Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 509

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 509


Mẹ Lâm gật đầu, thở phào nhẹ nhõm rồi quay vào nhà. Bà cảm nhận rõ ràng tình cảm con rể dành cho con gái, và con gái cũng biết cách dỗ dành chồng mình, không có gì đáng lo cả.

"Thả lỏng đi, đừng nghĩ ngợi lung tung!"

Cô quay đầu nói với mẹ Lâm: (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời cô nói như một liều thuốc an ủi, nhưng Lục Chính Đình vẫn không yên tâm. Anh hơi do dự, rồi bất ngờ nắm lấy tay cô, ánh mắt tràn đầy nỗi xót xa:

Cô vỗ vai anh một cái, giọng điệu vui vẻ:

Lục Chính Đình khẽ niết ngón tay, ngẩng đầu nhìn thẳng vào cô, giọng nói đầy lo lắng:

Lâm Uyển lập tức hiểu ra.

Nhìn vẻ mặt sầu muộn của anh, cô thậm chí còn tự biên tự diễn, nghĩ anh đang tủi thân.

Ánh mắt của anh chợt trở nên u ám, nặng nề, khiến Lâm Uyển không chịu nổi.

"Có phải áp lực của anh rất lớn không? Chúng ta nói chuyện một chút đi."

"Cái này có gì to tát đâu. Chỉ là mộng du thôi mà! Đây không phải bệnh gì nghiêm trọng, chẳng qua anh suy nghĩ nhiều, áp lực lớn quá nên mới vậy. Cứ thả lỏng là được. Em là bác sĩ, em không lừa anh đâu."

Chương 509

Cô mỉm cười, ánh mắt bình thản, nhẹ nhàng đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hơi ngẩng đầu nhìn anh, cô nghiêng đầu hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Chắc chắn anh đã biết chuyện tối qua mình chạy ra ngoài, liệu anh có nghi ngờ cô không? Cô có bị bại lộ không đây?

"Con rể hỏi chuyện tối qua nó…"

Còn Lâm Uyển, nghe anh nói vậy, lập tức hiểu ra.

Lâm Uyển lắc đầu không chút do dự:

"Mẹ, không sao đâu. Mẹ đừng lo lắng."

"Tối qua thế nào chứ? Chẳng có gì cả! Không phải là anh ngủ yên lành thôi sao?"

Đúng lúc này, mẹ Lâm đi ra, ánh mắt liếc qua Lâm Uyển ra hiệu, nửa như muốn giải thích:

"Tối qua, anh… có làm em bị thương không?"

"Em đừng giấu anh nữa. Anh biết hết rồi… Vất vả cho em quá."

Chắc anh chỉ biết chuyện mình đá gãy xẻng thôi, nhưng chắc chắn anh không biết mình đã thôi miên anh. Nếu vậy thì ổn rồi.

Gương mặt đẹp trai như vậy đáng lẽ phải để người ta ngắm mỗi ngày chứ, anh buồn cái gì mà buồn? (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng anh dâng lên cảm giác chua xót không thể diễn tả thành lời. Anh cảm nhận rõ ràng sự bao dung và lương thiện của cô. Nhưng chính điều đó lại khiến anh càng thêm lo lắng. Anh không thể tưởng tượng nếu một ngày nào đó, trong trạng thái vô thức, anh làm tổn thương cô, thì hậu quả sẽ ra sao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 509