Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 112

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112


“Con, dì cũng xuống lầu đây. Con thu dọn xong thì xuống ăn cơm đi, đừng nghĩ nhiều chuyện này nữa. Đừng để bụng làm gì.” Bà Tần Lan một lần nữa vỗ vai Diệp Xảo, muốn cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, rồi cũng quay người rời đi.

Máu trong người cô ta như đang chảy ngược, lục phủ ngũ tạng như bị bóp nghẹt.

Hôm nay, khi cô vào phòng và phát hiện đồ của mình bị động vào, cô lo lắng Diệp Xảo sẽ ra tay trước, vì vậy cô đã đánh phủ đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ trong chớp mắt, mọi người đều đã xuống lầu. Diệp Xảo tức đến giậm chân, tại sao mọi người đều không tin cô ta!

“Đủ rồi!” Lục Tiến Dương che chở Ôn Ninh ra sau lưng, nhìn xuống Diệp Xảo, giọng nói lạnh như băng: “Căn phòng này là chính em muốn lục soát. Dưới gầm giường cũng là em bảo thím Trương tìm. Ôn Ninh từ đầu đến cuối không hề nói một lời nào về em, nhưng ngược lại, em thì cứ mở miệng ra là nói cô ấy vu oan cho em. Rốt cuộc là cô ấy vu oan, hay là em tự chuốc lấy hậu quả?”

Diệp Xảo siết chặt nắm đấm, đ.ấ.m mạnh vào cửa, sau đó lại bực tức véo b.í.m tóc của mình, gương mặt dần trở nên méo mó.

Chiếc xe nhanh chóng dừng lại ở một nơi…

Cái bẫy này là Ôn Ninh đã đào sẵn cho Diệp Xảo từ hai ngày trước, bởi vì cô nhớ ra Diệp Xảo mấy hôm nữa sẽ đi báo danh ở Đại học Công Nông Binh. Trong truyện gốc, một ngày trước khi nguyên chủ đi báo danh, Diệp Xảo đã sắp đặt để người nhà họ Lục cho rằng nguyên chủ là người thích ăn trộm vặt, thích chiếm lợi. Thím Trương thì đề phòng cô như kẻ cướp, bà Tần Lan dù ngoài miệng không nói nhưng trong lòng cũng đã có ấn tượng xấu. Quan trọng là, nguyên chủ không còn đường nào để chối cãi, dù có nói mình không lấy thì cũng trở nên yếu ớt, vô lực, cuối cùng chỉ còn lại sự xấu hổ và tủi nhục, giống hệt Diệp Xảo hôm nay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Tiến Dương kéo cửa xe cho cô: “Lên xe trước đã.”

Trên xe, nhìn thấy vẻ mặt Lục Tiến Dương vẫn bình thường, Ôn Ninh hơi yên tâm, cô ngồi im lặng trên ghế, ngắm nhìn khung cảnh đường phố lướt qua ngoài cửa sổ.

“Chuyện này bỏ qua, bỏ qua, mọi người đừng nhắc lại nữa.”

“Này con, con bình tĩnh lại đi.” Bà Tần Lan hoàn hồn, thấy vẻ mặt như muốn ăn tươi nuốt sống của Diệp Xảo, sợ cô ta kích động làm ra chuyện gì đó, vội vàng tiến lên giữ chặt cô ta, khuyên nhủ: “Thôi, chuyện không có gì quan trọng, lấy thì đã lấy rồi. Đều do dì, dì không nghĩ đến mấy đứa còn trẻ, ở cái tuổi ham ăn ham uống. Thế này đi, về sau mỗi tháng dì sẽ thêm cho con và con bé Ôn Ninh mấy phiếu bánh kẹo và phiếu đường nữa.”

Mặc dù cốt truyện bây giờ đã thay đổi, người đi báo danh là Diệp Xảo, nhưng không thể đảm bảo cốt truyện trước đó sẽ không lặp lại. Ôn Ninh vẫn luôn đề phòng Diệp Xảo, đã sớm bày ra kế hoạch này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, trong học kỳ đầu tiên ở trường, nguyên chủ gần như không về nhà, sống ở ký túc xá. Cũng trong khoảng thời gian đó, nguyên chủ không nhận được sự quan tâm của gia đình họ Lục, đã gửi gắm tình cảm của mình vào người khác, kết duyên nghiệt ngã với một gã đàn ông tồi.

Chương 112

Ôn Ninh ngoan ngoãn chui vào xe, thắt dây an toàn. Lục Tiến Dương cũng lên xe, chiếc xe bắt đầu lăn bánh rời khỏi khu nhà cán bộ.

Đi đến chiếc xe jeep đậu ngoài sân, Ôn Ninh mới tò mò hỏi: “Anh cả, anh định đưa em đi đâu vậy?”

Lòng Ôn Ninh có chút bất an, lén quay đầu quan sát vẻ mặt của Lục Tiến Dương. Về chuyện của Diệp Xảo vừa rồi, cô không chắc anh có nhìn ra manh mối gì không. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Tiến Dương không có biểu cảm gì, ánh mắt sắc lạnh lướt qua Diệp Xảo, đưa tay che chắn cho Ôn Ninh. Hai người cùng nhau đi xuống lầu.

Thậm chí còn không nghe cô ta giải thích!

Cảm giác có miệng mà không nói được là gì? Cảm giác uất ức là gì? Chính là như lúc này!

Cảnh tượng này, lẽ ra phải xảy ra với Ôn Ninh mới đúng. Người bị hiểu lầm, phải là Ôn Ninh mới phải!

Lục Tiến Dương vẫn luôn đi bên cạnh, dẫn Ôn Ninh xuống lầu, ra cửa.

Thím Trương hiểu ý, vội vàng nói: “Đúng đúng, bỏ qua, bỏ qua. Ôi chao, tôi dưới bếp còn nồi canh đang hầm, để tôi đi coi lửa.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời nói này giống như một chậu nước đá dội thẳng vào đầu Diệp Xảo. Gương mặt đang đỏ bừng vì giận của cô ta ngay lập tức không còn một chút máu.

Thím Trương quay người bỏ đi.

Không hiểu sao, cô ta cảm thấy cảnh tượng ngày hôm nay có chút quen thuộc.

Diệp Xảo mắt đỏ ngầu, nhe răng trợn mắt, hai tay nắm chặt bên người, hung tợn trừng mắt nhìn Ôn Ninh: “Là em! Chính là em! Em hại chị!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112