Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 503: Chương 503
Lạc Di cười tủm tỉm chào hỏi ông ấy, hai người nói chuyện vài câu, lịch trình của Nhiếp Khôn Minh kín mít nên thời gian quý giá, dứt khoát hỏi thẳng: "Rốt cuộc là chuyện gì?"
Má ơi, cô tự đào hố chôn mình rồi!
"Em mà không gây chuyện thì thầy nên thấy lo đi."
Lão Mạc cười gật đầu: "Đúng vậy, em và ông ấy có bà con, hiểu biết lẫn nhau nên có thể lược bỏ giai đoạn tìm hiểu, có một số việc ông ấy cũng sẽ che chở cho em."
Lạc Di lại ném gánh nặng cho thầy lần nữa, cô phụ trách thiết kế khuông mẫu còn thầy phụ trách hoàn thành nó.
Giọng điệu dí dỏm của Lạc Di vang lên: "Thầy ơi, em lấy tên khác là Long Annie nhé, nghe có hay không? Con cháu của rồng, Annie thì nghe cho Tây."
Nhưng nghĩ lại thì cô thấy không đúng: "Không phải ông ấy bên quân đội sao? Còn nhúng tay vào chuyện này à?"
Chương 503: Chương 503
Ông ấy nghi ngờ trong đầu cô vẫn còn ý tưởng nhưng không chịu viết ra hết, nhưng ông ấy không có chứng cứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy là hai nhà cũng không qua lại thường xuyên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Mạc nghe vậy thì nghĩ hình như là vậy?
Lạc Di trợn mắt há hốc mồm, cô tự tay đào hố, còn phải tự lấp lại à?
Nhà họ Lạc dọn tới thủ đô nhưng rất biết chừng mực, chỉ tặng quà cáp vào ngày lễ chứ bình thường sẽ không tới nhà họ Nhiếp.
Ông ấy gọi một cuộc điện thoại: "Lão Nhiếp, ông có đang ở thủ đô không? Có à, vậy thì đúng lúc lắm, trong tay tôi có cái này hay lắm, vô cùng quan trọng, người đầu tiên mà tôi nghĩ tới là ông đấy, đừng nói là tôi không nể tình bạn bè lâu năm, nếu ông không rảnh thì để tôi tìm người khác... Được, vậy tới nhanh nhé, lâu quá không chờ đâu."
Đối với nhà họ Lạc thì dòng dõi nhà họ Nhiếp hơi cao, qua lại khá áp lực, chỉ có những người có địa vị không chênh lệch nhiều mới có thể qua lại bình đẳng được.
"Hơn nữa, đã lâu rồi em không gặp Sở trưởng Nhiếp."
"Ông ấy là người bận rộn."
Hơn một tiếng sau, Nhiếp Khôn Minh chạy đến với vẻ mệt mỏi, thấy Lạc Di thì lộ ra nụ cười nhiệt tình: "Tiểu Nhạc Di, đã lâu không gặp, thành cô gái trưởng thành rồi."
Nếu đi HK để làm việc thì đương nhiên phải tìm Bộ An ninh Quốc gia rồi.
Lão Mạc đọc lại cẩn thận lần nữa, càng đọc càng thấy động lòng: "Em cũng biết kiếm chuyện thấy đấy, toàn tìm thêm việc cho thầy thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái tên quái gở gì đây? Trung không ra Trung, Tây không ra Tây, ừm, nhưng ở HK thì lại bình thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão Mạc để báo cáo xuống với vẻ luyến tiếc nhưng ánh mắt vẫn còn dán vào nó: "Lúc trước ông ấy từng qua đó lúc xác nhập những đơn vị như Bộ điều tra, Cục bảo an, Ban quốc phòng để thành lập Bộ An ninh Quốc gia."
Lạc Di giật mình: "Tìm hiểu làm gì? Em mặc kệ hết đấy, em chỉ phụ trách đưa ra ý tưởng thôi."
Cô tỏ vẻ không muốn nghe, không nghĩ tham gia, chuyện này không liên quan tới em khiến khóe miệng lão Mạc giật giật.
Ông ấy cũng là người theo phái học thuật, không giống kiểu người có tầm mắt như thế.
Bình thường Nhiếp Khôn Minh quá bận rộn, hối hả ngược xuôi nên hiếm khi có mặt tại thủ đô. Nhiếp Khánh Vân dẫn con đi theo quân ở nơi khác, lại đánh vỡ chuyện riêng của nhà họ Nhiếp nên trong lòng bà Nhiếp không được tự nhiên.
Có lẽ một số người bẩm sinh đã có ánh mắt nhạy bén rồi.
Có thể nói Lạc Di là đứa bé mà ông ấy dõi theo từ nhỏ.
Lão Mạc chỉ vào báo cáo: "Đề cương này của em quá đơn giản, còn phải bổ sung thêm."
Mặc dù nói như thế nhưng ông ấy đã nghĩ ra phải tìm đến ai rồi.
"Ông đọc cái này đi." Lão Mạc đưa báo cáo trong tay sang. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chờ ông ấy cúp điện thoại, Lạc Di tò mò hỏi: "Là Sở trưởng Nhiếp ạ?"
Được lắm, giỏi giang chưa được ba giây, sự kính nể dành cho cô lập tức biến mất sau khi nghe cái tên này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.