Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 249: Chương 249

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 249: Chương 249


Dứt lời, anh nhanh chóng khom lưng, rút ra một con d.a.o găm từ trong giày lính dù, lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, con d.a.o sắc bén đã lặng lẽ trượt vào trong tay anh. Đối mặt với bầy sói nhào tới, Yến Thiếu Ngu không hề sợ hãi, cầm d.a.o găm trong tay rồi hung hăng nhào lên.

Nhưng cô còn chưa vui mừng được bao lâu, chợt nghe được một tiếng thét chói tai, từ xa đến gần.

Yến Thiếu Ngu nhìn đầu lưỡi của cô, đôi mắt tối sầm lại, đặt rượu vào trong túi áo, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước.

Gương mặt đẹp đẽ của anh bị vẩy m.á.u sói, với sự k*ch th*ch của mùi m.á.u tanh, lại làm cho vẻ cương quyết kia thêm vài phần tàn bạo khát máu.

Ý thức lãnh địa của sói rất mạnh, chỉ cần có sinh vật bước vào lãnh địa của chúng, đều sẽ phát động công kích.

Yến Thiếu Ngu nhướng mày, quay lại hai bước, đưa tay sờ trán Cố Nguyệt Hoài, quả nhiên có chút nóng.

Đáy mắt Yến Thiếu Ngu hiện lên sát khí khủng khiếp, sợi tóc đen nhánh bị nước mưa thấm ướt, nước mưa tí tách rơi xuống.

“Cay quá.” Cố Nguyệt Hoài trả rượu lại cho Yến Thiếu Ngu, vươn đầu lưỡi, dùng bàn tay quạt quạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Sói?” Hô hấp của Cố Nguyệt Hoài trở nên trì trệ.

Cô vặn mở nắp bình, ngửi mùi rượu xông vào mũi, lông mày hơi nhíu: “Săn thú nên mang theo rượu?”

Cố Nguyệt Hoài bĩu môi, cũng không già mồm, im lặng ngửa đầu uống một ngụm rượu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai tay Cố Nguyệt Hoài tụ lại bên môi, thổi hơi nóng vào lòng bàn tay.

Ánh mắt của Yến Thiếu Ngu trở nên hung dữ: “Tôi chặn chúng lại, cô chạy đi, chạy càng xa càng tốt, không cần để ý đến tôi!”

Vốn dĩ Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu có thể chậm rãi rời khỏi lãnh địa bầy sói, sẽ không bị công kích, nhưng tiếng kêu của Điền Tĩnh trong nháy mắt đã khơi dậy bản tính hung ác của bầy sói, thoáng chốc giống như ánh sáng màu xám bay về phía hai người!

Tuy là nói như vậy, nhưng người cũng đã tìm được, cũng không thể nói mặc kệ là mặc kệ. Yến Thiếu Ngu mím môi, từ trong vạt áo lấy ra một bình rượu trắng nhỏ, trong núi có hành khí nặng nề, anh vốn muốn rời đội đi săn, nên mang theo chút rượu bên người.

Cố Nguyệt Hoài hít nhẹ một hơi, gương mặt tái nhợt bỗng hồng hào.

Đáy mắt hẹp dài của Yến Thiếu Ngu lộ vẻ u ám, nặng nề nói: “Là sói.”

“Hữu dụng!” Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài hơi lóe sáng, tâm trạng căng thẳng giảm bớt vài phần.

Tuy rằng từ nhỏ Cố Nguyệt Hoài đã lớn lên ở nông thôn rừng núi, nhưng số lần gặp sói lác đác không được mấy lần.

Anh khom lưng trượt xuống, tay phải vẽ ra một độ cong tàn nhẫn, trong nháy mắt con sói đầu đàn đã xông tới, vang lên tiếng gào thét lạnh lẽo, xẹt qua cổ con sói đầu đàn, m.á.u tươi b.ắ.n ra, sói đầu đàn phát ra một tiếng gào thét thê lương.

Sói là động vật sống theo đàn.

“Làm sao vậy?” Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, cũng căng thẳng, nắm chặt lưỡi hái trong tay.

Cố Nguyệt Hoài ngẩn người, nghe tiếng nói lạnh lùng không kiên nhẫn của Yến Thiếu Ngu, khóe miệng hơi co rút. Nói thật, nếu không là bởi vì ràng buộc kiếp trước, với đức hạnh này của anh, cho dù cô có thích cũng thấy nản mà lui.

Đối mặt với bầy sói, hiển nhiên việc chạy là không mấy thông minh, càng sợ hãi chạy trốn, càng bị bầy sói coi như cừu non đợi làm thịt.

Trên trán Cố Nguyệt Hoài chảy ra mồ hôi, giọng nói lại bình tĩnh: “Chắc là chúng ta đã tiến vào lãnh địa của chúng.”

Anh vừa dứt lời, trong rừng bỗng nhiên đã xuất hiện mấy đôi mắt hiện lên ánh sáng xanh, cùng với đó là từng tiếng cảnh giác “ô ô” chờ phát động tiến công. Tiếng này cực chói tai, làm cho người ta không khỏi sợ hãi.

Cố Nguyệt Hoài cắn chặt răng, tay cầm lưỡi hái đã nổi lên gân xanh, muốn nói không sợ là điều không thể nào.

Sói sợ tiếng động lớn, nghe thấy động tĩnh sẽ nóng nảy.

Cố Nguyệt Hoài nghi ngờ nhìn bóng lưng anh, lại nghe anh nói: “Nghe tiếng động, chắc khoảng sáu con.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắt Yến Thiếu Ngu có chút kinh ngạc, lúc này còn có thể bình tĩnh hỏi ra vấn đề này, khiến anh phải nhìn bằng một cặp mắt khác.

