Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 370: Chương 370

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 370: Chương 370


Những người không lấy được tấm vé cũng không tức giận, bọn họ tự giác bỏ tiền ra mua bánh bao hấp.

Nhưng những chủ quán đó không nấu ngon bằng mẹ Tô, cũng luyến tiếc cho người ta nếm thử miễn phí, cũng không muốn giảm giá quá nhiều, đương nhiên hiệu quả đã giảm đi đáng kể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những người xếp hàng phía sau nghe nói đã hết bánh bao chiên thì trong lòng tiếc nuối không thôi.

Quả thật ăn rất ngon, không thua kém gì so với bánh bao chiên.

Lần đầu tiên mở quán, vậy mà có thể kiếm lời được ba mươi đồng, điều này lập tức khiến Lục Tư Hoa tràn đầy tự tin.

Cô ấy chưa từng ăn qua cái bánh bao hấp nào ngon như vậy, bà chủ đúng là thần tiên, làm thế nào bà ấy có thể làm ra được món này thế?

Chương 370: Chương 370

Lục Tư Hoa còn ngồi đó đếm tiền, cứ một xu một xu mà đếm.

Quán của bọn bà vừa mới bày có bao lâu, thế mà toàn bộ món ăn đều đã bị người ta lấy hết, vận khí này đúng thật nghịch thiên.

Nhất là hai người dành được hai tấm vé ăn thử kia, sau khi ăn một cái bánh bao chiên, vẻ mặt không thể lừa được người.

Một ngày lời ba mươi đồng, một tháng lên tới chín trăm. Còn cách nào khác tốt hơn để kiếm nhiều tiền hơn thế này?

“Kiếm được nhiều tiền vậy ư?" (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ông xã, nhanh thôi chúng ta có thể đủ để được coi là vạn nguyên hộ rồi đấy.” Trong mắt Lục Tư Hoa đều lấp lánh cả lên.

Thảo nào sẽ xuất hiện nhiều vạn nguyên hộ như vậy, nếu cứ tiếp tục kiếm tiền như vậy, không cần tới hai năm, bọn họ cũng có thể đủ để được xem là vạn nguyên hộ.

Có thể đem cái bánh bao hấp bình thường như vậy, biến thành một món mỹ vị như vậy, đừng nói năm cái, có mười cái cô ấy cũng có thể nuốt trôi.

Lục Tư Hoa không biết, gia đình bà ấy cũng không có mấy ai biết được tình cảnh nhà bà ấy.

Tiền rất nhiều, tất cả đều chất thành đống đặt trên bàn trà, có một xu, cũng có một hào, thậm chí có cả một đồng.

Vé ăn thử chỉ có ba tấm, cô gái nhỏ đã chiếm mất một cái, chỉ còn lại hai tấm.

Lục Tư Hoa nói: “Nhiều đây có gì, lúc bọn em bán đã giảm giá cho khách rồi đấy" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Lục Tư Hoa không biết, phần vận khí này là nhờ Vãn Vãn mang đến.

Nhìn hành động của thiếu nữ nọ thì còn vấn đề gì không rõ nữa sao? Những người đang đứng vây quanh ở đó không cần hỏi cô ấy cũng biết, món bánh bao hấp này chắc chắn cực kỳ ngon, nếu không thiếu nữ người ta vì lý do gì đột nhiên muốn mua mười cái chứ?

“Bà chủ, còn bánh bao chiên không?” Có người hỏi.

Cả một buổi sáng khóe miệng mẹ Tô đều mang theo nụ cười thật tươi.

Con số này, đừng nói Tô Cần, ngay cả Lục Tư Hoa cũng không thể tưởng tượng nỗi.

“Sao thế, bị lỗ ư?” Tô Cần thấy sắc mặt vợ mình ngẩn ra, cho rằng bà ấy thấy kiếm được không nhiều lắm bèn vội an ủi: “Không sao đâu, lỗ thì không cần đi bán nữa, cứ ở trong nhà. Tiền lương chồng em cao, cũng đủ lo ăn lo uống cho cả nhà mình"

Đây là chuyện tốt gì thế này? Có nằm mơ bà ấy cũng đều nghĩ tới, bà ấy muốn trở thành vạn nguyên hộ.

Thậm chí còn có một ông chủ khác cũng động tâm, quyết định dùng phương pháp này của Vãn Vãn.

Nhưng đã quên mất những chủ quán ăn trong phạm vi gần bà ấy cũng dùng phương pháp tương tự nhưng hiệu quả lại cực kỳ nhỏ.

Là vạn nguyên hộ đấy, có nằm mơ bà ấy cũng muốn nghĩ đến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Cần nói: “Đó là điều tốt, ai mà không muốn trở thành vạn nguyên hộ chứ. Anh nghe nói huyện Nghi An chúng ta cũng không có mấy vạn nguyên hộ, ngoài những ông chủ lớn đó thì rất ít"

Vãn Vãn nói: “Bánh bao chiên hết rồi, nhưng còn bánh bao hấp đây. Bánh bao hấp nhà tôi hương vị cũng là hàng đầu đấy, mọi người cũng có thể ăn thử, ăn thử một cái đi. Ba người đầu sẽ được ăn thử miễn phí, hai mươi cái đầu tiên đều sẽ được giảm giá còn tám mươi tám phần trăm. Sao nào, chị gái lấy một cái nhé?"

