Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1163: Chương 1163

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1163: Chương 1163


“Đến nhà tôi đi, tôi đã chuẩn bị sẵn rượu và thức ăn nhẹ, thịt đầu heo và đậu phộng.”

Thấy ông ấy đi ra, tất cả mọi người vây quanh lại, nhiệt tình chào hỏi: “Quốc Vinh à, cuối cùng cậu đã trở lại, mọi người đều rất nhớ cậu, buổi tối đến nhà tôi ăn cơm, chúng ta uống vài chén nhé.”

Các thôn dân chợt hiểu ra, trách không được lại để cho ông ấy cưới cháu gái ruột của chị dâu mình, thì ra đây là một cái bẫy.

Bà ta ôm n.g.ự.c từ từ ngã xuống đất, giống như thả chậm động tác, Lạc Xuân Vũ sợ hãi kêu lên: “Không tốt, bà nội ngất xỉu rồi.”

“Mẹ tôi ép tôi ly hôn, lại cưới cháu gái ruột của chị dâu, loại chuyện thất đức này sao tôi có thể làm được?”

Lạc Quốc Vinh cũng không quay đầu lại rời đi, người nhà họ Lạc trợn mắt há hốc mồm, sao ông ấy có thể trở nên tuyệt tình như vậy? Có tiền thì khinh thường anh em nghèo sao?

Bọn họ còn trông cậy vào Lạc Quốc Vinh sẽ mang bọn họ bay cao.

Lạc Quốc Vinh chắp tay với bọn họ, vẻ mặt tiếc nuối: “Các vị, tôi phải đi rồi, mọi người hãy giữ gìn sức khỏe.”

Vừa ra khỏi cửa lớn nhà họ Lạc, Lạc Quốc Vinh nhìn thấy một đám thôn dân đang ngồi ở trước cửa, nghe ngóng nhìn vào bên trong.

Chương 1163: Chương 1163 (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc Quốc Vinh vô cùng đau đớn: “Còn ép tôi đuổi ba mẹ con Tiểu Thanh ra khỏi cửa, tay trắng rời đi, tất cả tiền bạc phải để lại cho Xuân Bình và Xuân Vũ.”

Có thể nói, Lạc Quốc Vinh là người có tiền đồ nhất, có năng lực nhất trong thôn Lạc Gia.

Lạc Quốc Vinh ngồi xe Jeep áo gấm về quê, đây là sự kiện trọng đại trăm năm khó gặp ở trong thôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ấy đẩy anh em Lạc Xuân Bình ra, người nhà họ Lạc còn muốn chặn đường đi của ông ấy, lại bị A Vũ tiến lên ngăn cản.

Ông ấy vừa nói xong lời này, các thôn dân đều trở nên ồn ào, có nhầm không vậy? Ép buộc người ta ly hôn với vợ sao?

Sở trường của bà ta là một khóc hai nháo ba thắt cổ, lại thích dùng hiếu đạo để áp chế.

“Hiếm khi trở về nhất định phải ở lại thêm vài ngày, tất cả mọi người đều muốn chiêu đãi cậu.”

Đối tượng tái hôn cũng quá khoa trương đi, kém một bối phận, làm sao lại nghĩ ra được chuyện như vậy? Không sợ bị mất mặt hay sao?

Nếu không phải Lạc Quốc Vinh mỗi tháng đều gửi tới hai trăm đồng cho bà cụ Lạc, thì cuộc sống của nhà họ Lạc bọn họ ở trong thôn cũng không được thoải mái như vậy đâu, còn bị bài xích ra bên ngoài.

“Tiền không để lại cho con cái của mình, ngược lại để lại cho cháu trai, trên đời này làm gì có đạo lý như vậy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc Quốc Vinh cảm thấy chán ngấy, mẹ ông ấy một chút tiến bộ cũng không có, càng già càng hồ đồ. “Cứ tùy tiện, cùng lắm thì từ nay về sau con không bao giờ trở về đây nữa, sẽ không ảnh hưởng lớn đến nhà chúng con, ngược lại anh cả và anh hai ở lại đây sinh sống thì phải chịu lời đồn đãi, thật đáng thương.”

Lạc Quốc Vinh vẻ mặt bất đắc dĩ, đau lòng, xấu hổ, ưu thương, biểu tình quá phức tạp.

Các thôn dân kinh hãi: “Hả? Phải đi bây giờ sao? Gấp như vậy à? Sao không ở lại thêm vài ngày?”

Một số người vì tiền mà ngay cả mặt mũi cũng không cần.

“Đầu óc bà ấy có vấn đề.”

Hai anh em Lạc Xuân Bình một trái một phải nhào tới, lôi kéo Lạc Quốc Vinh không chịu thả. “Chú Ba à, chú đừng giận bà nội nữa, sức khỏe của bà ấy không tốt.”

“Bức hôn sao?” Các thôn dân nhìn nhau, hoài nghi lỗ tai của mình xảy ra vấn đề: “Không phải anh đã kết hôn rồi sao? Con cái cũng đã lớn như vậy rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả nhà liên thủ lại tính kế Lạc Quốc Vinh, cực kỳ vô liêm sỉ.

“Quốc Vinh, cậu không thể nghe lời mẹ mình, mẹ cậu từ trước đến nay đều rất thiên vị, người càng già càng hồ đồ.”

Đúng là một đám không có lương tâm.

Mẹ ông ấy tuyệt đối không có khả năng thắt cổ, bà ta cực kì sợ c·h·ế·t.

“Nhà tôi cũng có đồ ăn ngon, Quốc Vinh à, chúng ta là bạn tốt, cậu phải nể mặt tôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lạc Quốc Vinh cười khổ một tiếng: “Không đi không được, mẹ tôi một khóc hai nháo ba thắt cổ, bức hôn tôi.”

Lạc Xuân Vũ nháy mắt với bà cụ Lạc, bà cụ Lạc lập tức ôm n.g.ự.c kêu lên: “Mẹ đau đầu, tức n.g.ự.c quá, thật khó chịu.”

“Lạc Di xuất sắc như vậy mà lại không cần. Đúng rồi, hai chị em Lạc Di hiện tại đang làm cái gì? sao bọn chúng không về?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1163: Chương 1163