Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 382: Chương 382

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 382: Chương 382


Nói xong, Vạn Thanh Lam đã ném cho Lý Tinh Tinh một ánh mắt tán thưởng.

Bầu không khí trên bàn rơi vào cục diện bế tắc, chỉ có nhóm Vạn Thanh Lam vừa xem kịch vừa ăn sủi cảo, đũa đụng vào bát đĩa phát ra tiếng vang lanh lảnh. Động tĩnh không lớn, nhưng trên bàn ăn đang yên tĩnh lại có vẻ hết sức chói tai.

Có lẽ từ lúc Cố Gia kết hôn thì bà ta đã hạ quyết tâm đến nhà cô hút máu, dù sao tiền sính lễ để Cố Gia kết hôn cũng do bác cả Cố Thiên Phượng tới mượn, chuyện này có lẽ hai anh em họ đều đã trao đổi.

Trong mắt bà ta, chẳng qua gia đình Cố Chí Phượng chỉ là nhà địa chủ được xã hội mới buông tha, vốn dĩ chẳng là cái thá gì, nhưng bởi vì trong tay nắm giữ bảo bối do bà cụ để lại, nên cuộc sống mới dễ dàng một chút, dựa vào cái gì mà lại ngang ngược với bà ta chứ?

Lần trước bọn họ chi một khoảng tiền lớn để trả nợ, cũng xem như đã thành khoe của, bị nhớ thương cũng là chuyện rất bình thường.

Ba người lớn vừa rời đi, nhóm Vạn Thanh Lam đã lập tức thấy nhẹ nhõm.

Cố Ngân Phượng bị lời này của cô làm cho da mặt lúc xanh lúc đỏ, cánh tay khẽ run rẩy, bỗng chốc không biết nên nói cái gì.

Lý Tinh Tinh thì ngược lại, không biết có phải thường xuyên trải qua chuyện này hay không, cô ta hết sức bình tĩnh ăn xong cái sủi cảo cuối cùng trong bát, rồi quay đầu nhìn về phía Cố Ngân Phượng: “Bây giờ nói những thứ này cũng đã muộn, chỉ dựa vào một cái chậu nước tiểu thì không thể dìm c.h.ế.t được con, hay là để con nhảy sông?”

Bà ta là người thành phố đàng hoàng, chồng cũng là người thành phố, tương lai con gái của bà ta sẽ là vợ cán bộ!

Cô vừa mới cẩn thận suy nghĩ lại, bình thường Cố Ngân Phượng cũng không thường qua lại với nhà bọn họ, đột nhiên mang theo người nhà tới đây. Thứ nhất có thể chỉ vì ăn chực một bữa cơm. Còn thứ hai có lẽ là vì vay tiền, hoặc là mượn lương thực.

Cố Ngân Phượng nhìn biểu cảm mất hứng của Cố Chí Phượng, một luồng khí nóng bỗng dâng trào, hung hăng nói: “Chị thấy con gái em đã bị em chiều hư rồi! Có mẹ sinh không có mẹ nuôi, chẳng biết câu tôn trọng trưởng bối viết như thế nào!”

Cố Ngân Phượng quay đầu sang bên cạnh, thở hổn hển, vẫn tức giận không muốn nói chuyện.

Sắc mặt Lý Hiểu Hoa đỏ bừng, lại không nói được lời phản bác gì. Ngày thường địa vị của ông ta ở nhà đã thấp, mặc dù bà ta không nể mặt ông ta ở trước nhiều người như vậy, ông ta cũng không dám nói gì, chỉ có thể uất ức cứng đờ tại chỗ.

Cố Nguyệt Hoài mỉm cười, lắc đầu nói: “Có lẽ là vậy.”

Ông ấy sẽ không thuận theo lời của con gái mà khiến Cố Ngân Phượng khó xử, nhưng cũng sẽ không bởi vì Cố Ngân Phượng bị mất mặt mà trách cứ Cố Nguyệt Hoài.