Rất nhanh, mấy cái bánh bao chiên trong tay Văn Vãn đều đã được bán sạch toàn bộ.

“Bà chủ, cho tôi mười cái bánh bao hấp” Thiếu nữ nói.

“Bao nhiêu?"

Đây thật là một điều tốt, không ngờ rằng mở quán bán thôi mà cũng kiếm được số tiền như vậy. Nếu bà ấy sớm biết có thể kiếm tiền như vậy, bà ấy đã mở quán bán sớm hơn rồi.

Phải biết rằng, số tiền lương mà bà ấy và ông nhà đã làm việc vất vả và chăm chỉ lắm mới tích cóp được cũng không đến vạn nguyên nào, cũng chỉ có mấy ngàn đồng mà thôi, một khi bán nhà đi, tất cả sẽ chẳng còn gì.

Chuyến mở quán lần này quả thực rất thuận lợi, thuận lợi đến mức khiến bà ấy không thể tưởng tượng nổi.

Món bánh bao chiên nhất định ăn rất ngon.

Thậm chí mấy chủ quán khác cũng đã học được mánh khóe này, nhưng trước mặt bọn họ chẳng còn được bao người.

Cũng không biết, sau khi bọn cô đi không bao lâu, một đám lưu manh chặn ngang đường cái, chúng vừa ngậm t.h.u.ố.c lá vừa hét to: “Thu phí bảo hộ! Giao tiền giao tiền!"

Lục Tư Hoa nói: “Không có lỗ, mà lãi rất nhiều. Anh biết hôm nay bọn em bán được bao nhiêu không?"

Vãn Vãn cũng không đẩy mạnh tuyên truyền chuyện này ra ngoài, cô chỉ muốn mọi người nên quên tất cả. Cô là Tô Vãn Vãn, là con gái nhỏ của nhà họ Tô, cũng chỉ là con gái nhỏ của nhà họ Tô mà thôi.

“Tôi nữa, tôi lấy hai mươi cái!"

Nhưng thiếu nữ vẫn còn phân vân, mùi của bánh bao hấp không thơm bằng bánh bao chiên, cô ấy cũng không biết bánh bao hấp ăn ngon không.

Đây hoàn toàn là do vận may của Vãn Vãn tự thân mang đến.

Quá nhiều rồi?

Cũng đưa ra quyết định trong lòng, dù cho cái bánh bao hấp này có ngon hay không thì sau khi ăn thử, cô ấy nhất định sẽ mua một cái.

Số tiền đó đều là số tiền kiếm được của buổi bán bánh bao chiên và bánh bao hấp hôm nay.

Nhưng ông ấy cực kỳ tự tin.

“Bán được bốn mươi đồng, trừ tiền vốn bỏ ra, chúng ta lời được tận ba mươi đồng"

Những chủ quán kế bên xem đến trợn mắt há mồm, mối làm ăn này phát triển tốt quá nhỉ?

Cuối cùng, cô ấy đã hạ quyết tâm ăn thử một cái.

“Chúng tôi cũng muốn nếm thử, xem coi đúng là ăn có ngon không. Nếu ăn ngon, chúng tôi cũng sẽ mua mấy cái. Những người khác cũng nói.

Không phải Tô Cần chưa từng thấy tiền, nhưng nhiều tiền lẻ như vậy đặt hết lên trên bàn, ông ấy vẫn bị xem đến ngây người.

Lợi nhuận này, cũng quá tốt đấy chứ?

Nhưng muốn dùng chiêu này, trước hết phải làm được món nào đó thật ngon, rồi dùng hương thơm thu hút người khác, sau đó nói cho ăn miễn phí, cuối cùng là giảm giá, như vậy mới có hiệu quá.

Chẳng lâu sau, rất nhiều người đã dừng chân ở đây, vây quanh quầy hàng của Vãn Vãn bọn họ.

“Tôi lấy năm cái!"

Đây cũng...

Lục Tư Hoa bọn họ đã được dọn hàng sớm, bà ấy đẩy chiếc xe đẩy nhỏ cùng Tô Vãn Vãn đi về.

Đợi đến khi Tô Cần từ công ty trở về đã thấy Lục Tư Hoa vui tươi hớn hở ngồi đếm tiền trong phòng khách.

Nói thế nhưng khi hương vị của bánh bao hấp tràn ngập trong miệng, cô ấy biết, quyết định này của mình hoàn toàn đúng.

Không cần phải nói, chuyện này đã không là vấn đề.

Tô Cần ngồi xuống bên cạnh Lục Tư Hoa, ông ấy nhìn đống tiền đó mà hai mắt dựng thẳng.

Bà ấy chỉ nghĩ đây là vì ý tưởng của Vãn Vãn hay.

Còn có vì chuyện giảm giá và ăn thử miễn phí hôm nay nữa.

Ngày càng có nhiều người đến chỗ bọn họ, bọn họ thấy số người tụ tập trước quán này đông đúc như vậy còn tưởng rằng đã làm chuyện gì đó, hoặc đã xảy ra chuyện gì rồi, mọi người đều vây quanh và xếp thành hàng trước quán bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cũng lấy cho tôi mười cái!"

Ăn thật ngon!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 370: Chương 370