Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 317: Chương 317

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 317: Chương 317


Chương 317: Chương 317

"Cháu… tên là Lý Đại Hổ, gia đình chỉ còn mình cháu. Cha mẹ cháu đã qua đời vì bệnh từ khi cháu còn nhỏ. Cháu làm việc ở nhà máy da Minh Thiên, lương mỗi tháng là hai mươi hai đồng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Hổ đứng đó, tiếp tục hứa hẹn và thể thốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mày sẽ chịu trách nhiệm, mày định chịu trách nhiệm thế nào? Một nghìn tệ tiền sính lễ mày có nổi không?" Lưu Thải Hồng giận điên người, cảm thấy con gái mình đã bị Đại Hổ lừa, nếu không sao lại mơ mơ (đọc tại Qidian-VP.com)

hồ hồ mà lên giường thế này. Nhưng bây giờ, ngoài việc gả con gái cho hắn ta, dường như không còn lựa chọn nào tốt hơn.

"Mẹ, lỗi lầm lớn nhất là do con. Con không nghe lời mẹ, đã quá tin tưởng anh ấy nên mới xảy ra chuyện này. Nhưng mà mẹ ơi, anh Đại Hổ thực sự rất tốt với con, thật sự, anh ấy biết con thích ăn chân giò, nên anh ấy thường xuyên mua chân giò đến cho con ăn, còn nấu ăn và đưa đón con đi làm. Anh ấy nói sẽ bắt đầu kinh doanh, kinh doanh sẽ có tiền để nuôi con."

Đại Hổ không thể tiết lộ toàn bộ số tiền mà mình có, nhưng nếu nói không có tiền tiết kiệm, Lưu Thải Hồng chắc chắn sẽ tức giận.

Bà đã từng nghĩ con gái mình có thể tìm được một người bình thường để cùng nhau xây dựng cuộc sống tốt đẹp, nhưng bây giờ thì mọi thứ đã bị một tên lưu manh phá hoại.

Lưu Thải Hồng vô cùng thất vọng, con gái bà tuy rằng lớn lên không xinh đẹp lắm nhưng ít nhất trước đây vẫn giữ gìn được sự trong sạch, là một cô gái đàng hoàng có công việc.

"Bây giờ cháu chưa có, không có nghĩa là sau này cũng không có. Dì à, cháu đã nói với Mộng Mộng rồi, cháu định kinh doanh, chờ tới khi kiếm được tiền rồi cháu đảm bảo sẽ đưa cho dì đủ một nghìn tệ tiền sính lễ."

Vương Mộng Mộng cố gắng an ủi Lưu Thải Hồng, đồng thời cũng tự an ủi chính mình.

Trong lòng Vương Mộng Mộng lại cảm thấy ấm áp, không ngờ Đại Hố lại có trách nhiệm như vậy.

"Vâng, mẹ. Bây giờ, cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn."

"Cậu tên là gì? Gia đình còn ai không? Cậu làm việc ở đâu và lương bao nhiêu một tháng?"

Vương Mộng Mộng nghĩ đến việc mình đã trao đi lần đầu tiên cho hắn, nếu bây giờ gả cho người khác, chắc chắn sẽ bị người ta coi thường.

Lưu Thải Hồng mạnh tay đóng sầm cửa phòng lại, sau đó nhặt quần áo của Vương Mộng Mộng lên.

Lưu Thải Hồng bình tĩnh lại, bảo Vương Mộng Mộng ở trong phòng, còn mình thì ra ngoài.

Lưu Thải Hồng nghe Đại Hổ nói chỉ còn lại một mình, trong lòng vừa vui lại vừa lo. Vui vì có thể để hắn ở rể, nhưng lo vì hắn chẳng có gì, không cha mẹ nghĩa là không có tiền.

"Con gái ngốc, con đã suy nghĩ kỹ chưa? Con thật sự muốn gả cho hắn ta sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Vương Mộng Mộng cảm thấy chút bối rối, còn có chút xấu hổ, vì mấy hôm trước cô đã hứa với mẹ nhưng cuối cùng lại thất hứa, xấu hổ nhất chính là mình cứ như vậy mà cùng anh Đại Hổ xảy ra quan hệ.

Đại Hổ không nói dối về những điều này, vì dù sao thì mọi chuyện đã đến nước này rồi, cũng không cần phải che giấu nữa."Chỉ có mình cậu thôi sao? Cậu có bao nhiêu tiền tiết kiệm? Có nhà riêng không?"

Lưu Thải Hồng bắt đầu cuộc thẩm vấn như điều tra hộ khẩu.

"Mộng Mộng, con thật sự muốn mẹ tức c.h.ế.t phải không? Mẹ thà c.h.ế.t còn hơn!"

Lưu Thải Hồng biết rõ thủ đoạn của Đại Hổ, đàn ông khi theo đuổi phụ nữ thì thường rất hào phóng và nhiệt tình, nhưng một khi đã đạt được mục đích, họ sẽ thay đổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Hổ vẫn đứng đó, điều này khiến lòng Lưu Thải Hồng thấy có chút yên tâm.

Hơn nữa, cô nghĩ rằng ngay cả khi anh Đại Hổ không kinh doanh thì tiền lương của cả hai người là bốn mươi đồng, cũng đủ để sống rồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 317: Chương 317