Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 832: Chương 832

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 832: Chương 832


Anh có chừng mực, nhưng những người này lại chẳng có chừng mực gì cả.

"Ngủ, không ai được nháo nhào nữa." Tiêu Thanh Bình thuận tay tắt máy di động, khóa luôn cả di động của Lạc Di.

Anh không khỏi mắng: "Giờ này trong nước đã là mùng một đầu năm rồi, còn canh tất niên cái gì nữa?"

Lạc Di nằm dài trên người Tiêu Thanh Bình, thoải mái thả lỏng xem ti vi, không muốn đi đâu cả.

Lạc Di tiếp lấy điện thoại di động trong tay cô ấy: "Đoàn trưởng Vương, là cháu, di động hết pin… Vâng, bên này của cháu không thành vấn đề." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng đập cửa lại chợt vang lên, Tiêu Thanh Bình không khỏi nổi giận, có thôi đi hay không hả.

Tiêu Thanh Bình: … Mụ nội nó, ở nước ngoài mà còn tuân thủ luật pháp trong nước cái gì?

Vốn đúng là có chút chênh lệch thời gian.

Ngồi trước bàn ăn, khóe miệng cô thoáng cong lên, hôm nay là một ngày tốt lành.

"Anh biết nấu ăn sao?"

Cô vẫn chưa nói xong, di động của cô đã vang lên, là Tưởng Kiện Vân gọi.

Chờ khi hai bên đều đã kết nối ổn thỏa, đã là một tiếng sau.

"Cô Lạc, cô Lạc, có điện khẩn."

Tay Tiêu Thanh Bình ôm Lạc Di cứng đờ, đầu năm nay bảo tiêu quản rộng thật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khai chiến đi! Đều đã chuẩn bị hết rồi chứ?

Mẹ nó, anh cũng muốn xem xem ai dám xông vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Phụt ha ha." Lạc Di cười rất vui vẻ: "Được rồi, xem quà em tặng anh này." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô không kịp hỏi kỹ, chỉ mau chóng bật người dậy, vừa bật điện thoại, vừa mở cửa phòng, thấy gương mặt A Phượng đầy lo lắng bất an.

Helen cười nói: "Sản phẩm của tôi đây tuyệt đối thuộc loại tân tiến nhất trên thị trường, thấy thế nào? Mọi người cùng chơi chứ?"

Trong lúc du học không thể xảy ra chuyện gì sai sót, này là điều kiện.

Bên kia, Ada, Richard và Joe cùng tề tụ tại nhà máy của Helen, nhìn sản phẩm mới nhất, tâm trạng ai cũng rất phức tạp.

"Ngày mai chúng tôi sẽ lập tức đi đăng ký!"

Anh không hề đứng dậy mà chỉ cầm điện thoại di động lên nhắn một tin: "Cút."

"Tối hôm qua anh ngủ trong đây?"

Lạc Di và Tiêu Thanh Bình nhìn nhau, đều vô cùng bất đắc dĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kết quả đối phương trả về một câu: "Xin hãy tuân thủ luật pháp và quy định có liên quan của nước ta."

"Vậy tôi đưa vào cho cô nhé, cô nhất định phải ăn chè trôi nước cất rượu thì năm mới mới có thể ngọt ngào được."

Hai người dính lấy nhau làm nũng trong phòng ngủ lâu thật lâu, lâu đến nỗi A Phượng tới gõ cửa: "Cô Lạc, đã sắp mười hai giờ rồi, ra ăn chè đi."

Người trẻ tuổi m.á.u nóng lên não, cọ xát chút lỡ đâu cọ ra chuyện gì thì người gặp xui chính là bọn họ.

"Đăng ký ở nước ngoài, trong nước không thừa nhận."

Là d.a.o cạo râu, Tiêu Thanh Bình tỏ vẻ bất kể cô đưa gì thì anh cũng thích hết.

Cô nhìn qua bản thân, rồi lại nhìn Tiêu Thanh Bình, vẫn còn may, quần áo chỉnh tề, không xảy ra chuyện gì.

"Tôi không ăn, mọi người ăn đi."

Chỉ có trước mặt Lạc Di anh mới có thể như vậy, vừa tùy hứng ngây thơ lại vừa hẹp hòi.

Tiêu Thanh Bình nhìn gương mặt nhỏ say ngủ của cô, không nhịn được cúi đầu hôn.

"Anh nấu."

Còn nữa, không có luật nào quy định người yêu không được ngủ chung!

Lạc Di chợt quay đầu, khuôn mặt quen thuộc đập vào mi mắt, là Tiêu Thanh Bình, mặt anh đầy vẻ buồn ngủ, trông chưa tỉnh táo lắm.

Lạc Di rất thích một anh chân thật như vậy: "Thế ai chịu trách nhiệm nấu cơm?"

Tiêu Thanh Bình hùng hồn ngay thẳng nói: "Giường của em lớn như vậy, chia cho anh phân nửa thì có sao, anh không có phòng ở đây."

Lạc Di bị một tràng tiếng gõ cửa đánh thức, mơ mơ màng màng mở to hai mắt: "Mấy giờ rồi? Ai vậy?"

Tiêu Thanh Bình chăm chú suy nghĩ: "Gọi đồ ăn ngoài trước."

Tiêu Thanh Bình đi nhận khay, hai người vùi mình trên giường chia nhau ăn, Lạc Di ăn no xong thì mau chóng ngủ say.

A Phượng thở dài không thành tiếng, cô ấy cũng không muốn quản, nhưng còn cách nào khác chứ?

Lạc Di vội vàng lấy điện thoại di động của mình qua nhìn, tắt máy?

"Mới bảy giờ, ngủ một lát nữa đi." Tiêu Thanh Bình hài lòng, tối hôm qua không ai dám xông tới, cho anh ngủ một giấc ngon lành.

Chương 832: Chương 832

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 832: Chương 832