượng giảm giá, em rất thích đồng chí Tống." Phong Ngọc Lan nói.

Biết được chồng cô ấy làm ở đội vận tải, bác Ngô liền nói nhận được tin tức bên này sẽ lập tức nhắn cho cô ấy.

“Không chỉ có như vậy, bên kia còn dùng quan hệ chuyển chồng em vào đội vận tải chính thức, đưa hàng hoá huyện, thành phố xung quanh, xa nhất cũng chính là huyện bên cạnh, vốn dĩ một tháng mười tám đồng, hiện tại hai mươi sáu đồng, chờ tuổi nghề được năm năm cũng có cơ hội được chia nhà ở.”

Chưa nói có gặp lại đứa trẻ hay không, bởi vì đối với một người mẹ, cho dù có bao nhiêu đứa con, mỗi đứa đều là độc nhất vô nhị, không thể thay thế.

Chưa nói được mấy câu, chồng của Tống Chi đã đến đón cô ấy: "Thấy có được không?"

Không chờ Phong Ngọc Lan chủ động hỏi, Tống Chi liền nói nguyên nhân hai vợ chồng bọn họ ra thuê nhà.

Phong Ngọc Lan lắc đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phong Ngọc Lan tiễn Tống Chi xuống lầu, tới chỗ bác Ngô, Tống Chi muốn thuê căn phòng này, bác Ngô gật đầu: “Giờ hơi muộn, không kịp báo lại được, chỉ có chờ ngày mai hoặc hôm kia cô lại tới đây.”

Con của cô ấy bị sảy vào năm trước, nói đến cũng là ngoài ý muốn, cô em chồng mang theo cháu gái c*̉a bạn trai tới nhà chơi, không cẩn thận va chạm vào cô ấy, Tống Chi ngã xuống đất sau liền chảy máu, đưa đến bệnh viện huyện không bao lâu liền sinh non.

"Được.”

Sau khi nói chuyện hôm nay tình cờ gặp Tống Chi với Đường Minh Sơn, Đường Minh Sơn nói: "Có thể thương lượng giảm giá, dù sao phòng trống rỗng, một tháng có thể lấy được chút tiền còn tốt hơn là không có gì cả."

Đợi chị dâu Vương đi rồi, Phong Ngọc Lan liền mời Tống Chi vào trong nhà ngồi chơi, uống cốc nước nóng.

"Vâng.” Phong Ngọc Lan đáp lời, mang theo giỏ đầy đồ ăn rời đội sản xuất, lúc ngang qua nhà Trần Đại Lực lại bị nhét mấy củ khoai tây, nói là đặt ở hầm, vẫn luôn không hỏng, Phong Ngọc Lan sờ sờ túi, bên trong có mấy cục kẹo bọc giấy Nguyên Khang đưa cho cô, thế nên bèn lấy đưa cho con Trần Đại Lực.

Lúc trước đi theo cậu hai làm bếp, Phong Ngọc Lan đã gặp Tống Chi, lúc ấy cô ấy rất vui vẻ mà nói cho cô mình có thai, tính ngày hẳn còn chưa tới lúc sinh.

Ai cũng không phải đồ ngốc, bằng lòng thuê một căn phòng không có bất cứ vật dụng gì.

Nghe Tống Chi nói, Phong Ngọc Lan cực kỳ đau lòng, nhưng lời nói tới bên miệng, qua mấy lần chỉ có một câu: "Tự mình sống cho tốt, làm sao thoải mái là được."

Tống Chi rũ mắt nhìn bụng mình thở dài.

"Cả nhà kia cũng mang đồ tới xin lỗi, nhưng vậy thì sao, đứa bé cũng sẽ không đã trở lại, hơn nữa thái độ cha mẹ chồng đối với chuyện này làm em có chút thất vọng buồn lòng.”

Tống Chi nhếch khóe miệng: “Vì muốn giữ lòng chúng em, bên kia cho hai vợ chồng hai trăm đồng phí dinh dưỡng, cha mẹ chồng cũng cho hai trăm, cô em chồng cũng lấy ra hết số tiền riêng mình có, tổng cộng năm mươi sáu đồng, cộng lại là bốn trăm năm mươi sáu đồng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chủ nhiệm Lý và Phong Ngọc Lan đã được xem là người quen nên cũng không cảm thấy xa lạ, Phong Ngọc Lan cũng quen biết đám người chị dâu Tiêu và Vương Yến Yến, vậy nên làm việc vẫn rất thoải mái.

Chương 115: Chương 115

Tống Chi nhận lấy, tay đặt ở trên ghế nhỏ một bên, lúc này còn có chút nóng, để nguội trong chốc lát uống vừa đủ.

“Nhưng em không làm được, em muốn dọn ra, chồng em thương em, em nói cái gì chính là cái đó, cho nên hôm nay mới tới xem phòng, bên này cách nhà bọn họ rất xa, một cái thành đông một cái thành tây, không có việc gì thì trên lý thuyết sẽ không gặp được vài lần.”

