Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1105: Chương 1105
Vì vậy, anh ta vừa ghét vừa sợ Lạc Di, bình thường vẫn luôn tránh mặt cô.
Hơn nữa giữa các tầng của nghiên cứu khoa học có lớp lớp bảo vệ, khó mà lẻn vào được.
Chương 1105: Chương 1105 (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạc Di dừng một chút rồi nói: "Phó viện trưởng Vương là người công tư phân minh, những người trong Bộ thương mại cũng bị tách biệt và không được tiếp cận được với các công nghệ cốt lõi."
Giờ mọi chuyện đã đến nước này, ông ta cũng không thể làm được gì.
Nhiếp Khôn Minh thở phào nhẹ nhõm: "Cháu làm tốt lắm. La Lập cũng không làm lộ được bao nhiêu thông tin, chỉ là không biết Vương Trung Nghị đã nói cho anh ta bao nhiêu."
Hai anh em vừa rời đi, đám con cháu đời thứ ba nhà họ Vương ở lại nhìn nhau, Vương Tích Văn yếu ớt nói: "Vừa rồi tôi có nghe nhầm không? Cha tôi nói bọn họ là cộng sự."
Đoàn người an toàn trở về Viện nghiên cứu, Dương Nam Bá cho người lục soát văn phòng của La Lập, đồng thời điều tra tất cả các mối quan hệ cá nhân của La Lập, những người xung quanh đều phải điều tra.
Vương Trung Nghị cảm thấy rất tức giận: “Chuyện này đừng nhắc tới nữa, cô ấy không thích nghe.”
Trong lòng mọi người đều rất nặng nề, chỉ hy vọng không ảnh hưởng đến nhà họ Vương.
Mọi người đồng loạt im lặng, không dám nhắc đến, cũng không dám nghĩ nhiều.
"Tôi cũng nghe thấy." Vẻ mặt Vương Tiểu Ngũ phức tạp nhất, trước kia anh ta đắc tội với Lạc Di, bị tướng quân Vương khiển trách nặng nề, địa vị trong gia địch tụt dốc.
Vương Trung Nghị không phải người bình thường, vì sao lại bị La Lập lừa?
Nhiếp Khôn Minh nghe được rất nhiều thông tin từ cô: "Nói cách khác, La Lập tiếp xúc với cháu không nhiều, anh ta chỉ biết cháu là viện trưởng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bây giờ chỉ cần trả lời vài câu hỏi thông thường, giải thích rõ ràng là được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mắt bà Vương sáng lên: “Ông ba, Lạc Di rất thân thiết với mấy người đó, ông nhờ cô ấy giúp ông xử lý, dù sao ông cũng là cậu ruột của cô ấy, một giọt m.á.u đào hơn ao nước lã, khi gặp nguy hiểm ông cũng bảo vệ cô ấy…”
Vương Thiên Du nhẹ nhàng thở dài: "Người ta đã để mắt đến con từ lâu, cái gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên, kỳ thật là đã có sự sắp đặt cẩn thận. Làm sao có thể trách cha được? Con còn cảm thấy khá may mắn khi có người phá rối vào thời khắc mấu chốt, nếu không con cũng bị bắt đi điều tra rồi, cha thay con cảm ơn Lạc Di.”
Cuối cùng bà ta cũng nhận ra thân phận của Lạc Di không bình thường, khi cô rời đi, mọi người đều vây quanh và bảo vệ cô thật chặt.
Nhiếp Khôn Minh đi một vòng trong viện, cảm thấy cần phải tăng cường an ninh: "Chú nghĩ nên bố trí thêm bảo vệ, ra vào phải chặt chẽ hơn, trong khu nhà cháu cũng nên có thêm một trạm kiểm soát."
Ngồi trong văn phòng, Lạc Di tự pha một ấm trà hoa quả rồi rót một cốc đưa cho ông ấy.
Mặt Vương D·ụ·c Tài nhăn nhó như bị đau răng: “Anh cho rằng chú ba bảo vệ cô ấy như vậy, là cấp dưới sao? Cục trưởng Cục An ninh Quốc gia vừa đến liền đi thẳng tới chỗ cô ấy, là cấp dưới sao? Khi rời đi, mọi người đều vây xung quanh bảo vệ cô ấy, là cấp dưới sao?"
Cô ta tháo chiếc vòng kim cương trên cổ xuống và nói: “Hãy trả chiếc vòng cổ này cho cô ấy giúp con”.
“Chuyện này cháu cũng không biết.” Lạc Di đã nói hết những gì cần nói, cô cũng hiểu đạo lý tốt quá hóa dở: “Đúng rồi, sao lại tấn công cháu? Danh tính người đó thế nào?”
"Chú ba là cấp cục trưởng phải không? Cộng sự của chú ấy không thể tệ hơn được nữa, phó cục? Nhưng Lạc Di còn trẻ như vậy."
“Mẹ nghĩ nhiều rồi, cô ấy đến đây chỉ vì coi tôi là…” Vương Trung Nghị dừng lại: “Cộng sự, được rồi, tôi sẽ xử lý, anh hai, chúng ta nói chuyện đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Trọng Nghị có lỗi nhìn con gái: "Thiên Du, là cha sai làm tổn thương con."
“Được.” Vương Trung Dũng cũng có rất nhiều điều muốn nói.
Lạc Di nhấp một ngụm trà, vị hơi ngọt khiến cô nheo mắt: "Đúng vậy, cháu chỉ gặp anh ta vài lần, sau khi về nước cháu đã tách khỏi Bộ thương mại, văn phòng cũng chuyển về phòng mặt tiền trong khu nhà cháu."
Ông ấy là người có chuyên môn, Lạc Di gật đầu: “Được, đến văn phòng của cháu ngồi một lát.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhiếp Khôn Minh biết rõ cô đang nói tốt cho ông ta: "Nhưng quan hệ của bọn họ rất thân thiết."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.