Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Trà Trà Ái Thượng Thư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 153: Chương 153
Sau khi tan làm, Lưu Thải Hồng đến ngân hàng gửi tiền, rồi cắn răng lấy ra mười đồng, mua hai bao thuốc ngon, kẹo và một ít bánh ngọt. Sau đó đến nhà chị Triệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Thải Hồng đọc xong thư, bà muốn xé ngay lập tực, nhưng đây là con gái ruột của mình, không thể không lo.
Vì cả hai người đều phải đi làm, con cái hoặc là nhập ngũ hoặc là đi làm, không ở nhà, cụ bà đã tám mươi tuổi ở nhà một mình thì không yên tâm.
Lương mỗi tháng hai mươi đồng, bao ăn bao ở, đãi ngộ như thế này rất tốt.
“Em không ăn được nhiều như vậy đâu, đây này,” Vương Tiểu Thanh ăn một cái, rồi lấy thêm một cái nữa ra, xé một nửa, còn lại một cái rưỡi đưa cho Trương Vũ.
“Được thôi” Trương Vũ biết cô ăn không nhiều, liền ăn hết phần còn lại, để nguội ăn sẽ không ngon.
Chị Triệu gật đầu. Nếu việc này thành công. Chồng chị cũng có thể được xưởng trưởng coi trong.
“Ôi trời, cô làm gì thế này?” Chị Triệu có chút giật mình.
“Được thôi, cô cũng không dễ dàng gì, một mình nuôi con gái. Để ngày mai tôi giới thiệu cô với xưởng trưởng Ngô, chắc là trong vài ngày tới cô sẽ được gọi đi nói chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lưu Thải Hồng, có thư của cô này.” Ông cụ ở phòng thông tin mang thư đến.
“Chị Triệu, anh rể có ở nhà không?” Lưu Thải Hồng vào thẳng vấn đề.
“Em thích là tốt rồi, sau này anh sẽ thường xuyên làm cho em ăn” Trương Vũ thấy cô thích liền vui vẻ.
Chương 153: Chương 153
Lưu Thải Hồng cũng bảo Vương Mộng Mộng cố nhịn thêm vài ngày, bà có thể đón Vương Mộng Mộng về thành phố sau một tháng nữa.
Chồng chị Triệu làm tài xế cho xưởng trưởng Ngô ở nhà máy bên cạnh, nghe nói xưởng trưởng và vợ xưởng trưởng đang muốn tìm một bảo mẫu để chăm sóc mẹ già.
“Chào anh rể”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Viết thư xong, Lưu Thải Hồng gửi thư đi, chiều tan làm sẽ đi gửi tiền.
Cả hai cùng nhau đi làm, Trương Vũ rất vui, cảm thấy trạng thái như này giống như cuộc sống của hai người rất đồng điệu.
“Chị Triệu, chị xem em có được không, để chồng chị giới thiệu em đi.” Lưu Thải Hồng trông đợi nhìn chị Triệu.
“Chào cô, chào cô.” đây là lần đầu Chồng chị Triệu gặp Lưu Thải Hồng.
Trong thư, bà viết sẽ gửi tiền qua, nhưng dặn Vương Mộng Mộng đừng để bị lừa nữa, phải chăm chỉ làm việc.
Mở thư ra đọc, đọc thư xong, Lưu Thải Hồng tức giận đến mức ruột gan muốn nổ tung, con gái mình sao lại ngu ngốc đến thế, bị người ta lừa mà không biết, còn phải bồi thường một trăm đồng.
“Có, cô vào đi.” Chị Triệu hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Ban đầu chồng chị Triệu muốn chị Triệu đi làm, nhưng chị Triệu là công nhân chính thức ở nhà máy, không muốn từ bỏ vị trí này nên mới nói cho Lưu Thải Hồng.
“Ông xã, đây là Lưu Thải Hồng mà em kề, cô ấy muốn làm bảo mẫu.” Chị Triệu giới thiệu.
“Được chứ, nhưng xưởng trưởng và vợ xưởng trưởng sẽ phỏng vấn, chồng chị chỉ giới thiệu em thôi, còn việc có được nhận hay không phụ thuộc vào khả năng của em.”
Lưu Thải Hồng đi vào nhà, thấy chồng chị Triệu đang ngồi đọc báo trên ghế sô pha.
“Cảm ơn ông.” Lưu Thải Hồng biết là thư của Vương Mộng Mộng gửi đến, ngoại trừ Vương Mộng Mộng ra thì còn có thể là ai nữa, chắc lại xin tiền đây.
Giờ nghỉ trưa, bà bắt đầu viết thư trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưu Thải Hồng đặt quà lên bàn, thể hiện thành ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng vậy, anh rể, chị Triệu, là thế này, con gái em đã xuống nông thôn, hôm nay con bé viết thư nói bị người ta bắt nạt, muốn về nhà. Hôm nay tình cờ được chị Triệu nói chuyện này, em đã nghĩ, em mà đi làm bảo mẫu, thì vị trí của em có thể để lại cho con gái. Có một ít quà, xin anh chị nhận lấy, giúp em nói vài lời tốt trước mặt xưởng trưởng Ngô.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.