Thập Niên 80: Anh Chồng Thô Kệch Yêu Vợ Như Vàng
Nhan Manh Manh Manh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 135: Chương 135
“Nếu đến lúc đó tình hình khả quan thì chúng ta sẽ tiếp tục gia hạn hợp đồng, tăng thêm lượng mua, nhưng nếu bán không được tốt vậy thì hiệp ước này coi như hủy bỏ.” Đối phương lại bổ sung thêm một câu, đồng thời cũng thở dài bất đắc dĩ, giống như việc này thật sự đã làm khó mình rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mi mắt Cố Nghiên hơi rũ xuống, chờ khi cô ngước lên, lời nói ra cũng đã hoàn toàn thay đổi: “Vậy thì tám đồng năm xu đi."
Lời này đối phương nói vừa hợp tình hợp lý lại vừa uyển chuyển khéo léo, dễ nhận thấy vị giám đốc Ngô này là người vô cùng khôn khéo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có thật sự là cao hay không, ngược lại cũng không hẳn là vậy.
Kiểu kích thước đóng gói mà anh ta nói là chỉ quy cách đóng mười que vào một gói mà vừa nãy Cổ Nghiên đưa ra.
Trước khi tới đây cô đã đi làm bản chứng nhận này, vì thời đại bây giờ có nhiều quy định còn chưa được triệt để nên chỉ cần thông qua kiểm tra là có thể làm được chứng nhận rất dễ dàng.
“Giám đốc Ngô quá khen.” Cố Nghiên vẫn là dáng vẻ vô cùng điềm tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Có chứ.” Cố Nghiên lập tức lấy ra đưa cho đối phương xem một chút.
Nhưng người làm ăn mà, cái gì nên hiểu đều hiểu cả.
Dù sao thì bây giờ có nói một hồi cũng đều là lời vô căn cứ, chỉ có hợp đồng mới có khả năng ràng buộc con người ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 135: Chương 135
Những lời này đúng thật đã nói trúng những ý nghĩ trong lòng giám đốc Ngô, anh ta bèn đáp: “Cô Cố đây quả là người thông minh, nói chuyện với người thông minh thật là quá sảng khoái."
Người có thể đảm đương được đến vị trí giám đốc mua bán đương nhiên không phải loại người l* m*ng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi nghĩ cô Cố đây cũng có thể hiểu mà, dù sao thì chúng tôi cũng phải có trách nhiệm đối với đơn vị."
Tuy rằng con số này không nhiều, nhưng cũng không thể coi là ít.
Lúc này giám đốc Ngô mới yên tâm, anh ta nói: “Vậy chúng ta bàn một chút về giá cả nhé, chúng tôi dự định đặt ba trăm gói có kích thước lớn nhỏ như thế này, không biết cô Cố đây muốn ra giá như thế nào?"
“Giám đốc Ngô, ngài cứ yên tâm, chúng tôi đều hiểu cả, nếu tôi là ngài thì cũng sẽ lo ngại những điều như vậy?” Cố Nghiên giống như đã lường trước được việc này từ lâu, mỉm cười đáp lời: “Đến lúc đó, những điều này chúng ta đều có thể viết vào trong hợp đồng"
Nghe được lời này, Cố Nghiên và Trình Kính Tùng không kiềm được mà nhìn nhau, hơi chút ngạc nhiên.
Ba trăm gói!?
“Đúng rồi, hai vị có giấy chứng nhận vệ sinh an toàn thực phẩm không?” Giám đốc Ngô đột nhiên nhớ ra vấn đề này bèn lên tiếng hỏi.
Thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì hai người bọn Cố Nghiên làm sao lại không hiểu chứ, ba trăm gói nhìn thì thấy nhiều nhưng nếu chia ra cho mỗi một xã mua bán thì mỗi xã cũng chỉ được chưa tới hai mươi gói là hết, vậy thì có thể coi là ít rồi.
“Nếu ba trăm gói thì... loại que cay này mỗi gói là mười que, tôi lấy giá chín đồng một gói cung cấp số lượng lớn cho các anh, nhưng tùy thuộc vào vật giá lên xuống và tiền tệ biến động, cứ mỗi một năm giá cả sẽ thay đổi cao thấp tương ứng” Đối với vấn đề giá cả, Cố Nghiên từ lâu đã tính toán đâu vào đó rồi.
“Chín đồng?” Nghe được lời cô, giám đốc Ngô không nhịn được cau mày: “Giá này hơi cao.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.