Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 314
Bà Lục vừa khóc vừa gào lên đầy uất ức:
"Ngay cả vợ con mình mà tôi cũng không được quyền dạy dỗ à?"
"Thím ba này, tôi nói thật, thím làm thế là không đúng! Trước đây thím nói lấy tiền để chữa chân cho chú ba, thế mà bây giờ lại lén lút đưa về nhà mẹ đẻ xây nhà? Thím có nghĩ đến gia đình này không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Câu nói lạnh lùng nhưng chắc nịch của Lục Chính Đình khiến anh cả Lục nghẹn họng, không nói được gì thêm. Bà Lục thì đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, nước mắt chảy ròng ròng, trông như muốn ngất đến nơi.
Hiện tại, cô là bác sĩ chân đấtcủa đại đội, lại được công xã công nhận, có chút tiếng tăm trong vùng. Ai dám động vào cô?
Lục Chính Đình bình thản nói:
Lục Chính Đình vẫn giữ vẻ điềm nhiên, lặp lại lời mình:
Chương 314
Câu nói của anh khiến anh cả Lục không giữ được bình tĩnh. Anh ta quát lớn:
"Thằng nhãi con, lăn đến đây cho cha!"
Anh cả lao tới định tóm con trai mình để đánh một trận ra trò. Nhưng chưa kịp chạm tới thằng bé, anh đã bị Lục Chính Đình ngăn lại.
Trong lúc tình hình căng thẳng, chị dâu hai kéo anh hai Lục lại gần, nhỏ giọng thì thầm. Trước đó, khi thấy bầu không khí trong nhà không ổn, anh hai đã định lén trốn đi làm việc ở đại đội. Nhưng vừa bước được vài bước đã bị vợ kéo về. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Chính Đình nhẹ nhàng xoa đầu cháu trai, tán thưởng: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tiền là do chú ba kiếm được, chú muốn cho ai thì cho người đó!"
"Ông Lục đâu? Thằng cả, thằng hai, các người nói xem, cô con dâu này có quá đáng hay không? Lấy hết tiền của nhà đem về cho nhà mẹ đẻ! Tâm Liên nhà chúng ta đi học còn chẳng có đồng nào, vậy mà nó lại dám làm như thế!"
Nếu Lục Chính Kỳ muốn giữ công việc mới của mình, tốt nhất là đừng làm bậy!
Lúc này, Lục Minh Lương và Lục Minh Quang đang nép sát bên người Lục Chính Đình. Minh Lương mạnh dạn lên tiếng:
"Chú ba kiếm được tiền, muốn tiêu thế nào thì tiêu. Chúng ta không ghen tị, người khác cũng không nên. Anh có nghe rõ không?"
Chị dâu hai nhìn anh, giọng nghiêm nghị:
"Nói rất đúng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh cả Lục mệt rã rời sau một ngày lao động cật lực. Mặc dù không còn sức lực để nổi nóng hay mắng chửi như trước, nhưng thấy mẹ tức giận như vậy, anh vẫn phải lên tiếng trách móc: (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô nhấn mạnh từng chữ, ánh mắt đầy ý cảnh cáo.
"Mười một năm trước, tôi đưa tiền cho mọi người. Nhưng từ khi lấy vợ, tôi đã giao tiền cho Lâm Uyển. Cô ấy muốn tiêu thế nào là quyền của cô ấy. Nếu anh không phục, cứ đi mà báo cáo thử xem, có ai quản được chuyện này không?"
Giọng nói của anh nhẹ nhàng nhưng mang theo sự kiên định. Anh cả Lục tức giận đến mức mặt đỏ bừng, nghiến răng quát:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.