Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Quãng đời còn lại mong anh chỉ dạy nhiều hơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Quãng đời còn lại mong anh chỉ dạy nhiều hơn


Nhà ngang không cách âm. Hơn nữa bác gái Cận kia cố tình nói to tiếng cho nên mọi người trong phòng đều có thể nghe rõ nội dung mà bọn họ đang nói chuyện.

Mẹ Hà cũng không dây dưa quá lâu, bà trực tiếp nói ra tính toàn trong lòng mình: "Hôm nay lập tức đến đơn vị làm giấy giới thiệu đi, ngày mai trực tiếp đi nhận giấy chứng nhận kết hôn!"

Đến cửa cầu hôn mà trong nhà không có người trung gian hay người lớn tuổi đi cùng thì sẽ rất khó xử.

"Đây là đến cửa cầu hôn ư!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó, người đại diện nhà trai đến cửa cầu hôn là bác Tào cũng thấy xấu hổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người nhà họ Hà hiền lành, bọn họ không đòi hỏi lễ hỏi nhiều lắm, chỉ cần hai trăm tệ thôi. Còn tặng của hồi môn là ít nồi niêu xoong chảo, quần áo chăn ga gì đó.

Con cháu thịnh vượng là một gia đình tốt nhất trong suy nghĩ của bọn họ. Gia đình của Cố Lập Đông chỉ có một mình anh, không có người thân họ hàng gì cả. Bây giờ kết hôn cần người lớn đến cửa cầu hôn cũng không có ai. Một gia đình đơn độc như vậy sẽ không được may mắn, không ai gả cho.

Đợi đến khi ba người bọn họ rời đi, mọi người ở khu nhà không khỏi thổn thức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những dị nghị của mấy người hàng xóm Hà Ngọc Yến không hề biết.

Quả thật mẹ Hà đưa ra yêu cầu lấy giấy đăng ký kết hôn kia trước. Lúc đầu nghe có vẻ rất kỳ lạ nhưng sau đó, mẹ Hà cũng chủ động nói rõ lý do.

"Cũng không phải không đúng…"

"Đúng vậy, thế nhưng người ta không những không độc thân suốt đời, ngược lại còn có thể tìm được một cô vợ xinh đẹp nữa đấy!"

"Thằng bé Lập Đông này thế mà lại là lứa đầu tiên trong đám người trẻ tuổi ở khu chúng ta kết hôn."

Nghĩ đến đây, Hà Ngọc Yến quay đầu lại mỉm cười với Cố Lập Đông: "Đúng vậy! Con kết hôn rồi. Cảm ơn anh, đồng chí Cố. Quãng đời còn lại mong anh chỉ dạy nhiều hơn…"

Cố Lập Đông cũng cảm thấy chuyện này có chút phiền phức. Giọng bác Tào vừa vang lên anh đã chuẩn bị mở miệng để tăng thêm lễ hỏi.

Bây giờ cảm nhận được sức nặng bay bổng trong tay, cuối cùng Hà Ngọc Yến đã có một chút cảm giác thật. Cô thật sự đã kết hôn rồi!

Lúc này đây người dẫn đầu lại là đối tượng của Lý Lệ Lệ nhà ông Lý, người tên Bao Lực kia.

Kết quả vừa ra đến cửa đã được các cô các bác gái vây quanh. Ai ai cũng tò mò hỏi: "Mặc quần áo mới luôn à! Cháu định làm gì thế?"

Sau khi về đến nhà, anh ăn nhanh hai cái bánh bao cứng ngắc. Nhân lúc nhà họ Tào vẫn chưa đi ngủ, Cố Lập Đông thu dọn chút đồ đạc đặc sản của Hải Thành rồi ra cửa.

"Sao tôi cảm thấy quà lễ mà nhà họ Bao mang đến không được nhiều bằng nhà họ Cố kia nhỉ?"

Anh đặt đồ trong tay xuống, Cố Lập Đông gật đầu: "Vâng ạ, bác gái. Ngày mai cháu sẽ trực tiếp đến cửa cầu hôn. Cháu đã bàn bạc trước với bên nhà gái rồi ạ. Sáng mai phải làm phiền bác và bác trai Tào đi cùng với cháu một chuyến rồi ạ."

Sau hai động tác ký tên, đóng dấu đơn giản, trong tay Hà Ngọc Yến cầm một tờ giấy đăng ký kết hôn mới.

Trưa ngày hôm qua mẹ Hà muốn bọn họ đi lấy giấy đăng ký kết hôn trước. Buổi chiều đã đi ra phố xin thư giới thiệu. Mãi đến sáng sớm hôm nay mới nhận được giấy đăng ký kết hôn. Toàn bộ quá trình, Hà Ngọc Yến đều cảm thấy hoảng hốt.

