Thập Niên 70: Thanh Niên Trí Thức Kiều Diễm Được Tháo Hán Dùng Mạng Nuông Chiều
Trà Trà Ái Thượng Thư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Chương 65
"Đồng chí Vương, tôi thật sự quá hài lòng." Giả Nam Ngọc buông đũa, hắn ăn no tới căng cả bụng.
"Đợi một chút, trưởng thôn, đội trưởng, nhà tôi không có gì ngon, hôm nay vừa hay có làm bánh bao, hai bác mang về cho các cháu ăn."
Vương Tiểu Thanh lấy cơm ra, bắt đầu xới cơm ra bát. Chương Giang Bắc chuẩn bị đứng lên hỗ trợ nhưng đã bị người khác giành trước một bước.
Hai nam thanh niên trí thức đỡ Giả Nam Ngọc đi về trước, Lưu Hiểu Yến rửa sạch đũa và cốc mang về.
Chương Giang Bắc nhìn Trương Vũ, hắn cảm thấy tâm tư của Trương Vũ không đơn giản, chắc chắn Trương Vũ thích Vương Tiểu Thanh, có lẽ hắn phải nhanh chóng hành động mới được.
"Anh Trương, anh để đó đi, lát nữa em sẽ làm."
"Gâu gâu gâu," chú c·h·ó con kêu to, lên tiếng phản đối.
Vương Tiểu Thanh mim cười, từ tận đáy lòng cô cảm thấy rất vui vẻ, cầm bát lên thì thấy trong bát có một miếng chân giò và vài miếng thịt ba chỉ
"Cô có ngửi thấy mùi gì không, là mùi thịt đấy, cô xem Vương Tiểu Thanh ích kỷ biết bao, ăn thịt mà không gọi chúng ta, còn gọi những người khác tới để mua chuộc, lôi kéo bọn họ," Trương Hồng Châu bắt đầu châm ngòi ly gián. (đọc tại Qidian-VP.com)
"A cái mùi này sao mà giống mùi chân giò quá, không được rồi, tôi muốn đi mặn," Vương Mộng Mộng không kiềm chế được, định đến đó làm loạn.
"Ôi chao, thế này thì ngại quá đi mất," hai người từ chối một lúc, cuối cùng cũng nhận lấy. Nhà họ đều có cháu nhỏ mà, trên đường về hai người vừa đi vừa khen ngợi Vương Tiểu Thanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Oa, món chân giò này, còn ngon hơn cả nhà hàng quốc doanh làm nữa," Giả Nam Ngọc ăn một cách thỏa mãn.
Vương Tiểu Thanh đưa cho mỗi người hai cái bánh bao lớn, vừa trắng vừa mềm.
Nhưng Chương Giang Bắc đã nhìn thấy, là Trương Vũ gắp cho cô, vì thế hắn nhìn Trương Vũ bằng ánh mắt đầy lửa giận. Trương Vũ không những điềm nhiên đối diện, mà còn nhướn mày, khiến Chương Giang Bắc tức giận uống thêm vài chén.
"Nó đói rồi" Trương Vũ nhắc nhở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 65: Chương 65
Trưởng thôn cảm thấy mình vẫn là đánh giá thấp khả năng tài chính của Vương Tiểu Thanh.
"Tiểu Hội, đây là bữa ăn đầu tiên của con ở nhà, ăn cho no nhé, những ngày sau chỉ có thể ăn cháo loãng thôi, con không được chê đâu đấy."
Cũng không biết ai gặp vào bát cho cô, bên trái là Lưu Hiểu Yến, bên phải là Trương Vũ, cũng chẳng sao, Vương Tiểu Thanh cũng thèm từ lâu, ăn một cách ngon lành.
"A, đúng rồi," Vương Tiểu Thanh tìm một cái bát có chút mẻ, sau này cái bát này sẽ là bát của Tiểu Hội.
Vương Tiểu Thanh xoay người vào nhà, trong nhà chỉ còn lại mình cô và Trương Vũ, Trương Vũ đem thức ăn mặn còn lại đổ vào trong một cái bát, rau cũ đổ vào cái bát khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đồng chí Vương, chúng tôi ăn no rồi, giờ xin phép đi về trước," trưởng thôn và đội trưởng đứng dậy tạm biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mọi người thích là tốt rồi," Vương Tiểu Thanh nhìn thức ăn còn lại không nhiều, cơm và bánh bao vẫn còn lại một ít.
"Không được đâu, đồng chí Mộng Mộng, tôi mới nhìn thấy trưởng thôn và đội trưởng đến đó, nếu chúng ta đi qua đó, chẳng những không được ăn mà còn bị mất mặt nữa." Trương Hồng Châu vẫn còn chút lý trí, vội vàng kéo Vương Mộng Mộng lại.
Tại điểm thanh niên trí thức, Vương Mộng Mộng và Trương Hồng Châu đang ăn bánh ngô khô khan.
Cô múc một ít cơm, đổ ít canh trứng rau chân vịt vào, rồi lấy hai miếng thịt từ thức ăn mặn còn thừa.
"Mọi người cứ tự nhiên ăn nhé, còn một chậu bánh bao nữa. Hôm nay tôi có mua rượu, trường thôn, đội trưởng và các nam đồng chí, mọi người có muốn uống chút không?" Vương Tiểu Thanh lấy cốc và rượu ra, cuối cùng sáu người đàn ông mỗi người uống một ít.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.