Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ Chết
Thanh Việt Lưu Ca
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 374: Chương 374
Từ trước tới nay Diệp Tiểu Muội không thích nhọc lòng, trong đội đang bận sửa sang gian phòng cho cô, xây nhà vệ sinh cô muốn, Vương Thúy Phân và đội trưởng Diệp nói không cho cô đi vô góp vui, cô bèn thực sự không mảy may nhọc lòng nữa.
Sở Hàm: “...”
Sở Hàm cười mập mờ hỏi: “Vậy trong khoảng thời gian em cùng thanh niên trí thức Tống ở Bắc Kinh này có xảy ra chuyện không nên phát sinh nào không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy đã đạt được mục đích rồi nhưng sao cô ấy lại cảm thấy không mấy vui vẻ chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)
DTV
Chương 374: Chương 374
Nhưng Sở Hàm cảm giác mình không giống với người khác, những người này chỉ dám âm thầm suy đoán, đến trước mặt Diệp Tiểu Muội vẫn phải khen cô có phúc, còn cô ấy muốn hóng hớt thì đương nhiên sẽ trực tiếp tìm đương sự sẽ đã nghiền hơn.
Sở Hàm thật sự không ngờ, về mặt này Tống Thanh Huy còn có thể làm Liễu Hạ Huệ, hết sức kinh ngạc trừng mắt nhìn, chần chờ phụ họa nói: “Đúng là rất quá đáng.”
Còn chưa nói hết lời phía sau, Diệp Tiểu Muội tự nhận nhà vệ sinh là của cô, cô có thể làm chủ, đã sảng khoái gật đầu rồi: “Được chứ, chị cứ tới đi.”
Lời phụ họa của cô hiển nhiên đã cổ vũ Diệp Tiểu Muội, tiếp tục phỉ nhổ hành vi quá đáng của anh Tống khi đi dạo phố ở Bắc Kinh cũng không cho cô nắm tay: “Anh ấy nói bọn em chưa đăng ký kết hôn, có thể bị bắt vì giở trò lưu manh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe đến đó, Diệp Tiểu Muội lập tức thu hồi tư thế lười nhác cà lơ cà phất, lưng thẳng tắp, vẻ mặt hưng phấn hỏi: “Chị Sở Hàm, chị thực sự có cách ư?”
Giao hẹn với Sở Hàm đương nhiên cũng giống vậy.
Diệp Tiểu Muội còn có thể nói cái gì nữa? Đương nhiên là điên cuồng gật đầu giống như gà con mổ thóc: “Được ạ được ạ.”
Dù sao Diệp Tiểu Muội biết, bà chị này sở hữu hào quang nữ chính, bàn tay vàng này hơi khác với bàn tay vàng thường gặp của nữ chính ngốc bạch ngọt, bàn tay vàng lớn nhất của đám nữ chính là nam chính, không có nam chính thì cô bé ngốc nghếch ngây thơ chỉ là một con gà yếu ớt. Đương nhiên quyển tiểu thuyết này của họ khác hẳn, Diệp Tiểu Muội cảm thấy so với nữ chính, nam chính lại càng giống như con gà yếu ớt hơn. Tuy là gia thế của anh Tống rất trâu bò mà trong tiểu thuyết không hề tả kỹ, bởi vì từ đầu đến cuối nữ chính không cần phải mượn bối cảnh của nam chính làm cái gì, lúc còn chưa tu thành chính quả với nam chính, nữ chính đã xây dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, mang người bên cạnh cùng phi thăng rồi.
Sở Hàm căng thẳng gật đầu, cuối cùng cũng tìm lại được cảm giác thành công ở trước mặt Diệp Tiểu Muội, cố ý hỏi: “Em cảm thấy thế nào?”
Ở trong miệng Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy trở thành loại người yêu trực nam không có h*m m**n sinh d·ụ·c, nhưng Sở Hàm nghe xong thì rất yên tâm, nếu không va chạm tóe lửa thì Diệp Tiểu Muội không thể “cách không mang thai” được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Tiểu Muội phỉ nhổ một lúc đã rất sung sướng, nghe vậy nói: “Đúng vậy, chú dì đã đồng ý sẽ xây nhà vệ sinh giống nhà họ cho em, sau đó anh Tống nói nếu đã muốn làm thì thuận tiện tu sửa lại phòng của bọn em luôn.” Đến lúc đó cô có thể ở gian nhà đổ xi măng, sử dụng nhà vệ sinh sạch sẽ rồi.
Mắt Sở Hàm chợt sáng rực lên, thật ra thảo luận đề tài này mới là mục đích cô ấy tới ngày hôm nay, không ngờ bị Diệp Tiểu Muội kéo hàn huyên nhiều chuyện vớ vẩn như vậy, cô ấy không trì hoãn nữa, nói thẳng: “Nói ra thì chị cũng không quen dùng nhà vệ sinh bên này, chỉ là chị không có tiền xây nhà vệ sinh như vậy cho mình. Cho nên Tiểu Muội, đợi nhà vệ sinh sửa xong, chị có thể qua đây dùng không? Để trao đổi...”
Sở Hàm quyết định bỏ qua câu trả lời của Diệp Tiểu Muội, tiếp tục nói hết lời: “Để trao đổi, chị có thể nghĩ cách giúp em cải thiện điều kiện tắm giặt, không bị lạnh lúc tắm vào mùa đông nữa.”
Cô ấy ám chỉ được rõ ràng như vậy, Diệp Tiểu Muội lại là một tài xế lão luyện, tất nhiên là hiểu ngay, nhưng cô không có phản ứng mặt đỏ tim đập gì gì đó, nhắc tới chuyện này là phát cáu đ.ấ.m giường: “Chị đừng nói nữa, anh Tống quả thực còn Đường Tăng hơn cả Đường Tăng, lúc trở lại chú đã mua vé giường êm, trong căn khoang nhỏ kia chỉ có hai người bọn em, em nói ngủ một mình sợ, muốn ngủ cùng anh ấy, nhưng anh ấy không đồng ý, trời còn chưa tối đã đen mặt đưa em về giường ngủ của mình, chị nói xem có phải rất quá đáng hay không?”
Nam chính trong quyển tiểu thuyết này tính là cái gì? Có lẽ là một vật cát tường thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.