Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117: Chương 117

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Chương 117


Vốn nghĩ rằng Vương Kiến Thiết thân là quản đốc xưởng máy móc thì trong thư phòng hẳn là có không ít sách vở và tư liệu.

Chắc chắn là có gì đó mờ ám ở đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Động tác vừa mới trèo tường của Cố Kỳ Việt như một con mèo leo trèo không phát ra tiếng động, bởi vậy hàng xóm xung quanh cũng không nghe được tiếng vang, không biết đã có người xông vào trong nhà Vương Kiến Thiết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Kỳ Việt hừ một tiếng, đúng là rất cẩn thận! (đọc tại Qidian-VP.com)

Thư phòng này có thư tình của những người phụ nữ khác!

Kết quả sau khi hai người tiến vào, chỉ thấy thư phòng trống rỗng... Cho dù chuột đến cũng sẽ mắng chửi rằng nó vô cùng trống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao vừa nhìn Thẩm Triều Triều đã biết cô là một đứa trẻ ngoan tuân thủ kỷ luật.

Vẻ mặt của gã làm người ta buồn nôn.

“Chờ tôi.”

Chương 117: Chương 117

Mà sau khi Cố Kỳ Việt vượt qua bức tường, anh lớn gan mở cửa viện nhà họ Vương ra, sau đó mỉm cười nhướn mày giơ tay vẫy vẫy Thẩm Triều Triều, bảo cô chạy tới.

Trong tương lai ác mộng, Vương Kiến Thiết nhiều lần chạy đến trước mặt cô, ngoại trừ khoe khoang tài lực và quyền lợi của gã thì còn từng dương dương đắc ý nói rằng gã đã từng chơi đùa với vô số phụ nữ, nhưng chỉ vừa gặp đã yêu đối với cô.

Trước kia nghe nói Cố Kỳ Việt đánh nhau rất ghê gớm, giờ phút này cô mới chính thức được nhìn thấy.

Chỉ là sau khi Thẩm Triều Triều nghiêm túc tìm kiếm một phen.

Tất cả manh mối lập tức được xâu chuỗi lại.

Xem ra đã lâu không sử dụng.

DTV

Đang lúc Cố Kỳ Việt kiểm tra xem thư phòng có thể cất giấu đồ đạc thế nào, thì sau khi Thẩm Triều Triều tiến vào thư phòng của Vương Kiến Thiết, trong đầu đột nhiên hiện lên cảnh tượng ký ức.

Sau khi tìm được cạm bẫy mà Vương Kiến Thiết sắp đặt, Cố Kỳ Việt nhớ kỹ vị trí đầu dây, anh kéo đầu dây xuống, sau đó đưa tay đẩy cửa ra, dẫn Thẩm Triều Triều đi vào trong thư phòng.

Ánh mắt Thẩm Triều Triều sáng lấp lánh, cảm giác làm chuyện xấu thật mới lạ.

Anh dẫn Thẩm Triều Triều đi tới thư phòng của Vương Kiến Thiết, không vội vã mở cửa phòng mà là cẩn thận tìm kiếm qua khe cửa một phen, ngay sau đó nhanh chóng tìm được một sợi chỉ màu trắng đang kẹt giữa tay nắm cửa và khe cửa.

Dường như Vương Kiến Thiết cảm thấy gã bơi khắp bụi hoa vô cùng lợi hại, vì thế không biết xấu hổ nói rằng nếu như Thẩm Triều Triều muốn xem thì gã có thể lấy thư tình mà những người phụ nữ kia viết ra từ trong thư phòng.

Đối với loại chuyện “xét nhà” này, Cố Kỳ Việt tương đối quen thuộc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy Thẩm Triều Triều cố chấp chuẩn bị đi theo vào, Cố Kỳ Việt cũng không ngăn cản. Trong khoảng thời gian này anh theo dõi Vương Kiến Thiết biết được trong nhà gã không có ai khác, mà đang trong thời gian làm việc, gã cũng sẽ không đột nhiên trở về tập kích.

Nghĩ đến điểm mấu chốt, Thẩm Triều Triều lập tức tỉnh táo lại, cô đặc biệt tìm một góc hoặc khe hở, không chịu bỏ qua bất kỳ một nơi nào có thể giấu thư.

Sau khi Cố Kỳ Việt dứt lời, anh nhẹ nhàng nhanh chóng vượt qua bức tường cao lớn, anh trèo qua ngay lập tức khiến Thẩm Triều Triều kinh ngạc há miệng, trong mắt tràn đầy khiếp sợ!

Cố Kỳ Việt nhíu mày, cẩn thận đi tới bên giá sách không để lại dấu vết, nhìn chằm chằm lớp bụi.

Nếu thật sự là thư phòng bỏ hoang, Vương Kiến Thiết cần gì phải đặt bẫy ở cửa?

Bởi vậy Thẩm Triều Triều vào cùng anh cũng sẽ không sao, anh chỉ lo lắng cô cảm thấy như vậy là không tốt.

Nếu thật sự tìm được là sẽ có thể xác định được quan hệ nam nữ của Vương Kiến Thiết lăng nhăng, đủ cho hủy đi danh tiếng của gã.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Chương 117