Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 203: Tin tức chấn động
Nghĩ như vậy, Hà Ngọc Yến nhỏ giọng nói: "Bác gái, hai ngày này con sẽ về nhà mẹ đẻ một chuyến. Đến lúc đó hỏi bạn học bên kia một chút."
Cái nghề tài xế này cần rất nhiều kinh nghiệm. Tài xế trong khoa của Cố Lập Đông hơn phân nửa đều có độ tuổi khoảng 30 tuổi đến 40 tuổi. Những người này lái xe kiếm tiền, căn bản không thể chạy tới thi đại học. Đương nhiên, nhiều người trong số họ bởi vì đủ loại nguyên nhân mà bằng cấp vốn không cao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 203: Tin tức chấn động
Đứa con dâu cả này của bà mới gả lại đây hai tháng nhưng đã có thể làm chủ một ít chuyện trong nhà. Tuần trước, cô ấy không hỏi qua bà, cũng không hỏi con trai thứ hai mà cầm toàn bộ sách cấp ba và tài liệu học tập của con thứ hai làm phế phẩm mà bán đi. Con trai thứ tức giận đến mức mấy ngày không về nhà, ngủ chung ở giường lớn trong nhà máy.
Vốn Viên Viên và Đan Đan đang vẽ tranh rất vui vẻ, hai đứa thấy dáng vẻ kích động của các bác gái, cảm thấy hơi tò mò. Cả hai chạy ra lần lượt ôm đùi mẹ, ngẩng đầu nhỏ lên tỏ vẻ khó hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hà Ngọc Yến nghe thấy lời này quả thật không biết nên nói gì mới tốt.
Sau khi các bác gái nghe rõ, ai nấy đều rất kích động.
"Haizz, còn tưởng bác gái Phùng đã không còn nhớ đến đứa con gái Tào Đức Mỹ này. Không ngờ rằng trong lòng bà ấy còn nhớ như vậy."
Bác gái Phùng đương nhiên biết quấy rầy người khác ăn cơm là không tốt. Trên mặt nở nụ cười áy náy hỏi: "Bác muốn hỏi Yến Tử một chút là chỗ của con có thể tìm được sách cấp ba không? Hiệu sách và trạm phế phẩm đều đã không còn sách cấp ba nữa rồi. Cho dù là sách cấp 2 thì cũng bị người khác cướp sạch."
Viên Viên và Đan Đan cũng ở bên cạnh nói: "Học tập, học tập……"
"Ông trời ơi, tôi không nghe lầm đúng không?"
Mỗi bác gái đều kích động. Thậm chí đã có người nghĩ tới việc cầm lấy radio, lại lần nữa nghe giọng nói truyền ra từ bên trong.
Hà Ngọc Yến nhét radio vào trong tay bác gái Phùng, sau đó dùng một tay xoa xoa đầu tóc con mình, nhỏ giọng nói: "Là do các bác gái biết có thể thi đại học đó."
Vào giữa mùa hè, có người ở nhà thì sẽ không đóng cửa lại. Hà Ngọc Yến nhìn qua, thấy là bác gái Phùng thì hỏi: "Bác có chuyện gì sao ạ?"
"Được được được, học tập học tập. Trong nhà máy cũng rất kích động. Đặc biệt là những người trẻ tuổi làm việc trong nhà máy, ai cũng hận không thể bỏ làm, nhanh chóng về nhà đọc sách. Khoa của anh còn đỡ, hai tên nhóc Quan Tử và con út nhà họ Triệu có lẽ có ý định tham gia thi đại học."
Hai đứa nhỏ không nghe hiểu lời mẹ, tuy nhiên chúng gật đầu theo bản năng, chỉ nhớ rõ mấy chữ "học tập" này rất quan trọng.
Lời này đánh thức các bác gái. Ngay lập tức, mọi người mặc kệ mấy chuyện khác. Đi mua một bộ sách cấp 3 trở về mới là lẽ phải. Rất nhanh, khu nhà vừa rồi ồn ào lại trở nên yên tĩnh.
Tào Đức Mỹ là đứa con gái út của bác gái Phùng. 14 tuổi tốt nghiệp cấp 2, vì đi theo đồng chí nam mình thích mà đi xuống nông thôn. Mấy năm nay cũng không nghe nói được bao nhiêu tin tức. Người trong nhà đi đến đó thăm cô ta đều trở về với vẻ mặt tức giận. Tính tính thời gian, năm nay cô gái này cũng sắp 20 tuổi rồi nhỉ?
Mà phía bên kia các bác gái đã hết kích động, đang mồm năm miệng mười mà bắt đầu thảo luận. Bác gái Phùng hỏi Hà Ngọc Yến: "Thanh niên trí thức xuống nông thôn có thể báo danh được không?"
