Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1156: Chương 1156

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1156: Chương 1156


"Lạc Quốc Vinh nào? Thôn chúng ta có người đó à?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ừ, chín năm trước chị học ở Trường THCS Huyện 1." Lạc Di cười nói: "Em cố gắng học nhé, cố gắng thi đậu đại học, sau đó em sẽ phát hiện cuộc đời bắt đầu khác hẳn từ khi đó."

Ngô Tiểu Thanh nhận ra, chỉ nói một câu: "Lạc Di dựa vào việc học để đi tới ngày hôm nay, cánh cổng của ngôi trường đứng đầu thế giới đã mở ra với con bé, vô số đơn vị từ trong ra ngoài nước đều gửi lời mời cho con bé, vậy nên, học tập có thể thay đổi vận mệnh, cháu hãy nhớ điều đó."

Cô tiện tay đẩy một cái bánh nhân thịt sang, Diệp Nghênh Địch liên tục xua tay, mặc dù mỗi ngày không được ăn no nhưng cũng không thể vô duyên vô cớ nhận thức ăn từ người khác được: "Em không cần ạ."

Cô bé này họ Diệp, tên là Nghênh Địch, thành tích của cô bé rất tốt, hằng năm nằm trong top đầu, có thể xin miễn học phí.

Diệp Nghênh Địch ngây người, Lạc Di mặc quần áo xinh đẹp, trang điểm thời thượng, còn đeo trang sức, vô cùng sang trọng, trông không giống người địa phương chút nào.

Nói đến đây cũng phải cảm ơn Lạc Di, cô đã trở thành một tấm gương tốt.

Lạc Di thì che mặt, thấy hơi xấu hổ rồi.

Chỉ cần có một đứa trong mấy đứa con học thành tài thì cả nhà sẽ có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Chương 1156: Chương 1156

Lạc Di khẽ gật đầu, hai mắt Diệp Nghênh Địch tỏa sáng, tuyệt vời quá.

Từ trước tới nay Diệp Nghênh Địch chưa từng nghĩ tới chuyện thi đại học, chỉ cần có thể thi đậu một trường cao đẳng thôi đã cảm thấy thỏa mãn rồi.

Lúc này cũng thế, lại túm tụm lại với nhau, một người tỏ vẻ thần bí nói: "Có nghe nói chưa? Lạc Quốc Vinh về rồi đấy."

"Cố lên." Lạc Di ăn no rồi, những người khác cũng ăn no, còn thừa lại vài cái bánh nhân thịt và bánh quẩy, Ngô Tiểu Thanh gói lại hết rồi cho cô bé trước mặt.

Mặt mũi cô bé đỏ bừng, tỏ vẻ ngượng ngùng.

"Em sẽ cố gắng ạ."

Lạc Di vô cùng nổi tiếng, cho dù đã qua nhiều năm nhưng vẫn không quên được sự chấn động mà cô mang lại cho mọi người lúc thi đậu đại học Bắc Kinh.

Nhưng từ khi có tấm gương Lạc Di, các phụ huynh cũng bắt đầu cho con gái đi học, muốn liều thử xem sao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời này tốt nghiệp cao đẳng sẽ được phân phối, giáo viên y tá đều tốt nghiệp từ trường cao đẳng.

Không đúng, sao những người này có thể biết được nhỉ? Hiệu trưởng trường họ còn không biết nữa đấy.

Chẳng lẽ... Bọn họ đến từ tủ đô sao? Còn quen đàn chị Lạc Di nữa? (đọc tại Qidian-VP.com)

Bác sĩ nói bệnh của mẹ là do thiếu dinh dưỡng, bảo bọn họ tìm một chút đồ bổ dưỡng về.

Thôn Hồng Tinh, các cụ già trong thôn thích nhất là ngồi dưới gốc đại thụ trước cổng thôn để tám chuyện, hết chuyện nhà này tới chuyện nhà khác, bọn họ biết rõ những chuyện trong phạm vi trăm dặm.

Nó không muốn mẹ nằm yên trên giường cả ngày, điều đó khiến nó rất sợ.

Hai vợ chồng Lạc Quốc Vinh nhìn nhau cười, trong lòng vô cùng đắc chí.

Lạc Di nhét vào tay cô bé: "Ăn đi, chị là đàn chị của em, mời em ăn cái bánh nhân thịt cũng có sao đâu."

Cô chưa từng tốn tiền để đi học, trường học sẽ cho các loại trợ cấp, chỉ cần học đủ giỏi thì học phí không thành vấn đề.

Đột nhiên có một giọng nói vang lên: "Chị hai, sao chị lại đứng đây? Chị cầm gì trong tay đấy?"

Một hạt giống từ từ mọc rễ trong lòng cô bé, cô bes cũng muốn thi đại học.

Thằng bé kích động gật đầu liên tục: "Em muốn mẹ mau khỏe lại." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cha Lạc Di đấy."

"Đàn chị, chị thi đậu đại học sao?"

"Mọi người không phải người địa phương nên có lẽ sẽ không biết đàn chị Lạc Di, chị ấy cực kỳ giỏi, là thủ khoa đại học Nam Tỉnh chúng cháu, thi đậu đại học Bắc Kinh, chúng chau đều noi gương theo chị ấy đấy."

Hóa ra con gái cũng có thể giỏi như thế, cũng có thể thi đậu trường học tốt nhất, cũng có thể mang lại lợi ích cho gia đình.

Thi đậu đại học là có thể trở nên ưu tú như đàn chị này sao? Cũng được mặc những bộ quần áo đẹp như thế sao?

"Chị cũng là học sinh Trường THCS Huyện 1 à?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mấy miệng ăn nhà họ muốn ăn no còn khó, lấy đâu ra cách để tìm đồ bổ dưỡng về.

Nhắc tới Lạc Di, ánh mắt Diệp Nghênh Địch tỏa sáng lấp lánh, luyên thuyên không ngừng.

Diệp Nghênh Địch bừng tỉnh, thằng bé trước mắt chính là em trai của cô bé: "Là thức ăn mà một đàn chị cho, đi thôi, chúng ta về nhà thôi, để mấy thứ này lại cho mẹ bồi bổ, mẹ ăn rồi sẽ khỏe lên."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1156: Chương 1156