Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 207: Chương 207

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207


"Chị dâu có thai không? Hôm nay có gọi bác sĩ đến kiểm tra chưa?"

"Tối nay tôi sẽ ở lại trực, tiểu Lưu phụ trách ban ngày, bây giờ cô về cùng Tiểu Ly và Vệ Giang, sáng mai cô quay lại."

Vương Tiểu Thanh cảm thấy Trương Vũ nói cũng có lý.

Hai người nắm tay nhau trở về nhà, Vương Tiểu Thanh chợt nhớ lại chuyện tối qua.

Lưu Thải Hồng ăn xong một chén nhỏ, liền đi đến bàn ăn hỏi.

"Chúng tôi vẫn chưa ăn, cô đi nấu đi." Bà Ngô trả lời lại, đúng là có chút đói bụng.

"Tôi no rồi, không cần nữa." Bà Ngô đã ăn no.

Dù bà và bà cụ từ trước tới nay không hợp nhau, nhưng bà cũng không đến mức hại bà cụ. Làm cho bà cụ nôn mửa, tiêu chảy, rồi lại tốn tiền của mình, trong khi đó xưởng trưởng Ngô và Ngô Vệ Giang còn phải chăm sóc nữa, bà không đời nào lại làm ra chuyện ngu ngốc đến như vậy.

"Cảm ơn ông, tôi sẽ làm việc chăm chỉ."

Ngô Về Giang lái xe, ba người về đến nhà đã gần tám giờ.

Thôn Phong Thu Loan

"Được, thêm nửa bát nữa." Ngô Vệ Giang ăn ngon lành.

Lưu Thải Hồng đi vào bếp, thấy còn dư lại ít thức ăn từ tối qua, có thịt có rau, cho vào nấu cùng mì sẽ ngon hơn.

"Trương Vũ, chỗ này cảm giác có chút nguy hiểm, lần sau chúng ta mang theo dụng cụ tới cải tạo lại chút đi, cho thuận tiện lên xuống."

"Được." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sáng nay, anh cả đã đi tìm bác sĩ Tôn rồi, nhưng bác sĩ Tôn đưa vợ con về nhà ngoại, chắc phải vài ngày nữa mới quay về." Trương Vũ lắc đầu.

Chương 207: Chương 207 (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người ngâm mình trong suối nước nóng, thấy thời gian không còn sớm nữa, quyết định xuống núi. Lúc leo lên, Trương Vũ đỡ Vương Tiểu Thanh lên trước, sau đó tự mình leo lên.

"Ba, để con ở lại đi. Con còn trẻ, sức khỏe tốt hơn." Ngô Vệ Giang cũng muốn thay ba chia sẻ một chút.

Lưu Thải Hồng nhớ tới bản thân còn chưa ăn tối, chắc bọn họ cũng chưa ăn.

Trong nồi vẫn còn, không biết Ngô Vệ Giang có muốn ăn thêm không, nên Lưu Thải Hồng ăn chậm lại, nếu như đều bị mình ăn hết, vậy thì lại khó xử.

Xưởng trưởng Ngô không quên cảm ơn Lưu Thải Hồng, tiện thể tăng lương cho Lưu Thải Hồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưu Thải Hồng vui vẻ cúi đầu, không ngờ nhanh như vậy đã được tăng lương, từ giờ về sau mỗi tháng được hai mươi lăm đồng, một năm được ba trăm đồng.

"Tiểu Lưu, lần này may mà có cô về kịp thời. Từ tháng sau lương của cô tăng lên hai mươi lăm đồng."

"Ngày mai đến lượt con, tối mai con ngủ ở bệnh viện. Thôi, đi về đi."

Vương Tiểu Thanh nghĩ đục bớt đá ở vách núi đi, không còn dốc nữa thì sẽ tốt hơn.

Bà Ngô và Ngô Vệ Giang ngồi vào bàn bắt đầu ăn, Lưu Thải Hồng cũng ở phòng bếp múc một chén chậm rãi ăn.

"Uh ~" Vương Tiểu Thanh gật đầu.

"Bà chủ, cậu chủ, ăn mì thôi."

"Được, nghe theo anh vậy."

"Bà chủ, cậu chủ, hai người đã ăn tối chưa? Nếu vẫn chưa thì để tôi đi nấu mì." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưu Thải Hồng mang bát của Ngô Vệ Giang đến phòng bếp, múc thêm nửa bát mì cho Ngô Vệ Giang, sau đó ăn nốt chỗ mì còn lại bên trong nồi, mới thấy no.

Vương Tiểu Thanh cảm thấy vẫn có chút nguy hiểm.

"Biết rồi." Giọng nói của bà Ngô cũng không mấy vui vẻ, ý gì đây, nói cứ như thể bà cố ý vậy.

Xưởng trưởng Ngô biết con trai hiếu thảo, nhưng tự mình trực một đêm cũng không sao.

Xưởng trưởng Ngô nghĩ Lưu Thải Hồng chăm sóc bà cụ ban ngày sẽ tốt hơn, buổi tối cũng không có gì, tự mình ở lại là được rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Anh không muốn, nếu như chúng ta làm thuận tiện quá, căn cứ bí mật của chúng ta sẽ bị người khác phát hiện, rồi phá hỏng đấy." Trương Vũ ôm Vương Tiểu Thanh giải thích.

"Cậu chủ, cậu có muốn ăn thêm không? Trong nồi vẫn còn nhiều."

"Bà chủ, bà có muốn ăn thêm không?" Lưu Thải Hồng cầm lấy bát của Ngô Vệ Giang, quay lại hỏi bà Ngô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 207: Chương 207