Đừng nói đến ánh mắt sùng bái của Vạn Thanh Lam và Uông Tử Yên, chỉ nói đến Cố Ngân Phượng, động tác duy trì gắp thức ăn đã cứng đờ, trên mặt tràn ngập vẻ khiếp sợ. Bà không dám tin mà nhìn Cố Nguyệt Hoài, giọng nói run rẩy nói: “Cháu, cháu nói cái gì?”

Giọng nói của ông ấy dường như đã lấy lại mặt mũi cho Cố Ngân Phượng, bà ta đột nhiên ném đũa, sắc mặt khó chịu nói: “Thằng tư! Em xem em dạy con gái kiểu gì thế? Có ai nói chuyện với cô của mình như thế không?”

Chương 382: Chương 382

Giọng điệu của cô ta rất bình tĩnh, không giống như lời hờn dỗi vì muốn phản bác lại Cố Ngân Phượng, mà ngược lại giống như lời thật lòng hơn.

Vạn Thanh Lam trợn mắt, tặc lưỡi nói: “Làm gì đấy, tôi đâu có nói sai. Gặp phải họ hàng như vậy đúng là xui xẻo lớn. Còn chị gái kia, không bị hiếu đạo trói buộc, nói toàn những lời tôi thích nghe!”

Vạn Thanh Lam cũng không thèm để ý, nhỏ giọng nói: “Nguyệt Hoài, cậu nói xem bọn họ ra ngoài làm gì vậy? Đừng nói là chuẩn bị thuyết phục cha cậu, để cậu làm nhân bánh cho họ mang đi nhé?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Nguyệt Hoài vừa nói lời này ra, vẻ mặt còn ngạc nhiên hơn Cố Ngân Phượng, trong mắt mơ hồ xen lẫn vài phần phức tạp.

Cố Chí Phượng thở dài, cũng biết còn để mấy người Cố Ngân Phượng tiếp tục ở chỗ này chỉ ảnh hưởng đến chuyện ăn uống của nhóm Cố Nguyệt Hoài, bèn nói: “Đi, chúng ta ra ngoài hít thở không khí. Lão Lý, anh đỡ chị hai đi.”

Nghe ông ta nhắc nhở, Lý Tinh Tinh yên lặng gật đầu.

Cuối cùng, là Cố Chí Phượng lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc: “Được rồi, đều ăn cơm, ăn cơm đi.”

Nói đến phần sau, âm lượng của cô ấy lại tăng lên một chút, xen lẫn tức giận.

Lý Hiểu Hoa vừa nghe, đáy mắt đã sáng lên, vội vàng gật đầu không ngừng nói: “Được, đi ra ngoài hóng gió thôi. Tinh Tinh, con ở lại nói chuyện với bé và mọi người đi, lát nữa cha mẹ sẽ trở lại, biết không?”

Cố Ngân Phượng càng nghĩ càng bốc hỏa, lúc này cũng không muốn tranh luận với bọn họ nữa, muốn quay đầu bước đi, nhưng vừa có ý nghĩ này thì Lý Hiểu Hoa ở bên cạnh lại giật giật góc áo của bà ta, ý bảo hôm nay bà ta tới đây là có nhiệm vụ, không phải tới không.

Đến bây giờ, ông ấy thật sự không muốn gọi một câu “Chị hai” nữa.

Nếu là trước đây, có lẽ Cố Ngân Phượng sẽ bởi vì sĩ diện mà không đến, nhưng hiện giờ các nơi đều thiếu lương thực, mỗi ngày xã cung ứng và trạm lương thực đều phải xếp hàng dài để mua lương thực, đã đến mức cung không đủ cầu, đương nhiên bà ta cũng muốn tìm lối thoát khác.

Lý Tinh Tinh nhìn cô ấy một cái, không nói gì.

Trong lòng vô cùng từng giận mà không có chỗ trút ra, một lúc lâu, bà ta cắn răng hất tay Lý Hiểu Hoa ra.

