Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 117: Mai mối bất thành, “mang thai” chóng vánh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Mai mối bất thành, “mang thai” chóng vánh


Thậm chí có người thấy bầu không khí nhà họ Hà hài hòa đến vậy còn định giới thiệu đối tượng cho anh hai Hà nữa.

Thấy cả nhà đến thăm con gái khiến các bác gái trong khu nhà đều cảm thấy nhà họ Hà rất thương Hà Ngọc Yến.

Mẹ Hà nghe xong lập tức trừng to mắt: "Phiền gì chứ. Giữa mẹ con với nhau thì cần gì khách sáo. Mẹ đã nghĩ kĩ rồi, đến lúc con sinh sẽ đến chăm con hai tháng. Chờ cơ thể con hồi phục, chăm được con rồi thì mẹ về. Dù sao bây giờ cũng đã chia nhà, bọn nó không cần mẹ quan tâm nữa. Giờ anh hai con cũng đã ly hôn. Bình thường mẹ qua đưa đón Bảo Thanh là được. Còn ăn cơm thì nó sẽ đưa con trai đến căng tin ăn."

Nhưng cho dù thế nào giờ cô ta có tức cũng chẳng được gì. Mẹ cô ta nói khi mang thai nên ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Chờ ba tháng sau đi khám cũng chưa muộn.

Sau đó, có lẽ là do ở nhà họ Hà mấy năm nên tính cách cô ta cũng thay đổi.

Trong số những người tới đây, có người kết hôn đã nhiều năm mà vẫn chưa có con nên đi cầu. Cũng có người mới mang thai mấy tháng đến nhờ bà cốt xem đây là nam hay nữ. Cũng có người nhờ bà cốt cho mình sinh con trai. Dù sao thì cũng có rất nhiều lời cầu xin, còn có vài người bị bệnh cũng đến nhờ bà cốt chữa trị luôn.

Cô tưởng anh hai nhà mình thích Từ Đại Ni nên mới cưới người ta về nhà. Hóa ra mở đầu của hai người họ máu c·h·ó đến thế.

Khó khăn lắm mới có đứa bé. Hơn nữa bà cốt kia đã dặn đi dặn lại rằng phải bí mật. Chờ đến khi được ba tháng, cái thai ổn định thì hãy công bố. Đứa nhỏ này là bà cốt thần kia trao cho cô ta. Nếu không phải do giọng mẹ chồng quá lớn thì có khi chờ bụng cô ta to lên mới nói cho người khác biết rồi.

Mẹ Hà lải nhải một hồi, trong giọng nói chất chứa đủ sự vui sướng và lo lắng khi con gái mang thai.

Về chuyện con trai cả ly hôn, đến giờ mẹ Hà vẫn chưa thể tin được.

Lúc đầu bác gái Khúc còn đang phân vân. Còn bác gái Chu thì cười ha ha gõ vang cửa nhà họ Đổng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bác gái Trịnh nghe thấy lời này sợ tới mức đưa hai tay che kín miệng. Nhưng hai con mắt trừng to như thể hiện sự ngạc nhiên của bà ta.

"Mẹ nhỏ giọng chút. Bên kia nói phải giữ bí mật chuyện này. Đừng để người khác nghe thấy thì không tốt cho con đâu." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ chủ nhiệm Ngô nghe nói là người phụ nữ ly hôn thì không vui lắm. Sau đó nghe nói người phụ nữ này từng sinh con trai, hơn nữa còn chưa đến 30 tuổi thì hơi động lòng. Con dâu nhà bà ta để lại ba đứa con gái. Trong nhà không có con trai thì không được.

Khoảng thời gian trước vì trong khu nhà có chuyện mang thai của Thái Chiêu Đệ và Hà Ngọc Yến mà áp lực của cô ta lớn hơn. Sau đó nhờ mẹ cô ta đưa cô ta đi tới bà cốt kia. Tuy bà cốt không làm được chuyện gì to tát nhưng có rất nhiều đồ hay.

Những chuyện này nhà họ Hà không một ai biết hết.

Sau đó trong khu nhà có thêm thai phụ thứ hai. Giờ lại có thêm người thứ ba.

Cách chữa bệnh thì Lâm Hà Hương không biết nhưng cô ta thấy bà cốt lấy một tờ giấy vàng có vẽ vài nét nguệch ngoạc sau đó dùng lửa đốt thành nước bùa.

Cái gì mà không được ngủ chung phòng, phải bảo chồng kiềm chế. Thời gian mang thai nên ăn gì…. Nói xong thì bà truyền cho Hà Ngọc Yến cách ủ rượu thuốc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng sau khi nghe nói đó là Từ Đại Ni vừa ly hôn thì lập tức tiễn bà mối đi. Bà ta chưa dám lớn tiếng mắng chửi người, chỉ dám bảo là không muốn xui xẻo sau đó ôn tồn đẩy bà mối ra khỏi cửa.

"Bà Trịnh này, con dâu bà có thai à?"