"Thi đại học vui lắm sao ạ?" Viên Viên khó hiểu hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kỳ thi đại học khởi động lại à? Có thật không?"
Các bác gái nhìn về phía Hà Ngọc Yến bằng vẻ mặt ngây ngốc, không hiểu tại sao cô lại nói như vậy.
Sau đó, mọi người đều nghe thấy một tin tức khiến bọn họ chấn động.
Nghĩ đến bác ấy có một đứa con gái xuống nông thôn đã nhiều năm, Hà Ngọc Yến gật đầu: "Trên đài phát thanh nói lần này hạn chế đi thi không lớn. Về cụ thể thì có thể đi mua một tờ báo để đọc. Hôm nay trên trang nhất của báo chắc là có đăng."
Đứa nhỏ này vẫn luôn cảm thấy nhà mình trọng nam khinh nữ nhưng trên thực tế không có việc này.
Tuy rằng Tào Đức Học tức giận chị dâu trộm bán tài liệu học tập của mình nhưng anh hai đối xử rất tốt với hắn, hơn nữa sau khi mọi chuyện xảy ra cũng xin lỗi hắn. Hắn cũng không thể cứ bám riết lấy không buông. Lúc này hắn trở về là để ôn tập, cũng là vì tìm sách.
Về đến nhà, nhìn thấy con dâu lớn đang áy náy, bà lại không thể nói ra lời chỉ trích. Dù sao lúc ấy đối phương bán sách của con trai thứ cũng không tự nuốt số tiền đó mà là giao cho bà. Bình thường con bé làm việc kiếm được tiền cũng sẽ không đưa hết cho nhà mẹ đẻ. Tốt xấu gì cũng sẽ để lại một nửa cho gia đình nhỏ của bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hà Ngọc Yến cũng không vì con mới hơn hai tuổi thì trả lời có lệ với chúng. Cô ngồi xổm người xuống ôm hai đứa nhỏ vào lòng: "Thi đại học là có thể học được nhiều tri thức hơn. Học nhiều tri thức là có thể hiểu rõ rất nhiều lý lẽ, là có thể tìm kiếm sự thật của thế giới."
Hà Ngọc Yến: "Không phải kỳ thi này rất quan trọng sao? Chắc chắn có rất nhiều người tham gia. Mà sách giáo khoa cấp 3 và những cuốn sách liên quan khác chắc chắn rất ít. Bây giờ không đi mua, chờ một lúc nữa đi mua có lẽ sẽ không còn."
Đan Đan nghiêng đầu, cũng có vẻ mặt khó hiểu mà nhìn mẹ.
Hai vợ chồng đang nói chuyện, cơm cũng ăn một nửa thì nhìn thấy có người đang dò đầu nhìn vào trong cửa.
Lúc trước anh vẫn luôn nghe thấy lời đồn, bây giờ chính sách thật sự đã được tuyên bố, trái tim treo trên cao rốt cuộc cũng thả lỏng lại. Vợ anh có thể tham gia thi đại học rồi!
Nói xong, Hà Ngọc Yến vặn lớn âm thanh radio. Nơi đó, bởi vì tin tức quan trọng kỳ thi đại học khởi động lại nên loa phát thanh đang liên tục truyền phát cùng một tin tức.
"Chuyện này……"
Nhưng nếu bây giờ cô đưa một bộ cho bác gái Phùng. Như vậy, sau khi những người khác biết được sợ là sẽ san bằng bậc cửa nhà cô.
Bác gái Phùng lắc đầu: "Con bé nói về nhà hỏi bạn học bên nhà mẹ đẻ một chút. Có lẽ sẽ có một chút cơ hội, nhưng tự con cũng phải đi tìm bạn học hỏi thăm xem sao."
Nhìn thấy mẹ trở về, hắn nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, sao rồi?"
Tuy nhiên đề tài này cũng không liên tục lâu lắm, bởi vì rất nhanh trong ngõ nhỏ truyền đến tiếng hét lần lượt, giọng nói quá kích động khiến các bác gái không nghe rõ là cái gì, còn nghĩ rằng bên ngoài xảy ra chuyện gì.
Tìm sách cho con trai thứ là chùi đít cho con dâu lớn, miễn cho con trai thứ có thành kiến với con trai cả. Tìm sách cho con gái là muốn con bé trở về thành phố. Tuy rằng bà cảm thấy con gái sẽ không thấy biết ơn bà.
Khi Cố Lập Đông trở về, trên mặt cũng rất kích động.
"Bác muốn mua một bộ sách cho con trai thứ hai. Nếu còn dư sách thì xem thử có thể gửi một bộ cho Tào Đức Mỹ ở nông thôn hay không?"
