Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Trà Trà Ái Thượng Thư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 315: Chương 315
Đại Hổ ôm không buông tay, lại khiến
Nếu anh Đại Hổ kiếm được tiền, mẹ nhất định sẽ đồng ý.
“Mẹ em sẽ về nhà vào tối cuối tuần đúng không? Cuối tuần anh sẽ đến nấu cơm cho em, tiện thể nói chuyện với dì.”
Cuối tuần.
Vương Mộng Mộng thích món chân giò hầm lúc nãy, Đại Hổ mua sáu miếng, Vương Mộng Mộng ăn bốn miếng, Đại Hổ ăn hai miếng, nhưng vẫn chưa thấy thỏa mãn. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Mẹ em nói, muốn cưới em thì phải có sính lễ một nghìn tệ.”
Chương 315: Chương 315
Vương Mộng Mộng chạy đến bên bàn ăn, nước miếng gần như chảy ra ngoài.
Đại Hổ dịu dàng vuốt tóc Vương Mộng Mộng.
"Đương nhiên là thật rồi."
"Ừm, anh còn mua cả nước ngọt nữa."
Vương Mộng Mộng nhớ lời Lưu Thải Hồng dặn dò mình, phải giữ gìn sự trong sạch cho chồng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng ngoài miệng tất nhiên không thể nói như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Để anh đi nấu cơm, Mộng Mộng, em cứ nghỉ ngơi đi."
Đại Hổ múc hai bát cơm lớn, mở hộp tai heo trộn ra, rồi cả hai bắt đầu ăn cơm.
"Em có thể cho anh một cơ hội nữa được không? Anh đã có kế hoạch rồi. Hiện tại, thị trường đã mở cửa, đã có nhiều người kinh doanh nhỏ lẻ trên đường phố. Anh định tiết kiệm tiền để bắt đầu kinh doanh, sẽ bán món chân giò hầm. Em nghĩ sao? Như vậy thì em có thể ăn chân giò mỗi ngày, chờ tới khi kiếm được tiền rồi, em ở nhà, không cân phải đi làm nữa. Mẹ em cũng không cần làm bảo mẫu nữa. Mộng Mộng, em yên tâm, em đi theo anh, anh sẽ không để em phải chịu khổ."
Một tiếng sau, Đại Hổ đã nấu xong bốn món mặn và một món canh. Món mặn là chân giò hầm, thịt ba chỉ xào, trứng chiên ớt, thịt xào và canh trứng rong biển.
Vương Mộng Mộng mỉm cười.
“Mộng Mộng, yêu cầu của dì đúng là không nhỏ, nhưng anh sẽ cố gắng. Cho anh một chút thời gian, chờ anh kiếm được tiền từ việc kinh doanh rồi, thì không đầy một năm là có thể gom đủ.”
“Được, em còn muốn ăn chân giò nữa, ăn chưa đã.”
"Anh đi lấy cơm."
"Đến đây."
Đại Hổ bắt đầu vẽ ra viễn cảnh tươi đẹp cho Vương Mộng Mộng. Nếu Lưu Thải Hồng ở đây, chắc chắn sẽ nói rằng đây là một chiếc bánh vẽ lớn.
Vương Mộng Mộng không ngờ Đại Hổ thực sự đến, lại còn mang theo nhiều đồ ăn như vậy.
Sau khi ăn cơm xong, Vương Mộng Mộng ngồi im không nhúc nhích, Đại Hổ đành phải đi rửa bát.
“Được thôi, vậy anh cố gắng lên nhé.”
Đại Hổ xin nghỉ sớm một tiếng, đi mua ít thịt và chân giò hầm. Vừa đến nhà Vương Mộng Mộng, cô cũng vừa mới đi làm về.
"Anh nói đều là thật chứ?" Vương Mộng Mộng vừa nói vừa cắn một miếng chân giò, ăn ngon lành.
Cuối cùng, Đại Hổ thật sự cảm thấy ghét đôi tay đầy dầu mỡ của Vương Mộng Mộng, nên mới thả cô ta ra.
Đại Hổ xách túi đồ ăn đi vào bếp, Vương Mộng Mộng tìm quần áo bẩn ra để lát nữa khi Lưu Thải Hồng về, Lưu Thải Hồng sẽ giặt cho.
Đại Hổ đặt ba chai nước ngọt xuống
Sau khi rửa bát xong, Đại Hổ lại muốn thân mật với Vương Mộng Mộng thêm chút nữa. Hắn ta vừa ôm thì Vương Mộng Mộng lên tiếng:
Đại Hổ nhìn Vương Mộng Mộng với ánh mắt trìu mến.
Vương Mộng Mộng không ngờ câu trả lời của Đại Hổ lại khiến mình hài lòng. Đại Hổ không hề chùn bước, trong khi nếu là người khác nghe đến số sính lễ này, chắc chắn đã bỏ chạy từ lâu.
“Thơm quá đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại Hổ ôm chặt Vương Mộng Mộng, nhưng không ngờ Vương Mộng Mộng lại giãy giụa một chút.
Vương Mộng Mộng nhớ lại những lời Lưu Thải Hồng dặn, cố gắng nghĩ cách để nói chuyện với Đại Hổ.
Đại Hổ nghe vậy xong thì sững lại. Cô nàng béo này lại còn đòi sính lễ một nghìn tệ, cho hắn một nghìn hắn còn chẳng muốn lấy nữa là.
Vương Mộng Mộng nghe vậy xong, có chút d.a.o động. Làm kinh doanh? Đúng rồi, bây giờ nhiều người bán hàng ngoài phố mà không bị ai bắt.
"Oa, anh Đại Hổ, nhiều món ăn quá!"
Đại Hổ cũng không còn hứng thú thân mật với cô ta nữa.
“Mẹ em nói, trước khi kết hôn không được làm hành vi thân mật.” (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhưng bây giờ mẹ em không có ở đây."
Vương Mộng Mộng cảm thấy ngượng ngùng.
“Mộng Mộng~ cốc cốc cốc.”
“Được, cuối tuần anh mua cho em.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.