Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1173: Chương 1173
“Từ xưa đến nay chữ trung chữ hiếu khó mà vẹn toàn. Đối mặt với lợi ích quốc gia, tiến sĩ Lạc Di đã chọn cách trung thành với đất nước, chỉ có thể gác lại chữ hiếu. Tôi nghĩ rằng chỉ cần là người Trung Quốc có lương tâm sẽ hiểu, suy nghĩ của mấy tên gián điệp có ý đồ xấu vốn chẳng quan trọng”.
Lạc Quốc Vinh kiên quyết đẩy bà ra: “Dù bà ấy có thế nào thì cũng là người sinh ra anh, hiện tại bị sát hại một cách không thể giải thích được, anh phải có trách nhiệm điều tra rõ sự thật, đồng thời cũng phải làm tròn chữ hiếu đưa bà đoạn đường cuối cùng. Lạc Di, đất nước cần con, con mau đi đi.”
Dân làng đều tin vào điều đó, lần lượt hắt hủi Lạc Xuân Mai, trong quan niệm đơn giản của họ, p·h·ả·n· ·q·u·ố·c là tội ác không thể tha thứ nhất.
"Chuyện Lạc Xuân Mai làm sao lại đổ lên đầu nhà họ Lạc chứ?"
Cậu thanh niên nhẹ nhàng thúc giục: “Tiến sĩ Lạc, chúng ta đi thôi.”
"Đây chỉ là tin đồn, mọi người đừng tin mấy lời nói dối của cô ta."
Lạc Di nhắm vào Lý Thanh Bình đang ở trong đám đông, cô hơi nheo mắt nói: "Đồng chí Tiểu Trịnh, cần đặc biệt chú ý đến người này."
Lạc Di hít một hơi thật sâu và nói: "A Văn, A Vũ hai người ở lại bảo vệ cha tôi, có chuyện gì trực tiếp liên lạc cho tôi."
Mọi người im lặng, tất cả ánh mặt đổ dồn về Lạc Di.
"Đương nhiên." Tiểu Trình nói với giọng điệu rất kiên định.
"Trời ạ, tôi đã nói Lạc Xuân Mai không phải người tốt ."
Lạc Di không thể ép buộc bọn họ: “Được rồi, đồng chí Tiểu Trịnh, tôi có thể tin tưởng anh được không?”
Lòng Ngô Tiểu Thanh thắt lại, bà nắm c.h.ặ.t t.a.y ông không buông: "Quốc Vinh."
A Văn, A Vũ nhìn nhau: "Tôi sẽ ở lại, A Vũ sẽ đi với cô. Cô mới là người chúng tôi cần bảo vệ, sự an toàn của cô là trên hết."
Giọng nói bình tĩnh của Tiểu Trình vang lên: “Không cần phải hỏi, vụ án của Lạc Xuân Mai năm đó do chúng tôi đích thân xử lý, mọi chuyện trong ngoài đều rõ ràng. Quả thực Lạc Xuân Mai phạm tội p·h·ả·n· ·q·u·ố·c, làm nhiều chuyện bất chính tất bị trừng phạt."
Lạc Di hất cằm lên: "Không tin à? Cứ đến bộ phận liên quan mà hỏi."
Vương Kiều vừa giận vừa sợ, bà ta có hai con trai, làm sao mà lấy được vợ?
“Tôi chỉ muốn biết bà cụ Lạc c.h.ế.t như thế nào? Cõ khi bị người nhà họ Lạc hạ độc không, chính là muốn nhân cơ hội chiếm chỗ của chi thứ ba.”
Tiểu Trịnh khẽ gật đầu, người này quả thực rất đáng nghi.
"Không nghiêm làm sao được? Không thì ai dám kết giao với nhà họ? Ai muốn kết thân với nhà họ? Con cái sinh ra đều không được làm chính trị." (đọc tại Qidian-VP.com)
Khung cảnh yên tĩnh đến lạ thường, sau đó là tiếng ồn ào và náo động. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tôi còn không biết chuyện này, nhà họ Lạc giữ bí mật quá nghiêm khắc."
"Đều là mê tín." (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta ho nhẹ lặng lẽ làm động tác tay, thu hút sự chú ý của mọi người.
"Ông quên rồi sao? Năm đó có một truyền thuyết, Lạc Xuân Mai và Lạc Di mệnh cách tướng khắc, một người tốt thì một người không tốt. Lạc Xuân Mai c.h.ế.t rồi, Lạc Di lại sống đường hoàng, mẹ của Lạc Xuân Mai không hận sao được?”
“Việc này đều được ghi lại trong hồ sơ.” Lạc Di cảm thấy buồn cười, chính mình không trong sạch, sao lại dám đi tắt đón đầu?
“Cô yên tâm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạc Quốc Vinh liếc nhìn vợ và con gái: "Tiểu Thanh, em và Lạc Di đi trước, anh ở lại. Lạc Di đưa mẹ con đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, cha không yên tâm."
Còn có gián điệp, xung quanh họ có những người như vậy sao?
Người nhà họ Lạc tái mét mặt, trơ ra như phỗng, không biết phải làm sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vì vậy, bất kì ai là người thân của cô ta đều không qua được xét duyệt chính trị, không thể tham gia quân đội hoặc làm việc trong các cơ quan chính phủ."
Anh ta có địa vị đặc biệt, đại diện cho các bộ phận liên quan, lời nói của anh ta chắc như đinh đóng cột.
Một giọng nói rụt rè vang lên: “Người già trong nhà vừa qua đời, phận là con cháu không đến dự tang lễ, không tiễn một đoạn được như vậy có được không?”
Là không biết không có tội? Hay là h@m muốn mạnh mẽ che mờ lý trí?
Lạc Di nhìn anh ta, đôi mắt sáng ngời: “Đưa cha tôi bình an trở về.”
Tiểu Trịnh cũng thấy hơi bất an: "Tiến sĩ Lạc Di, xin cô mau chóng rời đi, bên Bắc Kinh đang rất cần cô."
Chương 1173: Chương 1173
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.