Bác gái Chu cực kỳ sung sướng! Từ khi biết con dâu mình có thai, bà ấy thấy cực kỳ vui mừng, cứ như thế mãi không dừng. Hơn nữa, cả khu nhà chung người đầu tiên có thai chính là con dâu nhà bà đấy.

"Nhà con chỉ có hai người trẻ không có kinh nghiệm làm mẹ cực kỳ lo. Hay là sau này mẹ thường xuyên qua đây thăm con nha."

Ngồi chơi ăn cơm trong nhà Hà Ngọc Yến nửa ngày xong thì bọn họ liền cùng nhau về nhà.

Tất nhiên là Từ Đại Ni không hề cảm thấy bất ổn chỗ nào. Dù sao cô ta cũng đã quen đưa tiền cho mẹ. Muốn ăn muốn uống gì đó mẹ sẽ mua cho cô ta thôi.

"Sau khi sinh con xong thì bắt đầu uống rượu thuốc bồi bổ cơ thể. Thứ này rất tốt, là do bà ngoại con truyền cho mẹ đấy. Cái này mẹ sẽ giữ trước, chờ khi con của con lớn lên sẽ dạy cho con học. Phải dùng thuốc mà ba con tìm mua…"

"Thật vậy ư?"

Chuyện tốt như thế chắc chắn bác gái Chu sẽ muốn được tuyên dương thật nhiều. Vì thế khi nghe Lâm Hà Hương mang thai, bà ấy không hề nghĩ gì, cứ thế gõ cửa nhà họ Đổng.

Lâm Hà Hương cũng biết năng lực của bà cốt từ miệng của những người phụ nữ đó.

Năng lực như thế tất nhiên Lâm Hà Hương sẽ phụng như thánh chỉ rồi.

Quay về với Từ Đại Ni.

"Ai da, vợ có thai sao? Sao lại trốn trong phòng không cho người ta biết chứ?"

Hà Ngọc Yến nhìn tuyết đang rơi đầy đường, lắc đầu.

Còn Từ Đại Ni vẫn chưa biết tính toán của mẹ ruột. Cô ta vẫn đang trong mộng đẹp, còn đang nghĩ khi nào nhớ con trai thì sẽ đi lên phố thăm con trai một cái là xong.

Hà Ngọc Yến cũng không hiểu nhưng cô không quan tâm lắm.

Chờ khi mẹ ruột đi ra khỏi cửa, Đổng Kiến Thiết lập tức đóng cửa lại, sau đó ngồi bên cạnh Lâm Hà Hương.

Bên ngoài phòng có mấy bác gái đang dán sát tay ở trước cửa nhà họ Đổng, cũng nghe được tiếng động rõ ràng bên trong.

Đổng Kiến Thiết nhìn thoáng qua vẻ mặt của Lâm Hà Hương, bất đắc dĩ dặn dò mẹ ruột.

Đây là lần đầu tiên Hà Ngọc Yến nghe nói đến chuyện này, chỉ cảm thấy đúng là người có ‘năng lực’.

Tuy con gái bà ta hơi xấu nhưng mặt to mông tròn. Dáng người dễ sinh, sao nhà chủ nhiệm Ngô lại từ chối chứ? Đúng là không có mắt nhìn.

Ở nhà chính, Cố Lập Đông đưa bánh và hạt dưa ra. Có điều vừa ăn xong cơm sáng nên mọi người cũng không đói bụng. Cố Lập Đông bắt đầu nói chuyện phiếm với ba vợ và anh vợ.

Ở nhà một ngày, mẹ cô ta đã đưa cô ta đi tìm bà mối. Sau đó đến hỏi thăm nhà chủ nhiệm Ngô dưới lầu.

Đến ngày thứ ba cô ta ly hôn, mẹ ruột kéo cô ta đi gặp một người đàn ông già nua răng vàng, cô ta mới cảm thấy chuyện không ổn.

Uống nước bùa đó là được.

Tiếp đó là Đổng Kiến Thiết nói gì đó với mẹ.

"Tôi còn tưởng rằng các bà đều biết khéo miệng, ai ngờ chỉ là hạng tép tôm. Chậc chậc, đúng là kém cỏi."

Giống như cô ta đến đó là xin có con. Sau khi uống bùa tầm nửa tháng, khi cô ta vẫn đang nghi ngờ tác dụng của nó thì bỗng dưng xuất hiện các tình trạng như thích ngủ, nôn khan, thích ăn chua, nếu như không phải bệnh vậy thì đó chính là có thai.

Như thế thì dù bà không có cháu trai bảo bối thì đó cũng là đứa cháu có phúc khí.

Khoảnh khắc Từ Đại Ni đòi ly hôn chắc chắn là có nhà mẹ đẻ chống lưng. Cuối cùng còn được hời những 50 đồng.

"Qua một khoảng thời gian nữa thời tiết sẽ lạnh hơn. Đến khi ấy sẽ không có phương tiện nào đưa mẹ qua. Mẹ yên tâm đi, con rể mẹ hiểu biết sâu rộng, chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho con. Nếu mẹ lo lắng thì chờ năm sau khi con sinh con thì đành nhờ mẹ chăm sóc vậy!"