Cố Ngân Phượng cười khẩy nói: “Trừng cái gì mà trừng? Chẳng lẽ cô nói sai? Nó vốn có mẹ sinh mà không có mẹ nuôi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyệt

Cố Đình Hoài quát to, ánh mắt sắc bén: “Cô hai!”

Cố Ngân Phượng tức đến ngã ngửa, suýt nữa ngã ngồi dưới đất, vẫn là Cố Chí Phượng đỡ lấy bà ta. Nghĩ hôm nay là giao thừa, không muốn ồn ào quá khó coi, vẻ mặt dịu lại nói: “Lớn tuổi rồi mà vẫn hấp tấp như trước đây.”

Miệng bà ta nói tứ lung tung, b.ắ.n phá như s.ú.n.g máy, mà người trúng đ·ạ·n lại thành Lý Hiểu Hoa và Lý Tinh Tinh.

“Nguyệt Hoài, nhà cô còn có loại họ hàng xui xẻo thế này sao?” Cô ấy là người không kìm chế được nhất, vừa thấy người rồi đi, đã tiến đến thì thầm vào lỗ tai của Cố Nguyệt Hoài. Giọng nói không lớn không nhỏ, người trên bàn đều có thể nghe được.

Lời nói này hoàn toàn là lời công kích cá nhân, đừng nói là Cố Chí Phượng, ngay cả đám người Vạn Thanh Lam ở bên cạnh cũng đầy căm phẫn mà trừng mắt nhìn Cố Ngân Phượng. Một người làm cô như bà ta, lại nói cháu gái của mình như vậy, đây là việc mà một trưởng bối nên làm sao?

“Kéo cái gì mà kéo? Đồ nhát gan! Không thấy vợ của ông bị người ta mắng à? Bùn nhão không dính nổi lên tường, còn con nữa đấy! Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn, sớm biết con vô dụng như vậy, lúc sinh ra nên dìm c.h.ế.t ở trong chậu nước tiểu!”

“Cô hai nghe không hiểu sao? Vậy cháu lặp lại một lần nữa nhé, bảo cháu băm nhân bánh cũng được thôi, nhưng tiền nguyên liệu phải đưa ra. Chẳng lẽ trong hoàn cảnh đang thiếu lương thực như hiện tại, mà người thành phố như cô hai lại không biết xấu hổ mà ăn đồ ăn của người nhà quê chúng cháu sao?”

Ở trong mắt Cố Ngân Phượng, nhà cô có tiền, chỉ dựa vào điểm này cũng đủ để bà ta “Hạ mình”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Nguyệt Hoài ngạc nhiên nhìn cô ta, người chị họ này lại rất thú vị, có sự thông suốt khác biệt với tất cả mọi người.

“Em!” Cố Ngân Phượng nổi giận, hung hăng trừng mắt nhìn Cố Chí Phượng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bà ta lấy lại tinh thần, lúc này đứng tại chỗ giống như một cây cột gỗ, lâm vào tình thế khó xử. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy chị muốn thế nào? Chúng ta không thể bỏ qua chuyện này được sao? Cứ muốn phải ồn ào, để cho người ta chê cười!” Sắc mặt Cố Chí Phượng trầm xuống, cũng không khách sáo. Dù sao lúc này trong nhà cũng có khách, thật sự không thích hợp cãi vã.

Cố Chí Phượng đã nổi lên gân xanh, đập bàn đứng dậy: “Đủ rồi! Chị xem lời chị nói có đúng không? Bé là cháu gái của chị,chứ không phải người xa lạ gì. Em thấy con bé nói có lý, trong tình cảnh này, chẳng lẽ chị còn muốn chiếm hời của nhà em?”

Cố Nguyệt Hoài nói một cách tùy ý, nhưng mà cô còn chưa dứt lời, trên bàn cơm cũng đã lặng ngắt như tờ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 382: Chương 382