Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 359: Chương 359

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 359: Chương 359


Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy Lâm Cẩm Thư chậm rãi đi tới, vẻ mặt cô lạnh nhạt giống như đang nhìn một người xa lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vạn Thanh Lam và Hoàng Bân Bân nghe vậy thì liếc nhau, hai người đều khiếp sợ, mẹ?

Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, Lâm Cẩm Thư cũng bày tỏ ý đồ đến đây với Cố Nguyệt Hoài: "Bé, hôm nay là sinh nhật mẹ, cho nên mẹ muốn mời con đến nhà ăn bữa cơm, con... Con nguyện ý không?"

Vạn Thanh Lam trừng mắt nhìn: "Có thể có chuyện gì được? Chắc chắn là chuyện tốt!"

Sắc mặt Lâm Cẩm Thư cứng đờ, bà ta dơ tay vén tóc ra sau tai, giọng khẩn cầu: "Ở đây người tới người đi, càng dễ thu hút sự chú ý của mọi người, hôm nay là sinh nhật mẹ, coi như là mẹ cầu xin con, cùng ăn một bữa cơm được không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Nguyệt Hoài nhíu mi: "Không phải bà cố ý lừa tôi đến đó chứ?"

Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng nhìn Lâm Cẩm Thư, cô bình tĩnh nói: "Được."

"Cháu chào dì, cháu là Vạn Thanh Lam, là đồng nghiệp của Nguyệt Hoài, cũng là bạn tốt của cô ấy."

Bước chân của Cố Nguyệt Hoài dừng lại, trong lòng run sợ, cô quay đầu nhìn Lâm Cẩm Thư: "Bà nói cái gì?"

Khi cô ngoái đầu lại nhìn, bằng mắt thường có thể thấy mắt Lâm Cẩm Thư sáng lên: "Bé, con đổi ý?"

Chương 359: Chương 359

Bà ta nắm chặt tay, nói: "Bé, hôm nay mẹ tự ý đến đây, không làm phiền con chứ?" Nói xong, bà ta lại cảm thấy không thích hợp, sợ Cố Nguyệt Hoài sẽ không cho bà ta mặt mũi, nên nhìn về phía Vạn Thanh Lam và Hoàng Bân Bân, nhẹ giọng nói: "Hai người này là đồng nghiệp của con sao? Chào hai cháu, dì là mẹ của Nguyệt Hoài."

Khi Cố Nguyệt Hoài nói những lời này, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng hờ hững, trong lòng người xem lạnh lẽo.

"Đã nói đến nước này rồi, hy vọng sau này bà Lâm đừng đến tìm tôi nữa."

Nói xong, cô ấy cho Cố Nguyệt Hoài một ánh mắt, rồi kéo Hoàng Bân Bân ra một chỗ xa chờ.

Cố Nguyệt Hoài nói một tiếng với Vạn Thanh Lam, nếu buổi chiều không thể trở về, thì xin nghỉ phép giúp cô, cô rời đi cùng Lâm Cẩm Thư. Ban đầu bọn họ định đến tiệm cơm quốc doanh, nhưng khoảng thời gian này vấn đề thiếu lương thực nghiêm trọng, tiệm cơm quốc doanh cũng không tiếp tục kinh doanh, cuối cùng vẫn trở lại nhà họ Tần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chóp mũi Lâm Cẩm Thư chua xót, bà ta vội rời mắt đi, sợ bị cô nhìn thấy.

Vẻ mặt Vạn Thanh Lam kích động nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài và Lâm Cẩm Thư ở xa xa, giọng vừa cảm khái lại vừa khó hiểu: "Thật là không ngờ được, vậy mà Nguyệt Hoài lại là con của gia đình giàu có, thế nhưng rõ ràng tôi từng đến nhà cô ấy rồi mà..."

Ví trị nhà họ Tần không tồi, là một biệt thự nhỏ bên cạnh tòa nhà công xã.

Lâm Cẩm Thư nghe vậy, vẻ mặt cứng đờ, nụ cười bên môi cũng trở nên miễn cưỡng.

"Tôi họ Cố, không có quan hệ gì với nhà họ Tần, đến nhà họ Tần ăn sinh nhật bà, không thích hợp."

Chuyện liên quan đến Yến Thiếu Ngu, cô không thể không để bụng.

Nhà họ Yến sụp đổ là bởi vì nhiều thế lực cấu kết với nhau, bây giờ cha mẹ Yến còn bị giam giữ bên trong nhà lao, Yến Thiếu Ngu còn trẻ kiêu ngạo khó thuần, nhưng thể chất hoàn toàn khác người bình thường, mặc cho ai nhìn cũng đều nói là một hạt giống tốt của bộ đội.

Thế nhưng dù đã sống một đời, nhưng cô chỉ biết rất ít về những chuyện phong ba ở thủ đô, chỉ biết từ chỗ Tống Kim An, nhà họ Tống sắm vai "chồn" giả mù sa mưa trong chuyện đó, còn những thứ khác thì cô không rõ.

Nhưng cho đến khi cô c·h·ế·t, Yến Thiếu Ngu vẫn không thể cứu được cha mẹ Yến ra, bởi vì cũng biết thế lực ở thủ đô có bao nhiêu phức tạp, rắc rối thế nào.

Vạn Thanh Lam sửng sốt, cô ấy vội vàng gật đầu: "Tiện tiện, đương nhiên là tiện rồi."

