Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 565
Nghe đến "ông kẹ," Đậu Hoa giật mình nuốt nước bọt. Cô bé lúng túng hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này, chị dâu cả Lục cõng Lục Bão Nhi về nhà. Vừa bước vào cửa, cô đã tuyên bố dõng dạc:
Chị dâu cả không ngăn cản, chỉ bảo con gái:
"Bà nội bảo cháu châm kim vào người Tiểu Quang. Thím Ba đã châm bà nội, nên bà muốn châm lại, bảo cháu làm. Bà nói nếu cháu châm thì người khác sẽ không nghi ngờ…"
Lục Chính Kỳ gật đầu, dịu giọng:
"Chú hứa, sẽ không nói cho ai hết."
Dứt lời, chị rời đi, để lại Đậu Hoa đối diện với Lục Chính Kỳ. Anh dẫn cô bé ra mái hiên phía đông, vẻ mặt nghiêm túc hỏi:
Dù ghét bà Lục đến tận xương tủy, nhưng chị dâu hai không hận Lục Chính Kỳ. Dẫu sao, anh ta đối xử với cô và chị dâu cả không tệ. Mỗi lần về nhà, anh đều khuyên nhủ bà Lục nên gia hòa, chưa từng trách móc hai chị dâu. Vì vậy, ngoài chuyện anh từng đào hôn, chị dâu hai không có ý định xé toạc mối quan hệ với anh.
Lúc đánh nhau, họ đã mắng nhiếc nhau to tiếng, làm lộ chuyện, khiến hàng xóm xung quanh nghe rõ mồn một.
Chương 565 (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời của Đậu Hoa vang lên như tiếng sấm giữa trời quang, khiến đầu óc Lục Chính Kỳ choáng váng, trống rỗng. Mọi thứ trong anh như vỡ vụn.
Nghe thế, chị dâu hai cười lạnh:
Chị dâu hai nhún vai:
"Được, con nói chuyện với chú Tư đi. Mẹ sang nhà thím Hai nấu cơm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Chính Kỳ đứng ở bên, bất giác khen:
“Không tin? Chú muốn đợi tai họa xảy ra mới tin à? Đến lúc đó thì muộn rồi. Chú không tin thì ra hỏi hàng xóm xem, có ai không biết chuyện này không?”
"Từ nay, con bé sẽ được gọi là Đậu Hoa. Không ai được phép gọi nó là Bão Nhi nữa. Cái tên vớ vẩn đấy, bỏ đi cho rồi!"
"Vậy… nếu cháu nói thật, chú có giữ bí mật giúp cháu không? Cháu không muốn mẹ cháu và thím Ba biết đâu."
** Đậu hoa: Giống như tào phớ của VN mình. Ăn được cả ngọt hoặc mặn. Mặn thì thêm nước sốt, thịt băm, hành lá, gia vị... ** (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đậu Hoa nghe hay thật đấy. Đậu Hoa, chú Tư có thể hỏi cháu một chuyện được không?"
Sau khi trấn an, Đậu Hoa rụt rè kể:
Trước đây, anh luôn tin rằng mẹ và em gái mình chỉ có chút thiên vị, chua ngoa nhưng không độc ác. Anh từng nghĩ mẹ anh thiên vị là chuyện bình thường. Ai trên đời mà không thiên vị đôi chút? Có người thích cay, người thích ngọt, cũng có người không thích rau mùi. Mẹ anh thích người này, không thích người kia cũng chẳng phải là chuyện quá đáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thôi, chú không tin thì đến trạm y tế mà hỏi cháu gái chú. Nhìn cho rõ lòng dạ nó thế nào!”
Dù vậy, Lục Chính Kỳ vẫn cảm thấy khó chấp nhận. Anh hiểu mẹ mình ăn nói khó nghe, nhưng tâm địa bà chưa từng ác độc như vậy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.