Hà Ngọc Yến là người đầu tiên biết chuyện sẽ xuất hiện việc thiếu tài liệu học tập trong kỳ thi đại học này cho nên sáng sớm cô đã chuẩn bị năm bộ sách cấp 3. Bao gồm nguyên bộ sách giáo khoa cùng với "Bộ sách học tập toán lý hóa". Chủ yếu là vì người nhà, bạn bè nếu ai muốn thì có thể đưa cho bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Lập Đông: "Không phải Tào Đức Học mới tốt nghiệp cấp 3 được hai năm sao? Sách của em ấy đâu?"
Bây giờ thì tốt rồi, kỳ thi đại học được khởi động lại, con cái trong nhà có thể đi thi, thi đậu là có thể học đại học. Có người thậm chí cảm thấy con cái không có năng lực thi đại học nhưng đời cháu cũng có thể tham gia! Nếu đặt thi đại học vào lúc trước, vậy không khác gì so với việc thi đậu Trạng Nguyên.
Khi tin tức kỳ thi đại học khởi động lại, các bác gái đang vừa nói chuyện phiếm vừa giặt quần áo ở bồn nước bên kia. Trên cơ bản đề tài mọi người trò chuyện đều là chuyện nhà.
Cô biết Tào Đức Học. Nghe nói khi hắn học cấp 3 thì học rất giỏi. Chẳng qua lúc ấy không có kỳ thi đại học, chỉ có thể vào làm việc trong nhà máy. Bây giờ vất vả lắm mới có cơ hội, vậy mà sách đều bị bán hết. Hơn nữa người bán sách còn là chị dâu mới gả đến đây không lâu, có thể hình dung được đây là một chuyện lớn của nhà họ Tào.
Vừa nói đến đây, sắc mặt bác gái Phùng trở nên rất khó coi nhưng bà vẫn trả lời: "Tuần trước bị con dâu lớn của bác cầm đến trạm phế phẩm bán rồi."
Khi đến giờ tan làm vào buổi trưa. Rất nhiều người bình thường ăn cơm ở căn tin cũng lần lượt chạy về nhà của mình. Hiển nhiên là do nghe thấy tin tức kỳ thi đại học khởi động lại nên họ quay về thảo luận với người nhà.
Lúc này Hà Ngọc Yến đang đọc sách ở trong phòng. Viên Viên và Đan Đan đang ở bên cạnh, mỗi đứa có một cuốn vở vẽ tranh.
Sau khi nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, Hà Ngọc Yến bình tĩnh xách cái radio cũ nát của nhà mình đến dưới hành lang, nói với các bác gái: "Thật sự là tuyên bố kỳ thi đại học khởi động lại. Mọi người nghe một chút này……"
Bác gái Phùng nghe thấy lời này, lúc này mới hơi an tâm.
Trên bàn cơm, Hà Ngọc Yến kể cho chồng nghe chuyện xảy ra vào buổi sáng, rất cảm thán.
Hà Ngọc Yến nhìn thấy các bác gái lại nói sang chuyện khác, cô có lòng tốt nhắc nhở: "Nếu nhà các bác có người nào định thi đại học thì tốt nhất bây giờ đi đến hiệu sách mua một bộ sách cấp 3 về đi. Nếu hiệu sách không có thì đến trạm phế phẩm mua cũng được."
Rất nhiều người trong số họ chỉ học lớp xóa nạn mù chữ, chỉ biết viết tên của mình nhưng họ cũng biết kỳ thi đại học khởi động lại có ý nghĩa gì.
Vì vậy, bác gái Phùng, bác gái quản lý khu lập tức lau khô bọt nước trên tay vội vàng chạy ra bên ngoài. Không đến năm phút, bác gái Phùng kích động chạy vào trong.
Lúc trước thi đại học chủ yếu là đề cử. Bọn họ là người bình thường, con cái lại không ưu tú hiếm có gì nên trên cơ bản không có con đường đi học đại học.
"Anh không biết các bác gái kích động bao nhiêu đâu!"
Vẫn là hôm nay sau khi tin tức thi đại học khởi động lại truyền ra, lúc này con trai thứ mới về nhà một chuyến. Chuẩn bị ôn tập ở nhà, tham gia thi đại học.
Chuyện lớn nhất trong hai tháng qua chính là Thẩm Thanh Thanh và Tào Đức Tài trong khu nhà lần lượt kết hôn vào tháng tám và tháng chín. Sau khi hai nhà này kết hôn xong cũng không xảy ra chuyện kỳ quái gì. Nhưng khi mọi người không có đề tài trò chuyện thì đều chỉnh tiêu điểm đề tài lên người bọn họ.
Cô vừa dứt lời, bác gái Phùng chạy đi như một cơn gió.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.