Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối Thượng
Quan Oánh Oánh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 912: Chương 912
Lạc Di cùng Tiêu Thanh Bình bước vào, tìm kiếm đội hình hình vuông của mình trong đám đông.
Lạc Di nhướng mày, như có điều suy nghĩ: "Vậy tôi sẽ đợi."
Mắng anh ta là Ngưu Lang! Đêm hôm khuya khoắt còn làm phiền giấc ngủ của người khác, muốn báo cảnh sát bắt anh ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xung quanh Lạc Di luôn có người, già trẻ, nam nữ đều cùng cô trò chuyện vui vẻ.
Hai ngày sau, Kim Hyeon Jun cố ý tiếp cận Lạc Di, nhưng không có cơ hội nào.
Lạc Di không thích ăn củ cải, nhưng vẫn có thể ăn vài miếng rau trộn: “Em có nghe ngóng bên phía giáo sư ở Stanford, người này thuộc loại chăm chỉ, học tập rất nỗ lực, thành tích tạm được, nhưng cách thiên tài còn xa lắm. Anh ta có thực hiện một số hạng mục nghiên cứu khoa học với Thầy hướng dẫn của mình và phát biểu một vài luận văn.”
"Người này có thành tựu thực sự gì không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Lạc Di, ở đây." Thầy hướng dẫn từ xa vẫy tay với Lạc Di, Lạc Di nói với bạn trai một tiếng, rồi vui vẻ đi qua, bước chân nhẹ nhàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Làm xong rồi sao?" Kim Hyeon Jun vô cùng kinh ngạc.
Lạc Di: "..." Có gì đó không đúng nha.
Thật trùng hợp, cô cũng quen vị giáo sư ở Stanford, cô gặp ông ấy khi đang tham gia lớp học ở Stanford, người ta thế mà vẫn nhớ rõ cô, còn hỏi tại sao cô không nộp đơn vào trường của họ.
Kim Woo Jung cau mày: "Vậy tạm gác chuyện này sang một bên. Cháu học thuộc bản thảo này đi, đừng như xe tuột xích vào thời điểm mấu chốt."
Cuối cùng Lạc Di cũng ăn được món cơm chan canh tôm hùm nóng hầm hập, râu tôm tươi gần như rụng rời, thịt tôm ngọt và mềm, nguyên liệu lại rất tươi.
Cô lôi Tiêu Thanh Bình đi ăn bữa khuya.
Lạc Di giật mình: "Anh đại diện cho ngành nào?"
Chương 912: Chương 912
"Vâng." Lạc Di quay đầu liền nói với Thầy hướng dẫn một tiếng, Thầy hướng dẫn lập tức đi hỏi thăm chuyện này, khi trở về trên mặt hiện rõ ý cười.
"Đương nhiên là ngành máy tính rồi." Kim Hyeon Jung đã nhịn đủ rồi, điên cuồng khoe khoang sự vĩ đại của mình.
Có kẻ đang bí mật hoạt động đằng sau Kim Hyeon Jun, nhưng, dù nói thế nào cũng phải tùy vào thành tích thực sự.
Cô ngược lại muốn xem rốt cuộc ai là người đọc diễn văn.
Thậm chí anh ta còn cố tình gõ cửa phòng người ta vào đêm hôm khuya khoắt, kết quả không thấy Lạc Di, ngược lại còn bị bạn cùng phòng của cô mắng cho mất mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lạc Di chỉ có thể nói, cô không chỉ muốn học khoa học máy tính mà còn muốn học các chuyên ngành khác, Harvard tương đối cân bằng về mọi mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu Thanh Bình gắp cho cô ba miếng rau trộn, chua chua ngọt ngọt, ăn với cơm chan canh rất hợp.
Nếu chưa từng có thành tích thực sự, sẽ bị người ta chê cười làm giả số liệu, độ uy tín của ban tổ chức cũng bị giảm xuống
Con gái tức giận rời giường quả thực đáng sợ.
“Vậy tốt quá, cảm ơn chú.” Kim Hyeon Jun mãn nguyện, một lòng muốn trở thành người xuất sắc nhất ngày hôm đó, cố gắng đoạt hào quang.
Tiêu Thanh Bình khẽ gật đầu: “Em nói lại với thầy của em đi, có phòng bị trước cũng tốt.”
Kim Woo Jung nhịn không được mà hỏi anh ta tiến triển như thế nào, vẻ mặt Kim Hyeon Jun buồn bực: “Không đến gần được.”
Mỗi chuyên ngành chiếm một khu vực, sinh học, hóa học, y học, vật lý, máy tính, v.v…Mỗi một chuyên ngành đều có mấy chục người, gộp vào một chỗ khá tráng lệ.
Hôm nay cô trang điểm tinh tế, mặc sơ mi trắng phối với váy đen dài đến gối, đi giày cao gót màu trắng, rất kết cấu, đơn giản nhưng hợp thời trang, thanh lịch trí tuệ, gọn gàng mà tràn đầy năng lượng.
Nhìn bóng dáng bọn họ dần xa, Kim Hyeon Jun cau mày, cô gái này có ngoại hình xinh đẹp, khí chất cũng cực kỳ xuất chúng, là hình mẫu lý tưởng của anh ta, đáng tiếc tính cách quá đáng ghét, không hề dễ thương chút nào.
Các ứng cử viên phát biểu lễ khai mạc và bế mạc sẽ không được thông báo trước, chỉ khi đến địa điểm tổ chức mới biết.
Lễ bế mạc cuối cùng cũng tới, tất cả mọi người ngồi trong khán phòng, đám đông đen nghịt.
Vẻ mặt Kim Woo Jung tự đắc ý: “Người chú giao phó nói rằng không có vấn đề gì.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.