Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 319

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319


Trước đó cô không cảm thấy có gì không ổn, nhưng khi so sánh, cô chợt thấy dường như bọn họ đã bước vào cuộc sống của một cặp vợ chồng già thì phải?

Nghĩ đến đây, cô quay đầu nhìn về phía Phó Thập Đông, người đàn ông đang ngồi bên cạnh đọc sách, thỉnh thoảng hơi nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vợ mình có vẻ giận, sao cô lại giận? Anh không thể nghĩ ra.

Phó Thập Đông khẽ chớp mi, chợt hiểu ra, anh nhìn cặp đôi “ngược đãi” đối diện, đột nhiên hỏi Lâm Tử An: “Khi nào thì anh quay lại trường học?”

Hai người mới kết hôn được bao nhiêu năm? Người đàn ông này bắt đầu phớt lờ cô, cô mới không cần để ý đến anh!

Chương 319

Cuối những năm 1970 là thời điểm đồ đạc khan hiếm, du lịch lúc đó chưa phổ biến nên không có nhiều du khách đến núi ở tỉnh Hà Bắc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh như này rất khác với Phó Thập Đông, một người đàn ông lái xe bò mặc áo sơ mi trắng và phủ đầy bụi.

Cuối cùng, Phó Thập Đông lấy bản đồ và đưa ra quyết định cuối cùng, có một dốc núi ở tỉnh Hà Bắc, nghe nói ở đó có hẻm núi và vách đá, phong cảnh rất đẹp, đó là một nơi tốt để tránh nóng trong mùa hè.

Bình bình đạm đạm, không hề gợn sóng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Em đã nói rồi, em không muốn ăn.” Diệp Ngưng Dao tùy ý cầm quyển sách vừa mới đặt xuống lên, giả vờ lật xem, không nói chuyện nữa.

[Chú thích:

Nhớ lại lúc đó dáng vẻ người đàn ông này đối với cô hung dữ như thế nào, Diệp Ngưng Dao mỉm cười, cảm nhận được nụ cười của cô, vẻ mặt Phó Thập Đông khó hiểu nhìn lên từ cuốn sách: “Làm sao vậy?”

Phải làm gì bây giờ? Chỉ còn cách dỗ dành mà thôi.

Cô vào ngày thường rất bận rộn, nhưng Phó Thập Đông thậm chí còn bận rộn hơn cả cô, gần nửa tháng bọn họ đã không ngồi xuống để nói chuyện với nhau.

“Không có việc gì, anh đọc sách tiếp đi.” Diệp Ngưng Dao chìm đắm trong hồi ức ngày xưa, không thèm nói chuyện với anh.

Kỳ nghỉ hè này, Lâm Tử An từ Đại học phương Nam trở về Bắc Kinh, anh ấy và Mạc Tiểu Thanh tiểu biệt thắng tân hôn, hai người ngày nào cũng dính lấy nhau giống như một cặp song sinh.

Giờ đã quyết định được nơi muốn đến, đến ngày đi, cả hai còn đút anh một ngụm em một ngụm, coi như không có ai.

“Không đói bụng.” Con người ta chính là như vậy, có đôi khi càng dỗ lại càng kích động, lúc này Diệp Ngưng Dao nhìn đôi trẻ đang yêu nhau tình tứ ở đối diện, trong lòng càng cảm thấy khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mỗi lần đến nhà họ Phó, Diệp Ngưng Dao đều bị vẻ ngoài ngọt ngào của bọn họ làm cho ê răng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu biệt thắng tân hôn: chỉ việc xa cách nhau lâu ngày, đến khi gặp lại sẽ mang lại cảm xúc “mạnh” hơn cả cảm xúc trong đêm tân hôn.]

Đã trưa rồi, cô có đói hay không còn cần phải hỏi hay sao?

Trong đám người chỉ có Diệp Ngưng Viễn và Chu Tiểu Bình là c·h·ó độc thân, đối mặt với cảnh ngược đãi như thế này, bọn họ chỉ có thể chua xót nhìn ra ngoài cửa sổ, giả vờ như bản thân không thấy gì.

Trước kia anh không cần hỏi cô đã chủ động bóc đồ ăn, bây giờ còn phải hỏi nữa sao?

Lâm Tử An đang hăng hái mở đào đóng hộp cho Mạc Tiểu Thanh, anh ấy nghĩ rằng người đàn ông không muốn để anh ấy đi, anh ấy có chút cảm động,:”Thứ hai là tôi phải đi rồi, nếu biết như vậy tôi đã không thi vào trường học xa như vậy, khí hậu miền Nam rất khó làm quen với đồ ăn, không được gặp mọi người nên rất nhớ.”

Nhìn bề ngoài thì đây là một câu rất bình thường, nhưng trong lời nói Phó Thập Đông vẫn nghe ra có gì đó không đúng, anh đặt cuốn sách trong tay xuống, nghiêng người, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ: “Sách chỉ là để g·i·ế·t thời gian mà thôi, em có đói không? Để anh bóc trứng cho em.”

Đoàn tàu “Loảng xoảng xình xịch xình xịch” chậm rãi di chuyển về phía trước, Diệp Ngưng Dao ngồi ngay đối diện với bọn họ, trong lòng có chút ghen tị.

“Vậy em muốn ăn cái gì?” Phó Thập Đông không biết những khúc mắc quanh co lòng vòng này, thấy cô lạnh lùng cự tuyệt, trong lòng anh khẽ lộp bộp một chút.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 319