Trở lại nhà ngang, Phong Ngọc Lan đem cất xong xuôi, tiếp đó đun nước gội đầu và tắm, giặt quần áo sạch sẽ phơi dưới hiên nhà, mới vừa xách theo thùng gỗ xuống dưới liền thấy có người đang xem phòng thím Lý ở lúc trước.

Tống Chi cầm cốc tráng men lên, uống một hớp nước đường lớn: “Ai cũng nói vợ chồng chúng em kiếm lời, có nhiều tiền như vậy, còn thành công nhân chính thức, nên dừng lại mà tiếp tục cuộc sống cùng bọn họ, gặp mặt phải cười hì hì không đề cập tới chuyện đứa trẻ nữa.”

“Thật là khéo.” Phong Ngọc Lan cười tủm tỉm tiến lên chào hỏi, phát hiện sắc mặt Tống Chi có chút không tốt, lại thấy bụng cô ấy cũng bằng phẳng, trong lúc nhất thời Phong Ngọc Lan cũng không tiện hỏi đối phương xảy ra chuyện gì.

Mẹ Đường lại cho cô không ít đồ ăn.

“Nhất thời sơ sẩy mà thôi, nếu bên này có thể thành, chúng ta là hàng xóm rồi.” Phong Ngọc Lan cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tay mẹ Đường không ngừng, ngay cả măng mùa xuân mới lột ra cũng cho vào: "Mẹ A Tráng làm tiệc trăng tròn, các con không đến được thì về thăm sau, tiền lì xì bao nhiêu để cha mẹ biết mà đưa.”

Thấy hai người quen biết, chị dâu Vương liền cười, để Phong Ngọc Lan tâm sự với Tống Chi, nếu thích phòng này, chờ lát nữa đến chỗ bác Ngô nói một tiếng là được.

“Nói thế nào?”

Tống Chi được Phong Ngọc Lan tiễn ra nhà ngang, cô ấy có chút ảo não vỗ đầu.

Đường Minh Sơn và Triệu Thiên cùng trở về, sau khi rửa sạch tay thì phụ dọn cơm ra, món chính tối nay chính là cơm khoai lang, khoai lang là loại ruột vàng, lúc Phong Ngọc Lan nấu cơm có thêm một chút nước, như vậy ăn cũng không quá khô.

Bác Ngô cười nói: "Đúng là không có lời, cho nên giá này cần phải nói chuyện lại, nếu không có vấn đề gì thì chắc khoảng ba đồng một tháng.”

Là bác Ngô mời chị dâu Vương dẫn người tới.

Tống Chi biết Phong Ngọc Lan ở tại nhà ngang, nhưng không ngờ sẽ gặp lại ngay tầng này.

Phong Ngọc Lan cũng về nhà chuẩn bị làm cơm chiều, tối nay nhà chị dâu Triệu ăn miến hầm thịt, hai người vừa nấu cơm vừa trò chuyện, sau khi biết được hai người có quen biết nhau thì nói: "Đúng là trùng hợp, có điều chỉ cần không phải là thím Lý, trong lòng chúng tôi cũng yên tâm."

Phong Ngọc Lan thấy cô ấy còn không hỏi tiền thuê, vì thế liền giúp đỡ hỏi một câu: "Lúc trước thím Lý nói bao nhiêu tiền một tháng ạ?”

Tống Chi cũng đầy do dự. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tới nhà cô, Tống Chi phát hiện còn có thể bố trí như vậy, tức khắc liền thảo luận với Phong Ngọc Lan nếu như thuê căn phòng kia thì sẽ sắp xếp như thế nào.

Rồi cô lại nói đến những chuyện sau khi khai giảng, cô vẫn tới giờ thi thì đến trường dự thi, thời gian còn lại giống như trước đây, muốn làm gì thì làm.

“Đủ cái gì, nhớ ăn nhanh chút, ăn xong mẹ lại trồng rau khác, hơn nữa là xe đạp chở đi, có thể nhiều bao nhiêu thì nhiều bấy nhiêu.”

"Vâng.” Tống Chi gật đầu.

Mãi cho đến khi bên phòng gia công lại yêu cầu người làm thời vụ, Phong Ngọc Lan mới đưa Nguyên Khang về, nhân tiện mua chút thịt và bột mì đưa qua.

"Chị Phong, vừa rồi ít nhiều nhờ chị, em cũng quá ngợp nên quên hỏi giá.”

“Năm đồng? Cháu thấy nhà chú Hoàng lầu ba, bên trong có giường có ghế cũng năm đồng một tháng, vừa rồi cháu xem nhà thím Lý, chỉ có một cái ghế gỗ bị hỏng...”

"Nhà bạn trai cô em chồng có điều kiện rất tốt, bỏ lỡ mối này rồi, tiếp theo cũng không biết sẽ thế nào, hơn nữa chuyện này chỉ ngoài ý muốn, không thể đã không có con còn phá hôn sự của cô em được, cho nên chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 115: Chương 115