Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 469: Đến cướp hôn à?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 469: Đến cướp hôn à?


"Cảm ơn cậu, Tiểu Thiên." Tâm trạng Trương Đằng sa sút, không muốn nói chuyện.

"Lần này là do tôi suy nghĩ không thấu đáo, hôm khác sẽ mời mọi người ăn cơm tạ lỗi." Đường Tiểu Thiên cũng không ngờ, một người đẹp như Trần Nhã Lệ lại làm ra chuyện mất mặt như vậy.

"Nào, mọi người lại đây chụp ảnh chung." Nghiêm Chỉ gọi mọi người đứng vào vị trí, nhờ một đồng chí của mình chụp giúp một tấm ảnh kỷ niệm.

Bên trong phòng ngủ, Trương Đằng rót cho Trần Nhã Lệ một cốc nước, khuyên nhủ: "Cô làm vậy có đáng không? Cô xinh đẹp như vậy, người thích cô nhiều như thế, hà cớ gì phải tự làm khổ mình?"

Chương 469: Đến cướp hôn à?

"Bởi vì, tôi sẽ không chạy đến đám cưới của người khác làm loạn!" Tô Tiểu Lạc có chút khó chịu nhìn cô ta. "Cũng bởi vì tôi sẽ không để cô làm loạn trong đám cưới của tôi."

Tô Tiểu Lạc cũng không phải là người nhỏ mọn, hỏi: "Người đàn ông vừa đi theo ra ngoài kia là gì của anh vậy? Em thấy anh ta có số tù tội, tốt nhất anh nên để mắt đến anh ta một chút."

Đường Tiểu Thiên vội vàng nhờ hai bạn học nữ dìu người ra ngoài.

"Trương Đằng!" Đường Tiểu Thiên lớn tiếng gọi tên anh ta.

Tô Tiểu Lạc khoác tay Phó Thiếu Đình, ngoan ngoãn đứng đó tựa đầu vào vai anh, vừa xinh xắn vừa đáng yêu.

Đúng lúc này, Trần Nhã Lệ đột nhiên vò rối tóc mình, quần áo cũng bị xé toạc.

Ăn cỗ xong, Tô Tiểu Lạc có chút mệt mỏi, đứng nhiều nên chân đau, còn hơi buồn ngủ.

Nhờ sự can thiệp của Đường Tiểu Thiên, Trần Nhã Lệ đứng dậy, chỉnh lại quần áo. Cô ta hừ lạnh một tiếng, khinh miệt liếc nhìn Trương Đằng, mắng: "Đồ vô dụng, còn dám thích tôi."

Phó Thiếu Đình và Tô Tiểu Lạc đi đến, chào hỏi những người quen biết và không quen biết, tiện thể nhận được vô số lời chúc phúc.

Phó Thiếu Đình cau mày, nắm lấy tay cô, nhận lỗi: "Là anh sắp xếp không chu đáo."

Trần Nhã Lệ mặc một chiếc áo khoác dáng dài, vốn định đến đây để lấn át Tô Tiểu Lạc. Cô ta ghen tị nhìn Tô Tiểu Lạc, hôm nay cô trang điểm đặc biệt xinh đẹp, còn xinh hơn cả cô ta.

"Trên mặt em còn trang điểm, ngâm nước nóng một chút sẽ dễ chịu hơn, em ngoan nào." Phó Thiếu Đình dỗ dành cô, "Em tự cởi, hay là anh giúp em cởi?"

"Đưa cô ta đi." Tô Tiểu Lạc không thích cô ta, sao còn tơ tưởng đến chồng của người khác chứ?

Trên bàn tiệc toàn là bạn bè và họ hàng thân thích của hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Nhã Lệ nhìn thấy bộ dạng này của anh ta càng thêm tức giận. Cô ta đảo mắt, đột nhiên nắm lấy tay anh ta đặt lên ngực mình: "Anh thích tôi?"

Đường Tiểu Thiên lập tức đóng cửa lại, ánh mắt trầm xuống: "Trần Nhã Lệ, mọi người là bạn học một trường, cô hãm hại Trương Đằng như vậy có ý nghĩa gì?"

"Đi thôi! Đi ăn cỗ." Đường Tiểu Thiên khoác vai anh ta nhưng bị Trương Đằng từ chối, anh ta không ăn nổi nên về nhà.

Thật là mất mặt.

Tô Tiểu Lạc ngẩng đầu nhìn Phó Thiếu Đình, bĩu môi: "Anh đúng là có sức hút thật đấy! Lại còn làm loạn đến tận đây."

Phó Thiếu Đình nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt tràn đầy yêu thương, chiều chuộng.

Đường Tiểu Thiên vỗ vai anh ta an ủi: "Nếu không phải tôi đi theo, lần này cậu chắc chắn không thoát được rồi."

"Mọi người về hết rồi sao?" Tô Tiểu Lạc được anh đỡ ngồi dậy.

Đường Tiểu Thiên đuổi theo hỏi: "Trương Đằng đâu?"

Vẻ mặt Trương Đằng đau khổ, anh ta hỏi: "Trần Nhã Lệ sao lại trở thành như vậy?"

"Quan trọng là còn trẻ, nghe nói hai người họ cách nhau sáu tuổi."

"Anh đau lòng, ha ha." Trần Nhã Lệ không khỏi bật cười, cầm lấy cốc nước hất thẳng vào mặt anh ta, "Tôi cần anh đau lòng sao?"

Đường Tiểu Thiên lắc đầu thở dài, đôi khi tình cảm thật khó hiểu, cũng không ép buộc.