"Chẳng thế! Tôi còn tưởng với điều kiện của cậu ấy thì có khi còn phải độc thân cả đời ấy chứ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng lúc này anh vẫn đang vui tươi hớn hở bước xuống xe, cả người đều tràn ngập không khí hạnh phúc. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

"Hừ, dù có tốt như thế nào thì trong nhà Cố Lập Đông cũng không có người lớn, cuộc sống cũng không quá tốt. Nếu không hôm nay đến cửa cầu hôn, vì sao cậu ta lại phải tìm đến nhà họ Tào nhờ giúp đỡ cơ chứ."

Thấy nhóm người Bao Lực đi vào bên trong khu nhà, những người hàng xóm vừa mới thảo luận về Cố Lập Đông lập tức quay qua nói về Bao Lực, cũng nhắc đến cặp vợ chồng trung niên đi cùng với Bao Lực. Đương nhiên càng nhiều người thảo luận đến số quà lễ mà bọn họ mang đến hơn.

Chương 17: Quãng đời còn lại mong anh chỉ dạy nhiều hơn

Nhìn theo bóng lưng đám người Cố Lập Đông đi về phía bên trong tiểu khu, những nhà hàng xóm ở khu gia đình này đều sôi nổi thảo luận. Ngay vào lúc này lại có một đám người đi vào khu gia đình.

Lễ hỏi nhiều hay ít không cần phải so với nhà bên cạnh. Nhà họ Cố chỉ có một mình Cố Lập Đông, sau khi kết hôn Lập Đông vẫn phải đi lái xe. Đến lúc đó chỉ có một mình Hà Ngọc Yến ở nhà. Lúc ấy nếu nói ra số tiền lễ hỏi kếch xù ấy ra khiến người có tâm tư khác để ý đến, sợ là sẽ có trộm tìm đến cửa.

"Được rồi, sáng mai bác với bác Tào sẽ đảm bảo làm mọi việc thật tốt đẹp."

Sau khi quay lại Bắc Thành giao hàng rồi dỡ hàng xong, thời gian cũng đã hơn tám giờ tối. Giờ này mà còn chạy đi tìm Hà Ngọc Yến thì không ổn lắm. Cố Lập Đông bất đắc dĩ chỉ có thể xách theo một cái bao lớn mua được ở Hải Thành, tạm biệt đồng nghiệp xong thì xách về nhà.

Rất nhanh thời gian đã đến lúc giữa trưa, buổi nói chuyện cũng đến lúc phải kết thúc. Sắp xếp tiếp theo là mọi người sẽ cùng nhau đến quán cơm quốc doanh ăn một bữa. Nhưng mẹ Hà đúng lúc này lại lên tiếng: "Các vấn đề khác chúng ta đều đã xác định xong. Nhưng tôi vẫn còn một điều kiện muốn nói."

"Cho nên mới nói vẫn là Kiến Thiết nhà tôi tốt! Trong nhà có mẹ, có chị gái có anh rể. Trong thôn cũng có họ hàng anh em. Đến lúc kết hôn nhất định có thể làm đám vô cùng náo nhiệt." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Con đã nhận được giấy đăng ký kết hôn, bây giờ mẹ không cần phải lo lắng nữa."

Điều này khiến mọi người ở khu phố ấy đều dễ dàng đoán ra được mục đích anh đến đây. Đặc biệt anh còn xách theo một đống quà cáp, bên người cũng có hai người lớn đi theo nhìn có vẻ là một cặp vợ chồng.

Ông nhỏ giọng nói thầm một câu với Cố Lập Đông ngồi ở bên cạnh. Hay lắm, giọng nói của nhà bên bọn họ vừa nghe thấy là nhà bên đòi lễ hỏi cho con gái là 888. Vừa nghe thấy cái giá tiền này, trái tim bọn họ đều run lên. Sau đó cũng bất giác so sánh nó với những chuyện đang diễn ra trước mặt mình.

Cố Lập Đông ở bên cạnh vui tươi hớn hở phát bánh kẹo cưới cho nhân viên phụ trách đăng ký kết hôn. Thấy vậy vẻ mặt Hà Ngọc Yến tốt hơn, cô nhỏ giọng nói mấy câu.

Ngay vào lúc bọn họ bắt đầu bàn bạc về những chi tiết ấy, trên hành lang lại vang lên những âm thanh rất ồn ào náo nhiệt. Sau đó là giọng nói rất khoa trương của bác gái Cận.

