Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 165: Yêu nhau rồi à?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 165: Yêu nhau rồi à?


Lời đàn ông, sao lại không thể tin?

"Thật ngưỡng mộ!" Mắt Tống Tiểu Giai như muốn b*n r* tim hồng, cô ấy hóng hớt: "Tôi đã bảo mà, phi công thì tốt, tính tình cũng tốt, lại càng tốt với người yêu."

"Không phải cô nói cái này không được tặng sao?" Tô Tiểu Lạc hơi chột dạ hỏi.

"Vậy thì cảm ơn cô nhé." Tô Tiểu Lạc cười nhận lấy, để đáp lễ, cô đưa cho Tống Tiểu Giai một lá bùa hộ mệnh, "Cái này tặng cô."

"Lâu rồi không gặp bà nội Trần, lần sau lại đến thăm bà." Tô Tiểu Lạc cảm khái nói.

"Không phải cô luôn muốn con thú nhồi bông này sao?" Tống Tiểu Giai lấy từ trên tủ xuống một con thú nhồi bông lông xù đưa cho cô.

Phía sau có một bãi cỏ sũng nước, anh ngã thẳng xuống đất. Ngồi trong bụi cỏ, vẫn chưa hết kinh ngạc về chuyện vừa xảy ra.

"Phó Nhiễm!" Tô Hòa sốt ruột, nắm lấy tay cô: "Phó Nhiễm, vậy cậu đùa với tôi thêm lần nữa đi.

Phó Nhiễm trừng mắt nhìn anh: "Đùa cậu đấy."

"Không buông." Tô Hòa cười ngây ngô.

"Vậy còn tôi?" Phó Thiếu Đình mặt không đổi sắc hỏi.

Người yêu?

"Thật không?" Mắt Tống Tiểu Giai sáng lên, lại thêm cho Tô Tiểu Lạc một nắm lạc bọc đường.

"..." Phó Nhiễm nhìn anh cười, cũng không nhịn được cười theo. Cô quay mặt đi, khóe miệng cong lên.

Phó Thiếu Đình nhìn cô thật sâu, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo ý cười chế giễu: "Tô Tiểu Lạc, cô không phải thần thông quảng đại, rất nhiều chuyện không phải cô muốn làm là có thể làm được đâu."

"Không quen." Phó Thiếu Đình hoàn toàn không nhớ những người không quan trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sao lại không? Tiệm bánh ngọt này là nổi tiếng nhất Vệ Thành, cũng là tiệm gần nhà chúng ta nhất." Phó Thiếu Đình thản nhiên nói.

"Phải phải!" Tống Tiểu Giai ngại ngùng nói, "Tôi cũng muốn tìm một anh phi công làm người yêu."

"Sai, là giả vờ làm người yêu." Tô Tiểu Lạc nhấn mạnh.

"Cô không định giải thích với tôi một chút sao?" Phó Thiếu Đình xách túi đồ ngọt, không khỏi hỏi.

Đã gói hết rồi, còn hỏi?

Trần Tử Dương cùng Tô Hòa lén lút làm ăn buôn bán, trong tay cũng có chút tiền. Chỉ là sức khỏe bà nội Trần ngày càng yếu, nên anh ấy định mở một cửa tiệm, không chạy rong nữa.

"Anh..." Tô Tiểu Lạc có chút chột dạ, lại cảm thấy anh hơi làm quá vấn đề, cô dè dặt nói, "Chắc là sẽ không có ảnh hưởng gì đâu nhỉ?"

"Được rồi, nếu anh không tìm được đối tượng, tôi sẽ giúp anh tìm! Tìm đến khi nào anh hài lòng thì thôi, được không?" Tô Tiểu Lạc tự biết mình đuối lý. Chuyện tìm đối tượng, chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay với cô sao?

Phó Thiếu Đình không phủ nhận cũng không khẳng định.

Sao anh lại ngã vậy, còn ngồi đó cười ngây ngô không chịu đứng dậy?

*****

"Vì một con thú bông?" Phó Thiếu Đình nhướng mày, sắc mặt có chút không vui, "Nói cách khác, nếu hôm nay người khác cùng cô vào cửa hàng này? Cô cũng sẽ muốn làm người yêu với họ sao?"

"Bạn của anh Sáu em, chắc anh cũng gặp rồi, anh không nhớ anh ấy sao?" Tô Tiểu Lạc hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Hẹn hò? Anh Sáu của em?" Trần Tử Dương có chút không tin. "Không phải cậu ấy nói trước ba mươi tuổi không kết hôn sao?"

Phó Thiếu Đình không muốn để ý đến cô nữa, sải bước chân dài đi về phía trước.

"Đừng, đừng." Tô Hòa đuổi theo, dè dặt hỏi: "Cậu nói thật chứ, không phải đang đùa tôi đấy chứ?"

"Chọn xong chưa?" Phó Thiếu Đình đi tới hỏi.

"Bà nội Trần rất tốt, chỉ tiếc là bà bị bệnh về mắt." Tô Tiểu Lạc mở lời, kể lại chuyện họ quen biết. Nói một hồi lâu, Tô Tiểu Lạc phát hiện Phó Thiếu Đình dường như không hề lắng nghe, không khỏi hỏi: "Anh có nghe tôi nói không đấy?"

Tô Tiểu Lạc nhanh chóng bị bỏ lại phía sau, cô hừ một tiếng: "Chân dài thì ghê gớm lắm à?"

