Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 486: Chương 486
"Vậy nên mới có Vương Ngữ Thần?"
"Nó bảo con hỏi?"
Cô mà không hỏi, thầy Mạc cũng đã sắp quên mất người học trò này, kể từ khi xảy ra chuyện kia tên nhóc đó vẫn luôn né tránh ông ấy, có chuyện cần liên lạc cũng chỉ trao đổi qua báo cáo và bản ghi.
Thầy Mạc như có điều suy nghĩ: "Lần sau gặp nó, em bảo nó đến đây một chuyến." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mau về nhà đi." Thầy Mạc tỏ vẻ thờ ơ chêm vào thêm một câu: "Lần sau đến đây mang theo ít bánh quy dừa cho cô của em nhé."
Lạc Di nghĩ thầm con gái ruột của Vương Tiểu Lam là Vương Ngữ Thần, hai người các cô không hề giống nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạc Di mím môi một cái, cô còn chưa viết chương trình học với bài tập thường ngày vào, này chỉ là hoạt động ngoại khóa mà vẫn còn chê ít?
"Công thức của thí nghiệm này có chỗ sai, để thầy giảng cho em…"
Thầy Mạc liếc cô một cái, cảm thấy gần đây cô hơi lười, nhưng cũng không nói gì cô, còn nhỏ mà, lâu lâu thả lỏng một chút.
Thầy Mạc thấy cô nhiều chuyện thì không khỏi lắc đầu, lòng hiếu kỳ thế này cũng nặng quá rồi.
"Đến phòng thí nghiệm ba lần?" Thầy Mạc cẩn thận xem qua: "Làm một cái thí nghiệm, đọc năm quyển sách, viết ba mã code, chỉ thế thôi sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 486: Chương 486
Thầy Mạc có tiếp xúc với nhà họ Vương, biết khá rõ chuyện này: "Không, mẹ của con bé vẫn còn ở trong đoàn nghệ thuật đấy, còn là một lãnh đạo nhỏ, chỉ là rất hiếm khi về nhà, ăn ở đều ở trong đoàn nghệ thuật, à phải rồi, vẫn chưa kết hôn."
"Vâng ạ." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khi còn trẻ cô ấy rất đẹp, không ít người theo đuổi cô ấy, trong đó có cả quan lớn và con ông cháu cha. Nhưng số mệnh cô ấy không tốt, mấy năm đó không có nơi nào là chốn niết bàn, trông càng xinh mà lại không có đầy đủ năng lực bảo vệ mình thì đúng là một tai họa."
"Ầy, đây ạ." Lạc Di lần mò trong túi xách, lấy ra một bản báo cáo học tập.
Lạc Di vẫn khá tán thưởng vị đàn anh họ Thiệu này, anh ấy là một người rất cẩn thận, công bằng và rất biết săn sóc các đàn em: "Không ạ, em thấy anh ấy đang thu thập thông tin về vị trí công chức khắp mọi nơi."
Chỉ là, nhà khoa học mà không nặng lòng hiếu kỳ thì cũng toang thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Tình hình cụ thể thầy không rõ lắm, thầy cũng chỉ tình cờ biết được Vương Ngữ Thần là do Vương Tiểu Lam sinh thôi, gặp loại chuyện này cũng không nên hỏi thăm nhiều."
Ừm, mẹ của cô là một bạn học nữ rất trí tuệ, đỉnh.
Chờ thầy nói xong, Lạc Di mới để bút xuống: "Thầy, thầy có định để đàn anh Thiệu ở lại trường không ạ?"
Thầy Mạc cười ha ha: "Được rồi, quay lại chuyện chính, bản báo cáo học tập tuần này của em đâu?"
Lạc Di nghiêm túc nghe, lâu lâu còn lấy bút ghi lại để nhớ.
Cô không tin tưởng thẩm mỹ của trai thẳng chút nào.
"Đúng rồi, thế mà còn vừa vặn hợp thành một đôi với tên mẹ em đấy." Thầy Mạc bỗng nhiên vỗ đầu một cái: "A, tính ra thì em với Vương Tiểu Lam khi còn trẻ có chút giống nhau, có lẽ là người đẹp đều có chút điểm tương tự nhỉ."
"Vương Tiểu Lam? Con gái nhỏ nhà họ Vương?" Lạc Di ghi nhớ cái tên này, lòng cảm thấy là lạ.
Ông ấy tỉ mỉ chỉ ra những điểm lệch hướng trong đó, cái thí nghiệm này rất khó, cần phải hao phí rất nhiều thời gian.
Đúng là có lý, Lạc Di dễ dàng tiếp nhận: "Cha mẹ cô ấy đã qua đời cả rồi ạ?"
"Nhìn nghiêng có hơi giống." Thầy Mạc nghĩ ngợi cả nửa ngày mới nói ra được một điểm giống như vậy, Lạc Di trợn mắt.
"Vâng, việc nghiên cứu điện thoại di động đang tạm ngừng, em đang đọc tài liệu, chờ đến khi công tác chuẩn bị hoàn thiện hơn thì mới tiếp tục ạ."
Nói vậy là, bà ấy cũng không thân với Vương Ngữ Thần?
Lạc Di hoàn toàn có thể hiểu được, nếu không phải năm đó mẹ của cô ra quyết định thật nhanh, chỉ sợ cũng đã phải nhảy vào hố lửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.