Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 282
Dù không tỏ ra căng thẳng, trong lòng Lâm Uyển đã có kế hoạch. Với sự giúp đỡ của chú Chu Tự Cường – phó bí thư công xã, việc tìm ra kẻ tố cáo chẳng có gì khó. Kẻ đó chắc chắn sẽ phải đối mặt với hậu quả mình gây ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 282 (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Uyển cười nhạt, bình thản đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đồ bất công! Mang tầm bóp về mà không chia cho tôi!" cô bé hét lên.
"Em nghĩ là bà ta đúng không?"
Lúc này, Lục Chính Kỳ vừa đến công xã để xử lý giấy tờ liên quan đến lương thực, dầu mỡ, buổi chiều còn phải đi lên huyện. Bà Lục kéo anh ta đến nhà con gái thứ hai mượn tiền, sau đó lại bảo anh ghé qua nhà chị cả để vay thêm.
Mặc dù Lục Thục Nhàn – con gái lớn của bà – là chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ, nhưng cũng chẳng có nhiều tiền. Bà ta chỉ đưa cho Lục Chính Kỳ gần mười tệ. Đợi khi Lục Chính Kỳ rời đi, bà Lục và con gái lại ngồi bàn bạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lúc sau, chị dâu cả và chị dâu hai cũng về. Nghe chuyện Lâm Uyển bị báo cáo, cả hai đều bức xúc.
Nghe tin Lâm Uyển bị người ta báo cáo, bà Lục không những không tỏ ra chột dạ, mà ngược lại còn phấn khởi ra mặt.
Trước đây, Lục Bão Nhi hay dẫn các em đi hái cỏ. Nhưng vì tính cách luôn muốn áp đảo người khác, cô bé bị các em đoàn kết chống lại, thậm chí còn phớt lờ luôn. Cô tức tối định mách anh cả Lục Minh Thiện, nhưng anh cả vốn như người trên mây, ngoài ăn và ngủ thì chẳng mấy khi hiện diện trong nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không có bằng chứng thì đừng vội kết luận. Đợi em lên công xã xem sao đã."
Cô bé biết ơn thím ba, nên đối xử tốt với Tiểu Minh Quang, không xem cậu là đứa trẻ bị nhặt về. Thấy vậy, Khiếm Nhi không ghen tỵ mà nghĩ đó là điều nên làm. Lục Minh Thụy còn nhỏ, chẳng hiểu chuyện, nhưng Lục Bão Nhi thì giận sôi lên.
Chị dâu hai thầm thì với Lâm Uyển:
Đến khi cơm nước đã xong xuôi, bà Lục mới từ nhà con gái thứ hai trở về. Trong tay bà cầm một chiếc bánh mì khô, cuộn thêm lá hẹ bên trong, cắn rôm rốp nghe rất rõ. Vẻ mặt đắc ý, chẳng cần nói cũng biết bà đang vui thế nào.
Bà Lục vốn hay nằm ườn trên giường đất, chẳng bao giờ nấu cơm hay làm việc. Nhưng hôm nay, bà không có ở nhà. Chuyện bị hại, người đầu tiên chị dâu hai nghĩ đến là bà Lục, còn ai khác?
"Bình thường bà ấy ngày ngày muốn hại em. Chuyện này chẳng lạ gì."
Chị dâu cả cũng đồng tình, nói thêm:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.