"Lập Đông, cháu đã về rồi sao?"

Trước khi Cố Lập Đông phải đi ra ngoài lái xe, anh có nhờ bác gái Phùng giúp anh chuẩn bị những phần lễ cần thiết để đến nhà họ Hà cầu hôn. Nhà anh không có người lớn cho nên có những phần lễ mà chỉ người lớn mới hiểu được.

Nhà chính chỉ có một không gian nhỏ như vậy, Hà Ngọc Yến lại ngồi gần anh nhất, đương nhiên cô có thể nhìn ra được tính toán của Cố Lập Đông nhưng cô lại lập tức lắc đầu về phía anh.

"Đây… Lễ hỏi của nhà bên…"

Nhóm người Cố Lập Đông vừa đi đến cửa, sự căng thẳng của Hà Ngọc Yến khi chờ đợi cũng dần thả lỏng đi. Sau đó đến giai đoạn giới thiệu mọi người. Sau khi mọi người quen biết lẫn nhau thì mới bắt đầu nói đến chuyện cưới hỏi.

Bác gái Phùng thấy Cố Lập Đông đi đến cửa, nhiệt tình chào đón anh: "Lần trước những món lễ mà cháu nhờ bác chuẩn bị cho bác đã chuẩn bị xong hết rồi. Có phải ngày mai cháu sẽ đến nhà con bé cầu hôn đúng không?"

Nhưng bất kể nguyên nhân là gì thì bây giờ cô đã nhận giấy đăng ký kết hôn. Đối tượng lại là lái xe cho một nhà máy lớn của nhà nước, gia đình làm ăn phát đạt. Một gia đình như vậy không nói là giàu sang quyền quý nhưng cũng có thể mang lại sự đảm bảo một phần cho tương lai của Hà Ngọc Yến.

Nghe thấy lời này, Hà Ngọc Yến sửng sốt. Sau khi mẹ cô quen biết đến Cố Lập Đông, bà vẫn luôn biểu hiện sự đồng ý vô điều kiện. Vậy mà hiện tại sau khi nói xong mọi chuyện lúc làm đám cưới, bà bất ngờ lại nói có điều kiện khác khiến Hà Ngọc Yến nghi ngờ không thôi.

Thế hệ sau cũng nói thời đại nào mà chả có trộm, nhưng phải nhìn thử tình huống của đồn công an bên ngoài. Hà Ngọc Yến sẽ không nghĩ rằng tỷ lệ tội phạm vào thời đại này là bằng không đâu.

Lúc này Hà Ngọc Yến mới biết được, bên kia đường vẫn có người tìm mẹ Hà để cổ vũ. Cô không biết là người đó muốn đạt được chút thành tích hay là Bao Lực vẫn đang giở trò.

Một gia đình tốt như vậy lại đòi lễ hỏi thấp hơn nhà bên rất nhiều. Sợ rằng sau này sẽ trở thành đề tài cho người ta bàn ra tán vào.

Sáng hôm sau, Cố Lập Đông rửa qua mặt mũi, anh mặc lên người bộ quần áo mới mà mình mua được ở Hải Thành về.

Khác với Cố Lập Đông, tên tuổi của Bao Lực ở khu nhà này có danh tiếng lớn hơn. Dù sao bác gái Cận cũng đi khắp nơi thổi phồng con rể tương lai của bà ta có năng lực như thế nào nên mọi người đều tò mò không chịu được.

Bác gái Phùng và bác trai Tào cùng xách theo một đống lễ vật từ trong nhà đi ra thấy vậy đều cười nói: "Đến nhà gái cầu hôn đấy!"

Hai người trẻ tuổi mắt đi mày lại một lúc, người lớn có mặt ở đây vừa nhìn đều đã hiểu rõ. Bọn họ cũng không nhúng tay vào, thấy người trẻ tuổi biết suy nghĩ như vậy, những người khác cũng vui vẻ nói đến những chủ đề khác.

***

Qùa cáp cho lễ đính hôn lúc trước đã từng nói qua, mọi người đều không có phản đối gì với quyết định đó. Còn những thứ khác như quá trình tổ chức đám cưới, liên lạc với bạn bè và người thân, trang trí cho nhà cửa vân vân, những chuyện ấy sẽ được nói đến trong ngày hôm nay.

Cố Lập Đông hoàn toàn không ngờ những người hàng xóm ấy lại nói nhiều như vậy ở sau lưng mình. Kết quả cuối cùng anh lại không bằng Đổng Kiến Thiết.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Quãng đời còn lại mong anh chỉ dạy nhiều hơn