Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1195: Chương 1195
Yêu và từng yêu là hai chuyện khác nhau.
Trong mắt cô, Lưu Nhất Hách là thiếu gia giàu có, kiêu ngạo, đẹp trai, gia thế quyền lực nhưng bản thân lại có chút cà lơ phất phơ.
Họ là đối tác của Lạc Di, cùng nhau mở một công ty.
"Được." Lạc Di rất bình tĩnh, không hề tự mãn hay đắc ý.
Nhìn Lưu Nhất Hách rời đi, Lạc Di mím môi, cô quay đầu lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng ở cửa thang máy.
"Đúng rồi, hoàng tử và công chúa Ả Rập không đến sao?"
Lúc này, tâm trạng của Lưu Nhất Hách bình tĩnh đến lạ thường.
Bọn họ ở HK là tiểu thư hào môn nhưng ở nước ngoài thì lại chẳng là gì, bạn bè của Lạc Di đều chất lượng và thuộc tầng lớp cao, kết giao thêm vài người bạn là chuyện tốt.”
Lạc Di đã gửi thiệp mời cho bọn họ: “Có đến, vẫn đang trên đường tới.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô bước nhanh về phía thang máy, nhà hàng nằm ở tầng hai.
Cô thường không can thiệp vào việc quản lý công ty, chỉ nhận cổ tức, giảm bớt việc.
"Em đang nghĩ, liệu có ai tỏ tình với anh trước đám cưới không?"
"Nói đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Im lặng thích một người, giấu tình cảm trong lòng không phải là phong cách từ trước đến nay của anh ta, nhưng… chỉ cần ở trước mặt cô anh ta liền thiếu tự tin.
Đây chính là đang cố ý.
"Được." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vì cô mà anh ta học cách làm việc nghiêm túc, vì cô mà anh ta đã nỗ lực tiến lên, để gây ấn tượng với cô.
Lưu Nhất Hách hít một hơi thật sâu: “Tôi vẫn luôn không dám nói ra, nhưng bây giờ, tôi rất muốn nói với cô rằng tôi đã từng yêu cô.”
Lưu Nhất Hách đi được vài bước rồi đột nhiên lùi lại: "Lạc Di, tôi muốn nói với cô mấy câu." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng anh là người chặn đầu trước, quen biết cô sớm hơn.
Lạc Di có chút kinh hãi, từ đó đến giờ cô thật sự không phát hiện ra, anh ta giấu cũng quá sâu rồi.
Trịnh Tương Long liếc nhìn họ với vẻ mặt phức tạp rồi lặng lẽ đi về phía hành lang.
Lưu Nhất Hách nhìn về phía vệ sĩ bên cạnh Lạc Di, Lạc Di xua tay, A Phượng và A Vũ liền lùi lại phía sau vài bước.
Thang máy mở ra, mấy người đàn ông bước ra ngoài: "Lạc Di."
Tiêu Thanh Bình ôm cô rồi hôn lên trán cô: “Lúc anh ta tỏ tình, ừm , anh ta đã nhìn thấy anh rồi.”
Lạc Di nghiêng đầu nhìn anh: "Có ý gì?"
Lạc Di quay đầu nhìn về hướng Lưu Nhất Hách rời đi, có chút cạn lời, tên c.h.ế.t tiệt.
Là Trịnh Tương Long và Lưu Nhất Hách, bọn họ cũng nhận được lời mời đến dự đám cưới.
Ánh mắt hai chị em nhà họ Quách sang lên: “Được.”
Lần đầu gặp gỡ giữa họ không mấy vui vẻ, ấn tượng đầu tiên thường quyết định vị trí của một người.
Ánh mắt của Lưu Nhất Hách rất phức tạp, khó có thể diễn tả bằng lời: "Cô là một cô gái tốt, gặp được cô là may mắn của tôi."
Thế nhưng, ngay từ đầu anh ta đã biết bản thân không may mắn, bên cạnh cô đã có người khác rồi, không còn chỗ cho đoạn tình cảm khác.
Lạc Di vẫy tay với bọn họ, thoải mái nói: "Các anh đến rồi à, sắp đến giờ ăn cơm rồi, mau đi cất hành lí đi rồi xuống đây."
Lạc Di chào hỏi với các khách mời, chào xong một vòng thì đã rất muộn, sắp đến giờ đi ăn tối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô thở phào nhẹ nhõm, lựa chọn nói ra vào lúc này cũng nghĩa là anh ta đã lựa chọn từ bỏ.
Mắt cô sáng lên, vội chạy tới: "Thanh Bình, anh đến khi nào vậy?"
"Cảm ơn anh, rồi anh sẽ gặp được một người tốt hơn thôi."
"Được." Lạc Di tưởng rằng anh ta có việc công muốn nói, sau khi trở về Trung Quốc cô đã gặp anh ta một lần, hai người nói chuyện về công ty.
Lạc Di cười nói: "Lát nữa cùng nhau ăn bữa cơm, tôi sẽ giới thiệu cho các cô vài người bạn, họ đều là bạn cùng lớp của tôi ở Harvard."
Tiêu Thanh Bình ăn giấm nói: "Anh lại không phải em."
Cũng không biết có phải vì xem quá nhiều phim truyền hình m.á.u c·h·ó hay không mà toàn chọn cách thổ lộ tình cảm trước khi đám cưới.
Lưu Nhất Hà nhìn cô chằm chằm, anh ta im lặng một hồi lâu, cho đến khi Lạc Di có chút không kiên nhẫn thì cuối cùng anh cũng lên tiếng: “Cô có biết… tôi thích cô không?”
Tiêu Thanh Bình ôm chặt lấy cô, anh biết Lạc Di nổi tiếng đến mức nào và có bao nhiêu người đàn ông thích cô.
Chương 1195: Chương 1195
Giá mà có thể quay ngược thời gian thì tốt biết mất, anh ta chắc chắn sẽ thể hiện thật tốt.
“Hả?” Lạc Di không ngờ tới, cô khựng người lại: “Tôi nhớ là lần gặp đầu tiên của chúng ta không được vui vẻ lắm mà??”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.