"Mẹ, không thích ở cùng nhau nữa thì ly hôn. Mẹ cũng đừng gấp gáp tìm vợ cho anh hai."

Chủ nhiệm Ngô vừa về nhà nghe thấy vậy thì mồ hôi chảy đầu đầu. Nhanh chóng bảo mẹ tìm cho mình một người vợ tránh cho gặp phải chuyện tương tự. Sau đó đúng là đã tìm được một người thích hợp. Mà đây là chuyện của sau này.

"Được rồi, đi ra ngoài với bọn họ đi! Đừng để bọn họ quấy rầy Hà Hương." (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ Hà lắc đầu: "Mẹ không dám. Năm đó khi bà ngoại con còn sống, mẹ đưa anh hai, anh ba và anh tư của con về đại đội ba thăm bà ấy. Ai ngờ Từ Đại Ni đi trên đất bằng té ngã ôm lấy anh hai con. Lúc ấy mẹ không muốn đồng ý nhưng anh hai con lại gật đầu."

Trời đất ơi! Nhà họ Đổng đã có con!

Sau đó, đầu óc mơ hồ suốt hai mươi năm của cô ta cũng sáng suốt hẳn ra, trực tiếp nhảy lên người mẹ móc ra mấy chục đồng rồi bảo mẹ cho mình một lời giải thích.

"Để mẹ ra xem đám bà tám ngoài kia cho…"

Sau khi bà mối đi, mẹ Từ lại to tiếng.

Thảo nào có nhiều người đến tìm bà cốt như thế. Mẹ cô ta nói có người quen giới thiệu chỗ này cho bà ta. Nếu không người thường cũng không có đủ tư cách để đi vào.

Từ góc độ của bà, tất nhiên bà không mong con trai ly hôn. Nhưng người đưa ra lời đề nghị ly hôn lại là Từ Đại Ni. Hơn nữa đối phương còn tỏ vẻ rất kiên quyết. Mẹ Hà thực sự không hiểu ý của nhà họ Từ là gì?

Có trời mới biết. Người nhà lầu trên vừa ly hôn đã gả vào nhà bà ta ở lầu dưới là chuyện nực cười đến thế nào. Con trai bà ta vẫn cần mặt mũi đấy nhá! Cho dù đó là thần tiên thì bà ta cũng không dám cưới về nhà.

Ai ngờ vừa quay về khu nhà chung đã nghe thấy tiếng hét của bác gái Trịnh phát ra từ nhà họ Đổng.

Thấy vẻ mặt của con trai và con dâu lạnh đi, bà ta cũng biết mình sai. Dù sao cũng do bà đã nói quá to.

Bác gái Khúc là người ở cạnh nhà họ Đổng, mỗi lần nhà họ Đổng có gì thì bà là người đầu tiên biết.

Mẹ Từ đi tìm bà mối khác ngay tức khắc.

Sau đó nữa, ông Từ liền nhảy vào cuộc cãi nhau.

Hà Ngọc Yến biết quan niệm của người thời nay. Anh hai vừa ly hôn, người trong nhà sẽ sốt ruột đi tìm người khác, có khi chỉ hai tháng sau đã cưới vợ khác vào cửa ngay.

Nhưng nhà họ Ngô từ chối thì bà ta có thể đi tìm nhà họ Lý, nhà họ Vương. Chỉ cần có người đàn ông độc thân thì không sợ không gả con gái đi được.

Đương nhiên là Lâm Hà Hương rất tức giận!

Trong nhà, khi bác gái Trịnh nghe thấy bác gái Chu nói lập tức giận đến mức giậm chân.

Tiếng động to như thế khiến toàn bộ ánh mắt của khu nhà đều hướng về nhà họ.

"Hà Hương em đừng giận. Anh xin lỗi, mẹ anh không cố ý đâu. Bà ấy căng thẳng bao nhiêu em cũng biết mà."

Từ Đại Ni đánh người đàn ông kia rồi chạy về nhà cãi nhau ầm ĩ với mẹ một trận.

Cầu cái gì thì uống nước bùa đó sẽ đạt được tâm nguyện.

***

Như vậy là không ổn.

Sau đó bà ta nhìn Lâm Hà Hương đang ngồi trên ghế, trong ánh mắt toát lên sự trìu mến chưa từng có.

Hà Ngọc Yến đã nghĩ rất kỹ. Bây giờ cô mới mang thai hai tháng. Ngày dự sinh là tháng sáu năm sau. Lúc ấy thời tiết dần nóng lên, khi ở cữ sẽ khá khó chịu cho nên vẫn cần có người chăm nom.

Sau khi nghe bà mối nói nhà họ Ngô từ chối thì mẹ Từ liền mắng to. Tất nhiên còn chế nhạo bà mối một hồi.

Chương 117: Mai mối bất thành, “mang thai” chóng vánh

Khi cô ta tới chỗ đó đã có tận mười phụ nữ đang chờ bà cốt giúp đỡ.

Hà Ngọc Yến đang bị mẹ Hà kéo đi nói chuyện riêng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 117: Mai mối bất thành, “mang thai” chóng vánh