"Không đùa nữa." Mặt Phó Nhiễm đỏ bừng muốn hất tay anh ra, nhưng anh nắm chặt quá, cô không thể nào thoát ra được. "Cậu buông tay ra."

Nhân viên bán hàng Tống Tiểu Giai có ấn tượng đặc biệt với hai người họ, cô ấy ghé sát vào Tô Tiểu Lạc nói: "Hai người quả nhiên yêu nhau rồi, lúc đó tôi đã nói hai người rất đẹp đôi."

"Hai người rất thân thiết?" Phó Thiếu Đình hỏi.

Tô Tiểu Lạc không phục nói: "Tôi chính là làm được."

"Tôi không quan tâm." Tô Tiểu Lạc cũng chưa từng nghĩ đến chuyện danh tiếng hay không, dù sao cô cũng không lấy chồng.

Phó Nhiễm đứng đó, lo lắng nhìn anh.

Phó Thiếu Đình nhướng mày, liếc nhìn bàn tay nhỏ bé đang khoác lấy mình, cũng không biết cô nhóc này đang giở trò gì.

Trần Tử Dương nhìn thấy Tô Tiểu Lạc đi về phía Phó Thiếu Đình, ánh mắt hơi tối lại.

"Anh Tử Dương, lời đàn ông nói anh cũng tin sao? Em còn có việc, lần sau nói chuyện tiếp nhé." Tô Tiểu Lạc cười cười, cô thấy Phó Thiếu Đình đang đứng bên đường đợi mình, vội vàng chào tạm biệt Trần Tử Dương.

"Hả?" Tô Tiểu Lạc gãi đầu nói, "Cặp đôi thứ chín mươi chín vào cửa hàng sẽ được tặng con thú bông này."

Phó Nhiễm có chút tổn thương, trong lòng nảy sinh nhiều suy đoán, mới nói: "Tô Hòa, cậu cứ coi như vừa rồi chưa có chuyện gì xảy ra. Nếu cậu không muốn gặp tôi, vậy tôi đi đây."

Mấy hôm trước trời mưa, trong vũng bùn còn đọng nước, Phó Nhiễm vươn tay muốn kéo anh dậy, vội vàng nói: "Cậu mau đứng lên đi, quần ướt hết rồi kìa."

Chắc chắn vẫn còn đang mơ, mỗi khi trong mơ không kiềm chế được bản thân, anh đều dùng cách này để khiến mình tỉnh táo hơn.

"Đi hẹn hò rồi." Tô Tiểu Lạc thuận miệng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người được tiễn ra cửa, Tô Tiểu Lạc rút tay về, yêu thích không buông món đồ chơi kia.

Tô Hòa giật nảy mình, theo bản năng lùi về sau.

"Được đấy, đến ngày khai trương em sẽ bày cho anh một trận pháp chiêu tài." Tô Tiểu Lạc nói.

Tô Tiểu Lạc lè lưỡi với anh: "Vậy anh có hứng thú với cái gì? Máy bay?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặt Tô Hòa hơi nóng, xua tay với Phó Nhiễm: "Cậu đừng qua đây, đừng..."

"Anh Sáu của em đâu?" Trần Tử Dương không khỏi hỏi.

"Quà gì vậy?" Tô Tiểu Lạc tò mò hỏi.

"Đều mua được." Phó Thiếu Đình đáp.

"Lúc đó người để lại con thú bông này nói, muốn tặng cho cặp đôi thứ chín mươi chín, vừa hay là cô." Tống Tiểu Giai cười nói.

"Xong rồi." Tô Tiểu Lạc đột nhiên khoác tay anh, chỉ vào mấy thứ đã được gói ghém, hỏi với giọng nũng nịu: "Những thứ này đều mua được ạ?"

Tô Tiểu Lạc kéo Phó Thiếu Đình đi mua đồ ngọt, cô lựa chọn hết cái này đến cái khác.

Tô Tiểu Lạc liếc nhìn cô ấy định giải thích, Tống Tiểu Giai lại nói tiếp: "Hai người là cặp đôi thứ chín mươi chín của cửa hàng chúng tôi, tôi có quà tặng đặc biệt dành cho hai người."

"Anh Tử Dương, anh định đi đâu vậy?" Tô Tiểu Lạc hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chuyện của người khác tôi không có hứng thú." Phó Thiếu Đình thờ ơ trả lời.

Chương 165: Yêu nhau rồi à?

"Để hôm nào anh ấy giới thiệu cho cô." Tô Tiểu Lạc hào phóng nhận lời.

Phó Thiếu Đình liếc nhìn Tô Tiểu Lạc, Tô Tiểu Lạc đang cười híp mắt gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy, lại còn đẹp trai nữa, phải không?"

"Anh ta là ai?" Phó Thiếu Đình hỏi.

"Vệ Thành này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ." Phó Thiếu Đình xoa xoa mi tâm, "Cô có biết danh tiếng quan trọng với một cô gái như thế nào không?"

Cũng chẳng quan tâm tay dính đầy bùn đất, anh dùng sức véo mạnh vào người mình, lẩm bẩm như người mất trí: "Mau tỉnh lại, mau tỉnh lại."

Cô đang định đuổi theo thì bị Trần Tử Dương gọi lại. Trần Tử Dương chạy tới, cười nói: "Nhìn từ xa anh đã thấy giống em, quả nhiên là em thật."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 165: Yêu nhau rồi à?