Phó Thiếu Đình bế ngang cô lên, đặt lên giường ở tầng trên: "Em ngủ ở đây một lát, anh đi xử lý nốt những việc còn lại." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tám giờ rưỡi tối." Phó Thiếu Đình trả lời.

Đến bàn của Trần Nhã Lệ, mới nói được vài câu khách sáo, Trần Nhã Lệ dường như đã say, cô ta lớn tiếng hét lên: "Tại sao, tại sao anh lại chọn cô ta, mà không chọn tôi? Tôi có điểm nào kém cô ta?" (đọc tại Qidian-VP.com)

*****

Phó Thiếu Đình đặt một thùng gỗ lớn trong phòng ngủ, đổ đầy nước rồi thêm nước nóng, thả vào đó một ít cánh hoa hồng.

"Không phải, Nhã Lệ, không thể như vậy." Trương Đằng vội vàng nói.

Đường Tiểu Thiên đi vào, nhìn thấy cảnh tượng như thế. Trương Đằng xua tay lắp bắp nói: "Tôi không, tôi không có."

Trương Đằng là bạn học cấp ba của họ, từ khi đó đã thích Trần Nhã Lệ.

"Không phải anh thích tôi sao?" Trần Nhã Lệ nhìn thấy bộ dạng hèn nhát của anh ta, mắng: "Đồ hèn nhát, loại người như anh cũng xứng thích tôi?"

Tô Tiểu Lạc mơ màng tỉnh dậy, hỏi: "Bây giờ là mấy giờ rồi?"

Anh đến bên giường, nhẹ nhàng gọi: "Tiểu Cửu, dậy tắm rửa đi."

"Thật sao? May mà đồng chí Phó Thiếu Đình cũng đủ trẻ trung, nếu không thì dễ bị nói là trâu già gặm cỏ non lắm!"

"Đúng là trai tài gái sắc!"

Mọi người cười ồ lên, vô cùng chói tai. Trần Nhã Lệ vừa tự rót cho mình một ly rượu, nghe họ nói chuyện như vậy càng thêm bực bội. Cô ta đặt mạnh ly rượu xuống bàn, vẻ mặt đầy hung hăng.

"Anh ta, anh ta muốn cưỡng h**p tôi!" Trần Nhã Lệ ra vẻ sợ hãi.

Phó Nhiễm đi tới kéo người lại: "Chị say rồi, tôi đưa chị đi nghỉ ngơi."

Trương Đằng run rẩy, tim dường như ngừng đập trong khoảnh khắc đó.

Trần Nhã Lệ cũng lớn tiếng kêu: "Cứu mạng, cứu mạng!"

"Cô, cô muốn làm gì?" Trương Đằng lắp bắp hỏi.

"Tôi không muốn, Phó Nhiễm, tại sao anh trai của cô lại không chọn tôi?" Trần Nhã Lệ lớn tiếng hỏi.

"Đúng vậy! Xứng đôi quá đi!"

"Anh đừng lo cho tôi!" Trần Nhã Lệ đẩy Đường Tiểu Thiên ra, mặt cô ta đỏ bừng, rõ ràng là đã say khướt.

Tô Tiểu Lạc gật đầu. Phó Thiếu Đình hôn lên trán cô, đắp chăn cho cô rồi đi xuống lầu.

Mọi người đều biết Trần Nhã Lệ thích Phó Thiếu Đình, nên không ai nói gì nữa, chỉ cảm thấy có chút mất hứng.

"Vậy có thể không tắm không, em buồn ngủ quá." Tô Tiểu Lạc chu môi làm nũng.

Nhắc đến chuyện hôm nay, không khỏi đều coi đó là một trò cười. Hoa khôi của lớp ngày xưa, nữ diễn viên điện ảnh hiện tại, lại chạy đến đám cưới của người khác làm loạn.

Tô Tiểu Lạc dán một lá bùa lên người cô ta. Trần Nhã Lệ lập tức không thể cử động, đứng ngây ra như phỗng.

"Ừ, vốn dĩ còn định làm ầm ĩ đêm tân hôn, nhưng lại sợ em không nghỉ ngơi được, nên đều về hết rồi." Phó Thiếu Đình véo má cô nói.

"Sao có thể chứ?" Trương Đằng kích động ngồi xuống giường, đưa nước cho cô ta, "Thấy cô như vậy, tôi đau lòng."

Đường Tiểu Thiên vừa nghe thấy vậy, lập tức xin lỗi thêm mấy câu rồi chạy theo ra ngoài.

Mọi chuyện đã xong xuôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đường Tiểu Thiên vội nói: "Chuyện này là do tôi sắp xếp, tôi nghĩ rằng cô ấy nhìn thấy hai người kết hôn sẽ từ bỏ ý định. Không ngờ cô ấy lại như vậy, quá là sai lầm."

"Trần Nhã Lệ, cô làm gì vậy?" Đường Tiểu Thiên vội vàng chạy tới ngăn càn.

Trần Nhã Lệ được đưa đến nhà của một bạn học nữ, khi Đường Tiểu Thiên đến, hai người phụ nữ đang trò chuyện bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trương Đằng lau mặt nhưng không hề tức giận, anh ta nói: "Phải, tôi không xứng, cô đừng giận."

Trần Nhã Lệ đã tỉnh rượu được phần nào, cô ta nhìn Trương Đằng hỏi: "Anh ở lại là để xem tôi làm trò cười à?"

"Chúng ta đã nói rồi mà! Người có thể khiến một người đàn ông như Phó Thiếu Đình mê mẩn, chắc chắn phải đủ xinh đẹp."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 469: Đến cướp hôn à?