Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1089: Chương 1089

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1089: Chương 1089


Là Tôn Vũ Tĩnh, cô ta đau đến hít khí lạnh, nguyên cả chén canh nóng đều bị giội lên người cô ta.

Dương Nam Ba hỏi rất cẩn thận: "Nói thế thì, việc chạm mặt người thanh niên gây chuyện kia cũng chỉ là trùng hợp?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiêu Thanh Bình ôm chặt lấy Lạc Di xoay người, đưa lưng về phía chén canh nóng đang tạt vào, lại không cảm thấy đau đớn như trong tưởng tượng.

Sự thật thắng ngụy biện.

Lạc Di khẽ gật đầu: "Vâng ạ."

Có lẽ người đàn ông đeo kính đen đã uống rượu, ông ta giận dữ trợn mắt nhìn bọn họ: “Tôi mới là chuyên gia máy tính ưu tú nhất cả nước, có biết máy tính hằng tinh không? Do tôi tạo ra đó!”

Lạc Di sửng sốt, cái quỷ gì thế?

Tiệm luôn có những thực khách kì lạ, đánh nhau là chuyện như cơm bữa, bà ấy cũng quen rồi.

"A." Một tiếng hét thảm vang lên.

Một nữ sinh đỏ bừng hốc mắt: "Sao Vũ Tĩnh lại ngốc thế chứ? Lúc mấu chốt lại lấy thân ra đỡ thay, có đáng không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ta hô cứu, các thực khách vội đứng ra ngăn cản. Tiệm này vốn nhỏ, người lại chen nhau, hiện trường rất hỗn loạn.

Vẻ mặt Tiêu Thanh Bình vẫn lạnh nhạt: “Văn không đệ nhất võ không đệ nhị, nếu tranh cãi chuyện này, không bằng ăn hết chén hoành thánh đi.”

Chương 1089: Chương 1089

"Đúng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Ăn món ngon xong chia sẻ với người khác cũng có một cảm giác sung sướng nha.

Lạc Di nghiêm túc suy nghĩ: "Có, em có đề cập qua với thư ký của em và cả phó sở trưởng Vương nữa, nói là ở đó có miến với hoành thánh rất ngon."

Trái tim Dương Nam Ba lơ lửng giữa không trung, bọn họ không thể để xảy ra chút sơ suất nào: "Vậy trước đó hai người có đến cửa tiệm đấy bao giờ chưa? Có từng nhắc qua với người khác chưa?"

Lạc Di nhắc nhở: "Nhanh đưa đến bệnh viện cấp cứu."

Hai người bọn họ đều là đối tượng bảo vệ trọng điểm, có gió thổi cỏ lay gì cũng làm cho người khác căng thẳng không thôi.

Tiêu Thanh Bình kéo Lạc Di lên trước, đến đứng ở một xó, bà chủ đang bưng mâm cũng chui vào xó đó, mặt đầy bất đắc dĩ.

Lạc Di lần nữa đảm bảo rằng không có việc gì, Dương Nam Ba mới thở ra một hơi thật dài: "Em kể lại chuyện xảy ra hôm nay cho rõ ràng đi, đừng bỏ sót bất kỳ chi tiết nào."

“Trương Hải Long, nhà nước đã thừa nhận tôi là người xuất sắc nhất.” Người đàn ông đeo kính đen ngẩng đầu lên, mặt đầy kiêu căng: “Các cô các cậu có muốn học chế tạo máy tính với tôi không? Tôi có thể suy nghĩ đó, trước hết mời tôi ăn một bữa khuya đi.”

"Ầy." Trương Dương khẽ thở dài một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô chỉ huy A Văn đưa người vào bệnh viện, Trương Hải Long thì bị ban ngành liên quan mang đi.

Dương Nam Ba cũng không khách sáo với cô, gọi cấp dưới lại ăn.

Trương Hải Long sợ hết hồn, liều mạng giãy giụa: “Tôi không biết cậu, cứu với.”

"Em nói là, hai người nhất thời quyết định đi như vậy? Chưa từng nhắc qua với bất kỳ ai sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Người đàn ông đeo kính đen đó không biết đang giận cái gì nữa, phùng mang trợn má.

Mọi người đều mừng rỡ nhìn ông ta. Người phát minh ra máy tính hằng tinh ở trước mặt, đây chính là thần tượng của vô số người đó, vô cùng giỏi.

Trương Hải Long nhân lúc hỗn loạn tránh đi, đi vào đám đông. Không biết vô tình hay cố ý, ông ta đụng vào bà chủ, tay bà ấy run lên, chén canh nóng hổi bay về phía Lạc Di.

Cô nháy mắt với A Văn trong chỗ tối, A Văn nhanh chóng đi vào, kéo Trương Hải Long ra: “Đồng chí này, tôi muốn nói chuyện với ông.”

Một giọng nói giận dữ vang lên: “Tôi đang nói chuyện với hai người đó.”

“Ông là người phát minh ra máy tính hằng tinh á? Ông tên là gì?”

Lạc Di và Tiêu Thanh Bình vừa trở lại viện người nhà của sở nghiên cứu, Dương Nam Ba đã dẫn người chạy tới, sắc mặt ngưng trọng hỏi: "Vẫn ổn chứ? Có cần đến bệnh viện kiểm tra một chút không?"

“Cẩn thận.”

Tất cả yên tĩnh lại, người thanh niên mang kính đen đen bị kiểm soát, bà chủ bị dọa đến phát run, bò ngồi dưới đất nhìn cô gái hai tay ôm mặt gào thảm thiết: "Tôi không cố ý, tôi bị đụng phải, sao cô lại vụt ra chứ?"

Lạc Di hơi cau mày, cảm thấy có chút không ổn.

Lạc Di kể lại cặn kẽ quá trình, có để lọt mất chi tiết nào thì Tiêu Thanh Bình sẽ bổ sung vào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1089: Chương 1089