Đúng lúc này, cả người Yến Thiếu Ngu căng thẳng, anh nhanh chóng đi lên chắn ở trước người Cố Nguyệt Hoài, mày nhíu chặt lại với nhau, đôi mắt hoa đào đen như gỗ mun sắc bén tựa lưỡi đao, gắt gao nhìn chằm chằm vào khu rừng mơ hồ.

Hai người tiếp tục đi về phía trước, một trước một sau, ai cũng không nói gì nữa.

Không biết là rừng quá rậm hay mưa đã nhỏ đi, đi tới đi lui, hạt mưa to như hạt đậu lại bớt đi rất nhiều. Gió lạnh thổi đến từng trận, làm cho Cố Nguyệt Hoài không khỏi run rẩy. Trái lại Yến Thiếu Ngu đi ở phía trước, ngược lại không nhận thấy một chút dấu hiệu nào của cơn lạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng ngay từ đầu, Cố Nguyệt Hoài đã cho anh một cảm giác khác hẳn. Không biết đã trải qua cái gì, hoàn toàn không giống một nông dân bình thường. Cô có kỹ thuật vẽ cao siêu, cũng có da mặt dày không giống với nữ đồng chí bình thường.

Bầy sói nhận thấy sức uy h.i.ế.p của Yến Thiếu Ngu càng lớn, cộng thêm con sói đầu đàn bị trọng thương, ghi hận Yến Thiếu Ngu mà cùng bao vây anh lại, răng sói lạnh lẽo vang tiếng ô ô ở trong miệng, phát ra tiếng gầm uy h**p. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mùa đông, thức ăn trên núi khan hiếm, thỉnh thoảng sẽ có mấy con sói chạy xuống núi ăn vụng gà dê do đại đội nuôi nhốt. Cô từng thấy sói bị xã viên đánh c·h·ế·t, hình thể không tính là lớn, lông xám còn có chút trắng, nhìn không khác c·h·ó săn mà trong thôn nuôi là mấy.

Cố Nguyệt Hoài xuyên qua màn mưa, nhìn con ngươi u ám kiêu ngạo của anh, gật gật đầu.

Từ nhỏ anh đã lớn lên ở trong bộ đội, cũng từng gặp bầy sói mấy lần, ngược lại không tính là quá căng thẳng.

Cô là người đã c.h.ế.t một lần, đương nhiên càng quý trọng cơ hội được sống. Hơn nữa kiếp này vận mệnh của người nhà còn chưa hoàn toàn thay đổi, Điền Tĩnh cũng vẫn sống rất tốt, làm sao cô có thể dễ dàng c.h.ế.t đi?

Nhưng sói có bản tính tham lam xảo trá, ăn thịt là chấp niệm duy nhất trong xương cốt của chúng nó.

Anh nhìn cô, nhíu chặt lông mày, lặng lẽ phun ra một câu: “Thật phiền phức.”

Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng ngừng thở, thấp giọng nói: “Có mấy con?”

Yến Thiếu Ngu hơi híp mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bầy sói đối diện không dời đi nửa phần. Anh hơi khom lưng, tựa như một con báo săn hung mãnh, vào thế chờ tấn công: “Từ từ lui về phía sau, tạo ra khoảng cách an toàn, chúng sẽ không phát động tấn công.”

Thời này rượu cũng không có quá thơm, dù sao mọi người ngay cả lương thực cũng không có mà ăn, ai lại nỡ dùng nhiều lương thực để chưng cất rượu? Vào miệng cay nồng, rượu xẹt qua cổ họng mang theo tác dụng chậm.

Cảnh tượng này tạo đả kích cực lớn, khiến cho Cố Nguyệt Hoài trong nháy mắt thất thần.

Sốt? Cô uống nước giếng trong không gian, làm sao có thể sốt? Chỉ hơi lạnh mà thôi.

“Uống.” Yến Thiếu Ngu nhét bình rượu vào trong tay Cố Nguyệt Hoài, giọng nói có chút mất kiên nhẫn.

Trời cuối thu, quần áo trên người đều ướt, lạnh đến thấu xương.

Ngay sau đó, cô nắm chặt lưỡi hái trong tay.

Cô cũng không quên, lão nhị nhà họ Cố là Cố Duệ Hoài đã vì giúp Điền Tĩnh lên núi bắt thỏ, mà gặp sói. Tuy nhiên vẫn còn may mắn nên chỉ bị cắn đứt chân, nhặt về một cái mạng.

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, cùng Yến Thiếu Ngu chậm rãi lui về phía sau, bọn họ càng lui càng xa, bầy sói đứng tại chỗ, đôi mắt chỉ thỉnh thoảng lóe ra ánh sáng, cũng không có ý tập kích bọn họ.

Chương 249: Chương 249

Không biết có phải nghe được tiếng thở ra của Cố Nguyệt Hoài hay không, Yến Thiếu Ngu dừng bước, quay đầu nhìn cô. Lại phát hiện cánh môi vốn ửng đỏ của cô đã mơ hồ trắng bệch, sắc mặt cũng không tốt lắm, dường như sắp bệnh đến nơi.

Mí mắt của Cố Nguyệt Hoài giật giật, giờ phút này cực kỳ hối hận, hối hận không sớm giải quyết Điền Tĩnh, lúc này mới dẫn đến cục diện vốn đang tốt đẹp bị một tiếng thét chói tai của cô ta phá vỡ.

Yến Thiếu Ngu nhìn cô một cái, không giải thích, chỉ nói: “Cô sốt rồi, uống chút đi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 249: Chương 249