Hô hấp của Vạn Thanh Lam như ngừng lại, tư thế của cô ấy vô cùng cung kính, cô ấy không chỉ đơn thuần cho rằng mình là đồng nghiệp và bạn tốt của Cố Nguyệt Hoài, mà còn muốn làm chị dâu cả của cô, vậy nên không tránh khỏi muốn để lại ấn tượng tốt với Lâm Cẩm Thư.

Trong lòng Cố Nguyệt Hoài trùng xuống, xem ra Ngưu Tấn đã lan truyền tin tức về thủ đô.

"Còn nữa, lúc Cố Gia kết hôn, bà nói gì với cha tôi? Bà Lâm, cần tôi lặp lại một lần nữa với bà không? Quan hệ của chúng ta không tốt đến mức đó, suy cho cùng cũng chỉ là người xa lạ có quan hệ huyết thống mà thôi."

"Mẹ không có ý gì khác, chỉ đơn thuần muốn mời con qua ăn một bữa cơm thôi."

Ban đầu cô không có cảm xúc tiêu cực với Lâm Cẩm Thư, nhưng bà ta lại nói linh tinh trước mặt Cố Chí Phượng, khiến cô rất chán ghét, lúc nhỏ thì vứt bỏ cô không quan tâm, bây giờ bày ra vẻ mẹ con tình thâm thì có ý nghĩa gì?

Cố Nguyệt Hoài xoay người rời đi, lại cảm thấy những lời lần trước cô nói không đủ, cô muốn tỏ rõ thái độ của mình một lần nữa.

Hoàng Bân Bân biết Vạn Thanh Lam thích Cố Đình Hoài, anh im lặng một lát, rồi nói: "Có lẽ là có ẩn tình trong phương diện này mà chúng ta không biết, thế nhưng không biết mẹ Nguyệt Hoài tìm cô ấy có chuyện gì." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hoàng Bân Bân khựng lại, anh ấy liếc nhìn Vạn Thanh Lam, chợt rũ mắt khách sáo chào hỏi Lâm Cẩm Thư.

Đời trước Cố Nguyệt Hoài từng ở đây, đương nhiên cô quen thuộc, cô thản nhiên liếc nhìn cái sân nhỏ lịch sự tao nhã: "Có cái gì thì đứng ở dưới tầng nói, tôi đã nói rồi, đến nhà họ Tần mừng sinh nhật bà là không thích hợp."

Bọn họ đánh giá cẩn thận Lâm Cẩm Thư vài lần, nhìn thế nào đối phương cũng giống kẻ có tiền, vợ nhà giàu, vậy nên đồng nghiệp kiêm bạn của họ Cố Nguyệt Hoài, thật ra là một người giàu có?

Tin tức này đối với hai người mà nói không khác gì một quả bom, bọn họ vội vàng chào hỏi Lâm Cẩm Thư.

Cố Nguyệt Hoài cười khẽ: "Bà Lâm, làm gì phải bày ra vẻ mặt đó? Nếu tôi thật sự có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của bà, năm đó bà cũng không bỏ đi khi vừa mới sinh tôi ra, nơi này không có ai, chúng ta cũng nói thẳng luôn đi."

"Cho dù xảy ra chuyện gì, tôi cũng không rời khỏi nhà tôi, tôi mãi mãi mang họ Cố."

Tần Vạn Giang là người đứng đầu công xã Hoàng Oanh, đương nhiên sẽ không ở nhà ngang.

Tâm tư của Lâm Cẩm Thư đều đặt trên người Cố Nguyệt Hoài, mắt thấy vẻ mặt cô càng ngày càng lạnh lùng, bà ta không khỏi nhấp miệng: "Chào các cháu, không biết dì có thể nói riêng vài câu với Cố Nguyệt Hoài không? Có tiện không?"

Nguyệt

Lâm Cẩm Thư hé miệng, bà ta nhìn trái phải xung quanh, hạ giọng nói: "Bé, nơi này không phải chỗ nói chuyện, chuyện rất phức tạp, liên quan đến rất nhiều người, chúng ta tìm một chỗ khác nói được không?"

"Tôi không quan tâm bà là bởi vì Nhiếp Bội Lan giật dây, hay là thật lòng muốn bù đắp cho tôi, tôi cũng không muốn dính dáng gì đến bà. Nếu bà đã lôi kéo được một Cố Duệ Hoài, vậy hãy đặt hết tâm tư lên người anh ta đi."

Cha cô từng nói, Yến Thiếu Ngu đương nhiên sẽ trở thành một lưỡi d.a.o sắc bén của nước, thái độ phục vụ người dân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Cẩm Thư nhìn ra sự lạnh nhạt của Cố Nguyệt Hoài, bà ta càng căng thẳng hơn.

Lâm Cẩm Thư dịu dàng nói xong, bà ta sợ nói vậy sẽ chọc giận Cố Nguyệt Hoài.

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài thản nhiên, ánh mắt trong veo: "Phải không? Vậy cảm ơn lời mời của bà, tôi không có thời gian."

Lâm Cẩm Thư nghe vậy thì cuống quít lắc đầu: "Không, không phải, có lẽ con không biết, chú Tần con có một vài mối quan hệ ở thủ đô, nghe được một chuyện, là về người yêu của con, Yến Thiếu Ngu, đúng không?"

Mặc dù bà ta thật sự nhìn trúng khuôn mặt của cô, thì cũng phải hỏi cô xem cô có nguyện ý cho bà ta lợi dụng không.

Khi Cố Nguyệt Hoài rời đi, bà ta nhẹ giọng nói: "Bé, mẹ nghe nói chuyện người yêu của con, mẹ muốn giúp con."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 359: Chương 359