Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Thanh Việt Lưu Ca
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 226: Chương 226
"Ký túc xá thanh niên trí thức nhiều đồng chí nam cũng không tệ, hình như Tiểu Muội chỉ tin một mình đồng chí Thẩm Tư Mặc."
Diệp Tiểu Muội đang muốn gật đầu, đột nhiên ý thức được lượng tin tức trong vấn đề này có chút lớn, vội vàng dừng lại, ngẩng đầu lên, chống lại ánh mắt tràn đầy ý cười của Sở Hàm. Diệp Tiểu Muội chột dạ nháy mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phản ứng này làm cho Diệp Tiểu Muội tự kiểm điểm lại mình, vẻ mặt kia của anh Tống chính là bị cô phá hủy tam quan, chẳng lẽ chỉ nói yêu đương không kết hôn rất là kinh hãi thế tục sao?
DTV
"Thì ra là như vậy, Tiểu Muội thật là người tốt." Sở Hàm làm ra vẻ bình tĩnh hiểu ra, thật ra chỉ có hai ngày đầu tiên là cô ấy hiểu lầm ý của Diệp Tiểu Muội đối với Thẩm Tư Mặc, nhưng rất nhanh phát hiện hình như mình hiểu lầm rồi, dù sao cho đến bây giờ Diệp Tiểu Muội cũng không có đuổi theo gọi Thẩm Tư Mặc là anh Thẩm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy trong lòng rõ ràng rồi, nhưng trước mặt Diệp Tiểu Muội ngốc nghếch này, Sở Hàm vậy tiếp tục trêu ghẹo nói: "Lúc trước Tiểu Muội để cho chị có chuyện thì tìm Thẩm Tư Mặc không có chuyện gì thì giữ khoảng cách, chị còn tưởng rằng em thích anh ấy nữa."
Tống Thanh Huy bình tĩnh không nhìn nữa, mặc dù anh đã cố gắng biểu hiện rất bình tĩnh nhẹ nhàng, nhưng đôi môi mím chặt và lông mày nhíu chặt chưa thả lỏng kia, rất khác với hình tượng như đắm chìm vào trong gió xuân bình thường của anh.
"Cũng không phải là tin cậy, đại đa số nữ thanh niên trí thức chỗ chị không ai thích gây chuyện cả, chỉ có Lý Kế Hồng là mỗi ngày giống như con gà chọi vậy, gặp người thì mổ hai cái, đúng lúc cô ta thích Thẩm Tư Mặc, hai người có chuyện gì tìm anh ấy chính là một cách rất tốt. Chẳng qua không có chuyện gì cũng đừng qua lại thân thiết với anh ấy, dễ dàng bị Lý Kế Hồng ghen tuông dây dưa."
"Đúng vậy." Diệp Tiểu Muội hỏi: "Có người bắt nạt hai người sao?"
Lúc ăn Tết, Diệp Tiểu Muội ở nhà của một thọ hàng ăn đươc dương sỉ khô xào thịt muối, ngon đến mức không kém hơn dương sỉ tươi, tất nhiên lúc cô hái cũng vô cùng hăng hái.
Chương 226: Chương 226
Vì vậy khi Tống Thanh Huy đi xa quay đầu lại theo bản năng, lập tức thấy Diệp Tiểu Muội và đồng chí Sở đang trò chuyện vui vẻ, nở nụ cười rực rỡ, không có chút "thất tình" nào cả.
"Trái lại Tiểu Muội và thanh niên trí thức Tống lại nói chuyện rất nhiều."
Lần này Sở Hàm thật sự tò mò, suy nghĩ một chút, quay đầu cười nói với Diệp Tiểu Muội: "Chị nhớ mới vừa đến đây, em nhắc nhở bọn chị khi bị bắt nạt thì có thể đi tìm đồng chí Thẩm Tư Mặc giúp đỡ?"
Đề tài được chuyển rất không hợp lý, Sở Hàm liếc mắt một cái đã hiểu ngay, chẳng qua cô ấy vẫn phối hợp gật đầu, bởi vì phản ứng của Diệp Tiểu Muội đã nói rõ tất cả, cô thừa nhận hay không cũng giống nhau, sự tò mò của Sở Hàm cũng đã được thỏa mãn.
Diệp Tiểu Muội không chú ý đến ánh mắt của anh nhưng Sở Hàm nói chuyện trên trời dưới đất với cô lại chú ý đến, lại cong môi mỉm cười, cũng không biết cô gái nhỏ này và thanh niên trí thức Tống nói gì, lại làm cho anh không bình tĩnh như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trái lại tình cảm của Lý Kế Hồng đối với đồng chí Thẩm, có thể nói là lòng Tư Mã Chiêu, người đi đường cũng biết.
Thừa nhận sự thật không có gì là đáng xấu hổ cả, nhưng chuyện cô muốn nói chuyện yêu đương với anh Tống, tuyệt đối không thể cho người thứ ba biết, cho dù là chị gái cô rất thích gần đây cũng không được, cho nên Diệp Tiểu Muội lập tức chuyển chủ đề: "Nghe nói trên núi có dương xỉ đầu violon rồi, ngày khác chị có muốn đi hái không?"
"Trái lại chuyện này không có, chị chỉ cảm thấy có chút kỳ lạ." Sở Hàm cười một tiếng.
Diệp Tiểu Muội phủ nhận không chút suy nghĩ: "Tất nhiên không phải, em và đồng chí Thẩm còn chưa nói được với nhau mấy câu nữa là." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiện tại Diệp Tiểu Muội làm việc cũng rất nhanh nhẹn, hơn hai tiếng đã hái được một giỏ dương xỉ tràn đầy, cho nên cô thích thích thú đi hái dương xỉ nửa tháng. Tất nhiên tốc độ nhà họ Diệp ăn dương xỉ không theo kịp tốc độ hái của Diệp Tiểu Muội, chẳng qua không sao dương xỉ phơi khô cũng có thể ăn nửa năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy trước tiên không nên đuổi theo nữa, cho anh Tống một chút thời gian để tiêu hóa đi.
Mùa xuân đến, trên núi mọc rất nhiều rau củ dại non, có dương xỉ đầu violon, mầm hương xuân, diếp cá, rau hẹ dại, cùng với địa ý, qua mùa này sẽ không được ăn nữa, đối với đồ ăn ngon tất nhiên Diệp Tiểu Muội bộc phát nhiệt tình kinh người, cộng thêm không cần làm bảo mẫu nữa, gần như mỗi ngày cô đều đội nón lá đi ra ngoài.
Cuộc sống trôi qua khi Diệp Tiểu Muội giống như một con chuột tích trữ lương thực, đi khắp nơi trong núi hái rau. Anh Tống "suy nghĩ" lâu như vậy vẫn chưa cho cô câu trả lời, cô cũng không vội, tự mình tìm rất nhiều chuyện vui vẻ để làm, cho nên cô chuẩn bị "bận rộn" xong thì đi tìm anh Tống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.