Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác
Thanh Đinh Chi Âm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 213
Nghe vậy, bà cụ bĩu môi im lặng.
Tàu đến thành phố sau hơn ba giờ.
“Chúng ta đi thôi, em đi dạo đủ rồi.”
Hai người tùy tiện tìm một quán ngồi ăn bánh quẩy và uống sữa đậu nành, sau đó bọn họ tìm đến tận hiệu thuốc quốc doanh lớn nhất trong thành phố.
Ở đây hầu như bán mấy loại hoa mà trên núi Đào Tiên đều có, không có gì muốn mua cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy người chung quanh đều nhìn mình, Phó Thập Đông sợ Diệp Ngưng Dao khó xử nên lớn tiếng giải thích: “Vợ tôi bị say xe.”
Đây là lần đầu tiên hai người đến thành phố, so với làng Đại Oa tràn ngập đất vàng, đường phố ở đây rộng rãi và ngăn nắp sạch sẽ, người ra vào ăn mặc chỉnh tề, trên người hầu như không có vết vá quần áo nào.
Ở thời đại nam nữ đại phòng này, hành động của hai người không thể nghi ngờ là rất táo bạo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có lá thư giới thiệu trong tay, trước tiên cả hai sẽ tìm một nhà trọ để ở, sau khi ổn định chỗ ở, Phó Thập Đông nói ra suy nghĩ của mình và để cô lựa chọn.
Thấy vợ mình khổ sở, Phó Thập Đông nắm lấy bả vai cô, để cô tựa vào người mình: “Ngủ một lát đi, đến nơi anh gọi em dậy.”
Phó Thập Đông để Diệp Ngưng Dao đi ở phía trước, anh dùng cơ thể của mình để bảo vệ cô và bước đi chậm rãi với dòng người.
Hơi thở truyền đến từ cách đó không xa, cô nhìn chằm chằm phía trước, cau mày gật đầu: “Vậy chúng ta đi xem một chút.”
Ông lão áy náy nhặt tờ báo lên che nửa mặt, phải mất vài giây mới nói: “Tuổi như vậy sao có thể so sánh với những người trẻ tuổi khác? Ngày thường không cản bà ăn uống là được rồi.”
Sau khi mua thuốc từ hiệu thuốc, cô bước ra ngoài, sau đó cô mới nghĩ xem phải làm gì tiếp theo.
Diệp Ngưng Dao không biết anh có một lịch trình dày đặc như vậy.
Đồng thời anh cũng hơi bực mình vì sự bất cẩn của bản thân, vợ mình thích hoa như vậy sao anh không nghĩ đến việc dẫn cô đi đến chợ hoa? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ừ.” Lúc này cô cũng không ngại ngùng, ngửi thấy mùi thơm trên người anh, Diệp Ngưng Dao kéo eo cô vào trong lòng anh, hít một hơi thật sâu.
“Bên trong còn có nhiều, không xem nữa sao?” Phó Thập Đông chỉ vào hướng không mấy sáng sủa phía trước.
Dò hỏi khắp đường, bọn họ mới tìm ra chợ hoa lớn nhất thành phố.
Mỗi ngày đều đi lên đi xuống núi Tiên Đào, cô càng không muốn đến công viên.
Kết quả là, Diệp Ngưng Dao đã không chọn bất kỳ lựa chọn nào trong số này, cô không có hứng thú với việc mua sắm hay xem phim.
Chương 213
Theo hơi thở, Diệp Ngưng Dao dừng bước chân lại trước một gian hàng.
Hôm nay ngoài việc mua thuốc, Phó Thập Đông còn suy nghĩ cẩn thận về việc hẹn hò với vợ, lâu rồi mới đi ra ngoài một chuyến nên phải đi hết mọi nơi, chẳng hạn như rạp chiếu phim, công viên và cửa hàng bách hóa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khoảnh khắc Diệp Ngưng Dao xuống tàu, cô nhịn không được mà hít một hơi thật sâu không khí trong lành, cảm thấy như bản thân đã sống lại.
“Nơi này có chợ hoa không? Chúng ta đi xem một chút đi!”
Vị trí nằm trong một con hẻm khiêm tốn.
Vì là chuyến tàu đường dài nên không có nhiều người xuống ở bến này.
Diệp Ngưng Dao kéo Phó Thập Đông đến một vài quầy hàng, không nhịn được mà thất vọng.
Thành phố Thiên Hà là thủ phủ của tỉnh, Phó Thập Đông không biết ở đâu có chợ hoa, anh hơi sửng sốt, ngay sau đó gật đầu: “Được, được, chúng ta đi tìm xem.”
Nghe nói bọn họ là vợ chồng, ánh mắt mọi người bớt sắc bén đi, bà cụ ngồi đối diện vẫn không quên trêu ông cụ: “Trông thanh niên này thế mà biết thương vợ đấy nhỉ, tôi với ông đã ở bên nhau bốn mươi năm mà còn không có loại đãi ngộ này.”
Diệp Ngưng Dao vốn định nói “đừng xem”, nhưng vào lúc này, một luồng hơi thở yếu ớt phảng phất trước mặt cô, cầu xin cô giúp đỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.